Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 822: Vũ khí Laze! (2)

- Nói chung là, nếu như có thể thông dụng, có vũ khí như thế này ở trong tay, cộng thêm sức mạnh của Cường Hóa Giả, thực lực của chúng ta sẽ lần nữa tăng vọt, đồng thời, sẽ có giúp đỡ to lớn đối với việc tiêu diệt toàn bộ Zombie!

Nghe Thu Ảnh Đồng nói, mọi người trong đại sảnh đều có chút chấn động, đây đúng là một nghiên cứu khoa học vượt thời đại, nếu nói về ảnh hưởng, cũng không hề thua kém tiến sĩ Hứa Minh Hải!

Vương Song nghe Thu Ảnh Đồng đánh giá, khóe miệng lộ ra ý cười, hắn cũng đã thử nghiệm từ lâu rồi, nếu không sẽ không đưa Lâm Thiên Nam đến nơi này.

- Thành chủ, không biết khi nào thì khẩu súng laze này sẽ bắt đầu sản xuất hàng loạt, đệ nhất sư bọn ta đặt trước mười ngàn cái!

Thu Báo Quốc trực tiếp bước ra nói, dùng công phu sư tử ngoạm.

- Phụt

Vương Song vừa mới uống một ngụm nước trà đã trực tiếp phun ra, có chút nghẹn họng nhìn chằm chằm Thu Báo Quốc, những người khác cũng kinh ngạc nhìn Thu Báo Quốc, tựa như không ngờ Thu Báo Quốc nhìn bên ngoài thì vô cùng chính khí, lại nói ra lời vô sỉ như vậy!

- Mười ngàn cái, sao ngươi không bán ta luôn!

Vương Song khôi phục lại tinh thần, cười khổ một tiếng, tức giận nói:

- Thu lão, ngươi thật cho rằng đây là đồ chơi làm bằng đá hả, tùy tiện làm là có ngay mười ngàn cái, bây giờ nguyên liệu ở trong tay chúng ta, một tháng nhiều lắm chỉ có thể chế tạo ba trăm cái! Chúng ta còn không phải ngừng tìm thêm các loại tài nguyên quý hiếm!

Thu Ảnh Đồng có chút trách cứ liếc nhìn cha mình, giống như ghét bỏ cha làm mình mất mặt, nhưng Thu Báo Quốc không chút phật lòng, nhìn Vương Song, tiếp tục nói:

- Vậy được rồi, nếu đã như vậy, một tháng ba trăm khẩu súng laze này ta muốn lấy hết, bộ đội của ta là tuyến đầu, cần thần binh lợi khí mới có thể chiến đấu được!

Nghe Thu Báo Quốc không biết nhục mà nói ra những lời như vậy, đám người Lý Tân, Hoàng Thiên Hằng cũng đứng ngồi không yên.

- Thành chủ, sư thứ hai của bọn ta cũng chiến đấu ở tuyến đầu, bọn ta cũng cần mỗi tháng ba trăm khẩu súng laze!

- Ta nữa, thành chủ, chúng ta là hảo huynh đệ, ngươi không thể trơ mắt nhìn bộ đội của ta chỉ có thể dùng những khẩu súng chẳng khác gì Thiêu Hỏa Côn mà chiến đấu chứ!

Lý Tân vì có được súng laze, trực tiếp nói chuyện tình nghĩa với Vương Song.

- Lý sư trưởng, ta giúp ngươi rất nhiều, bộ đội của ngươi là do ta giúp ngươi thành lập, ngươi định báo đáp ta như vậy đó hả?

Thu Báo Quốc nghe vậy, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, giận dữ nói.

- Việc nào ra việc đó!

Lý Tân làm như không nghe thấy, Vương Song buồn cười nhìn bọn họ cãi nhau, lại nhìn sang đám người Tô Vũ yếu ớt lên tiếng:

- Thành chủ, bọn ta phải tiêu diệt toàn bộ Zombie của tỉnh Đông Sơn, cũng cần súng laze!

- Còn có Chấp Pháp Đội bọn ta!

Lúc này Chu Ảnh cũng lên tiếng, nhìn những người khác nói, hắn sợ mình không lên tiếng thì sẽ không có phần!

Nhìn thấy súng laze bị mọi người tranh đoạt đến mức này, Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu, ho nhẹ một tiếng, khiến mọi người đang cãi nhau phải dừng lại.

- Được rồi, các ngươi đều là những người có thân phận, ở đây ngươi tranh ta đoạt, có thấy mất mặt không, nếu truyền ra bên ngoài người ta còn tưởng bình thường ta vô cùng hà khắc với các ngươi!

Vương Song tức giận nói, sau đó đành ra quyết định:

- Nếu các ngươi đều muốn, vậy được rồi, cứ dựa vào thành tích của các ngươi mà quyết định đi, trong vòng một tháng, đội ngũ nào có công lao lớn, sẽ có được ba trăm súng laze của tháng này!

- Nếu đội ngũ của ngươi biểu hiện ưu tú, dù có lấy hết trong cả năm ta cũng sẽ không lên tiếng!

Nghe Vương Song nói, ánh mắt của đám người Thu Báo Quốc sáng lên, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mọi người đều tràn ngập chiến ý! Bọn họ đều là những người ưu tú nhất của thành phố Giang Nam, không tin mình sẽ thua bất kỳ ai.

Trong lòng bọn họ đều quyết định, sau này nhất định sẽ thao luyện cho đội ngũ dưới tay mình thật tốt, nếu không, mất đi đợt phân phối của súng laze là việc nhỏ, mất mặt mới là việc lớn.

Thấy chuyện này đã được quyết định xong, mọi người đều thở phào một hơi, ngay cả Lâm Thiên Nam cũng thở phào, thật sự cảnh tượng vừa rồi khiến bọn họ kinh sợ không thôi, những người tranh đoạt ở đây không ai dám đắc tội, may mà có Vương Song cản lại, nếu không, Lâm Thiên Nam thật sự sợ mình không còn mạng mà ra khỏi cửa.

- Tiến sĩ Lâm, chuyện sản xuất hàng loạt súng laze sẽ giao cho ngươi, nếu có khó khăn gì, ngươi cứ trao đổi với Nhược Nam, ta sẽ bảo nàng trợ giúp ngươi!

Vương Song nhìn Lâm Thiên Nam nói, còn giao nhiệm vụ trợ giúp lại cho Triệu Nhược Nam, trước đó nàng vẫn luôn trợ giúp đám người Triệu Hân xử lý vật liệu, quản lý cũng rất rõ ràng hợp lý, việc trong tay Triệu Hân còn rất nhiều, Vương Song không muốn giao thêm việc cho nàng, cho nên trực tiếp giao nhiệm vụ này cho Triệu Nhược Nam.

- Vâng, thành chủ!

Triệu Nhược Nam yêu kiều đứng dậy, khẽ mỉm cười với Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận