Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2018: Thần Quang Thần Sơn mở ra! (2)

Khuôn mặt Thần Sơn lộ ra một nụ cười, bộ tộc của bọn họ dường như có vẻ mặt vô cùng giống nhau, đều giống như hòn đá vậy.

“Cười” cái từ này đối bọn hắn mà nói, đều giống như một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành vậy.

Nói xong, Thần Sơn cũng không lên tiếng nữa, khoanh chân ngồi xuống.

Nhìn thấy đối phương như thế, Vương Song, thậm chí Lâm Băng Lam đều có chút ngạc nhiên nhìn xem hắn, không hiểu rõ cái tên này rốt cuộc muốn làm gì.

Mà đám người ở phía xa xa, cũng thấy một màn như vậy, khuôn mặt cũng không hiểu, vừa rồi bọn họ còn cho là sắp đánh nhau, bây giờ lại là một bộ vui vẻ hòa thuận như vậy, quả thực khiến bọn hắn cực kỳ khó hiểu.

Đám người Hứa Thiên, Ma Phong phát giác được một màn này, ánh mắt lạnh lẽo, trong lòng đối với đám người Vương Song càng thêm kiêng kị.

Nụ cười trên mặt Bạch Vũ hơi chậm lại, ánh mắt không ngừng lấp lóe.

Lâm Băng Lam, Tôn Ngôn, Vương Song bọn họ liếc nhau, trong lòng thoáng qua rất nhiều ý nghĩ, tiếp tục mở miệng cùng nói chuyện với nhau, nhưng đối phương tựa như chỉ cảm thấy hứng thú với Tôn Ngôn, hoàn toàn không hứng thú với việc giao lưu với Vương Song. Chẳng qua lúc nhìn Lâm Băng Lam, trong mắt của hắn cũng hiện lên vẻ kinh dị.

– Tinh thần chân ý, ở trong Tinh Thần Điện Đường cũng chỉ có rất ít người có thể lĩnh ngộ, thế hệ này, còn chỉ có hai người làm được!

Vẻ mặt Lâm Băng Lam bình thản, không có tiếp lời đối phương, dáng vẻ tựa như không có nghe thấy.

Chẳng qua, thần sắc Vương Song hơi chuyển động, tựa như nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi:

– Thần Sơn huynh đệ, ngươi cũng đã biết thân phận của hai người kia sao?

Thần Sơn lờ đi Vương Song, giống như không có nghe thấy.

Tôn Ngôn thấy thế, cũng là đồng dạng hỏi lại một lần, Thần Sơn lúc này mới lên tiếng:

– Một người trong đó là thánh tử của Tinh Thần Điện Đường: Lâm Tinh Viên, là đệ tử quan môn của điện chủ Tinh Thần Điện Đường, một người khác, thì là một nữ tử, tên là Chu Vân Nguyệt, nghe nói là được cao thủ của Tinh Thần Điện Đường từ nơi khác dẫn tới!

– Thiên phú của nữ nhân này cực kỳ đặc thù, mặc dù không phải Tinh Thần Thần Thể, nhưng tu hành mấy chục năm, đã lĩnh ngộ được Tinh Thần Chân Ý, còn nắm giữ Đại Tinh Thần Thuật, một trong những tuyệt học chí cao vô thượng của Tinh Thần Điện Đường!

– Ở trong thế hệ trẻ của Tinh Thần điện đường, thực lực của nữ nhân này thực lực và Lâm Tinh Viên xem như đỉnh phong!

– Quả nhiên là nàng, Chu Vân Nguyệt!

Vương Song nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, rời khỏi Địa Cầu lâu như vậy, cuối cùng cũng có tin tức của một người!

Chẳng qua, hắn càng không nghĩ đến, bây giờ Chu Vân Nguyệt vậy mà đã mạnh như vậy, thậm chí trở thành cường giả đỉnh cấp trong thiên kiêu ở Tinh Thần Điện Đường!

– Làm sao, ngươi quen nàng?

Nhìn thấy thần sắc của Vương Song, trong mắt Thần Sơn lóe lên một vòng tò mò. Lai lịch của nữ nhân kia rất là thần bí, rất nhiều thiên kiêu trong Tinh Vực Trung Ương cũng là muốn biết, Thần Sơn hắn cũng là không ngoại lệ.

– Nếu như là người kia, ta hẳn quen nàng!

Vương Song mỉm cười.

Hắn còn chưa nói, Chu Vân Nguyệt còn là nữ nhân của hắn đâu.

Nếu là bị người ta biết, đoán chừng Vô Tận Tinh Hà đều sẽ vì đó mà chấn động, dù cho bây giờ tu vi của hắn có thể so với Tôn Giả, cũng sẽ bị vô số người tới khiêu chiến!

Đã biết tung tích của Chu Vân Nguyệt, Vương Song không tiếp tục lên tiếng, mà yên tĩnh chờ đợi Thời Quang Thần Sơn mở ra.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bảy ngày thời gian chỉ trong chớp mắt, sáng sớm ngày thứ bảy, quang mang chiếu xuống thiên địa, lúc này, cao thủ hội tụ ở chỗ này giống như quá giang chi khanh, đạt đến đỉnh phong!

“Keng” “keng”...

Bên trong Thời Quang Thần Tông bị vô Tận mê vụ bao phủ, truyền đến ba tiếng chuông vang, từng đạo từng đạo tiếng chuông truyền đến, gột rửa mấy chục vạn dặm, phàm là người nghe được tiếng chuông này, trong đầu cũng được gột rửa!

“Ầm ầm”

Thời Quang Thần Sơn bỗng nhiên bắt đầu rung động dữ dội, ba vị Tôn Giả lúc này phân thành ba hướng, kết thành một hình tam giác, bao trùm Thời Quang Thần Sơn nghe được tiếng chuông, ba người bọn họ giống như tâm linh tương thông, đồng thời chuyển động, hai tay nhanh như tia chớp đồng dạng kết ấn, một đạo quang mang mênh mông trong nháy mắt bạo trùng chân trời, đánh tan vô tận đám mây.

Ba đạo quang mang đằng không, gặp nhau ở đỉnh phong, ngay sau đó ầm vang nổ tung, mê vụ phía trên Thời Quang Thần Sơn tiêu tán, lộ ra diện mục chân chính, thần sơn nguy nga, cổ thụ xanh um, còn có suối phun thác chảy, kỳ trân dị thảo!

Dưới ngọn núi, chín cái cầu thang bằng đá trải rộng ra, phân thành chín hướng, chiếm cứ chín cái vị trị, những nấc thang này bị rêu xanh bao trùm, tràn đầy khí tức cổ xưa, từng bậc, từng bậc, kéo dài hướng lên trên, không biết thông tới chỗ nào.

Mặc dù mê vụ trên đỉnh núi đã tiêu tán, nhưng bên trên ngọn núi vẫn như cũ có một cỗ lực lượng vô danh tồn tại, khiến bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy trăm mét phía trước.

– Thời Quang Thần Sơn mở ra, một con đường chỉ cho phép một người đi đến cuối cùng! Vượt quá một người người, xóa bỏ danh ngạch khác!

Giọng nói trầm thấp của ba vị Tôn Giả vang lên, ngay sau đó ngồi xếp bằng trong hư không, không tiếp tục lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận