Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2064: Tôn Giả Chu Càn

Một năm trước, một tên sát thủ thần bí đến rất đột ngột. Hơn nữa tay còn cầm một loại cấm khí. Lúc ấy, Chu sư đệ cùng Dương Mạt phản ứng kịp thời ngăn được hắn trong chốc lát. Sau đó, Huyền Thiên Thánh Giả ra tay và giết ngay tên đó!

- Ừm. Sư đệ, ngươi cũng từng đánh nhau với hắn, có thể nhận ra lai lịch của hắn không?

Vương Song nghe vậy, nhìn Dương Mạt.

- Không hề. Đối phương dường như đã quyết tâm quyết tử. Vừa lên đã dùng ngay cấm khí nhưng ta cảm giác được bên trong cơ thể hắn dường như có loại khí tức vạn vật chu sinh!

Dương Mạt cau mày đáp.

- Ngươi có thể mô tả lại một chút được không?

Dương Mạt nghe vậy thì suy nghĩ kỹ lại sau đó bắt đầu bắt chước lại. Theo động tác chậm rãi của tay, một ánh sáng mơ hồ hiện ra, mang theo khí tức mới nhưng rất không ổn định giống như sẽ tan biến bất cứ lúc nào.

- Bốp.

Cùng với tiếng bong bóng vỡ, tia sáng tan biến ngay lập tức.

- Không được. Nguyên lực của ta thuộc Hoàng Kim Thần Thể độc nhất, rất khó để bắt chước.

- Ta hiểu rồi.

Mắt Vương Song khép lại, gật đầu rồi không nói gì nữa.

Những người nhìn thấy điều này cũng có chút hiếu kỳ Vương Song đã hiểu cái gì.

Tiếp theo, Vương Song và Thanh Nguyên Tử cùng những người khác kể chi tiết về trải nghiệm tại Nam Tinh Vực. Đám người Thanh Nguyên Tử vô cùng sửng sốt và đều cảm khái rằng thiên kiêu như Vương Song đi đến đâu gây chấn động đến đó.

Càng khiến họ ngạc nhiên là thiên kiêu tại Nam Tinh Vực Lâm Băng Lam, Tôn Ngôn, Kiếm Vạn Sinh, Thần Sơn, Lâm Lăng cùng những người khác. Những người này nếu ở Tây Tinh Vực nhất định là thủ lĩnh thiên tài của thời đại.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong khoảng thời gian ấy, Dương Tiểu Nguyên vẫn luôn canh giữ bên cạnh Chu Càn chỉ vì lo sẽ có chuyện xảy ra.

Gần bảy ngày bảy đêm trôi qua, tia sáng màu bạc bao lấy Chu Càn chợt lóe lên. “Ầm” một tiếng đã nổ tung.

- Ầm.

Một loại khí tức hùng vĩ bao la tựa Cửu Thiên Thần Long bay lên trời. Luồng khí tức này làm rung chuyển cả tông môn, thậm chí còn lan ra các Tinh Vực lân cận.

- Soạt.

Ngoài Thanh Nguyên Tinh ra còn một thần quang sáng chói bỗng bùng cháy rực rỡ từ trên trời rơi xuống.

- Thiên Địa Chi Quang. Đây là Tôn Giả giáng sinh!

Thanh Nguyên Tử, Thạch Nghị và những người kia con ngươi co cả lại khi thấy luồng sáng thần thánh xuyên trời này.

Trong cảnh giới Tôn Giả, bước đầu lĩnh hội được quy tắc của thiên địa, có được sự công nhận của thiên địa rằng mỗi một vị Tôn Giả được sinh ra đều sẽ có dị tượng xuất hiện.

- Cái lão già này, cảnh giới của hắn vốn dĩ đã là Tôn Giả, bây giờ thương thế hồi phục, thăng lên Tôn Giả cũng là nước đổ vào sông.

Lâm Thiên Kinh đứng một bên, sắc mặt bình tĩnh.

Luận về cảnh giới, bản thân hắn không thể so với Chu Càn, đối phương đã lắng xuống ngàn năm nay! Tu vi một chút cũng không tiến bộ nhưng cảnh giới lại mạnh đến đáng sợ!

Đám người Vương Song, Dương Mạt đứng bên cạnh, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

Một thân ảnh được bao phủ bởi thần quang màu xanh lam đột nhiên bay vút lên, trực tiếp phá vỡ tầng khí quyển, tiến vào Tinh Không, dung hợp lại với ánh sáng Thần Quang đang rơi xuống.

- Bùng.

Một tiếng ầm lớn gần như làm điếc tai họ.

Trên Thanh Nguyên Tinh, vô số cao thủ ngẩng đầu kinh ngạc nhìn một màn trước mặt.

- Tôn Giả, Thanh Nguyên Tinh chúng ta trải qua ngàn năm cuối cùng thì cũng đã có Tôn Giả giáng thế rồi!

- Không biết vị Tôn Giả giáng thế này là ai?

- Không thể nghi ngờ nhất định là Thanh Nguyên Tông. Trên Thanh Nguyên Tinh ngoài bọn họ thì không ai có khả năng thăng lên cảnh giới Tôn Giả.

- Đúng vậy. Nhìn luồng khí tức đó hình như là Vô Danh Phong Chu Càn.

Mọi người không ngừng thảo luận. Toàn bộ tinh cầu tràn ngập khí tức vui mừng.

Bên trong những Tinh Vực khác, các thế lực lớn cũng bất ngờ, tất cả cao thủ cao cấp đều hướng mắt về nơi đó, trong lòng là những suy nghĩ cuộn trào.

- Chu Càn à Chu Càn. Ngươi cứ ngoan ngoãn mà đi thì chuyện chẳng phải đã xong rồi hay sao. Lần này, thương thế của ngươi chẳng những hồi phục lại còn bước vào cảnh giới Tôn Giả. Bây giờ Thanh Nguyên Tông không tính Vương Song, chỉ một mình ngươi chống đỡ cả Thanh Nguyên Tông rồi.

Có kẻ lẩm bẩm, trong mắt là tia kỳ dị.

- Ha ha. Chu Càn. Thiên kiêu đầu tiên của Tây Tinh Vực cuối cùng cũng đã trở về. Nhìn khí tức đi, không chỉ là Tôn Giả Tầng thứ nhất có vẻ đã đạt được Tôn Giả Tầng thứ ba rồi.

- Chết tiệt. Thanh Nguyên Tông lại có thêm một trụ cột.

- Hừ, Chu Càn đắc tội Thái Nhất Thần Tông. Trừ phi cả đời ngươi ở tại Tây Tinh Vực nếu không thì Thái Nhất Thần Tông nhất định sẽ không tha cho ngươi!

Thế lực khắp nơi sợ hãi cùng thán phục, có cả vui mừng cũng có người không thoải mái.

Nhưng bất kể như thế nào thì họ phải thừa nhận rằng cùng với việc Chu Càn thăng lên Tôn Giả khiến địa vị của Thanh Nguyên Tông tại Tây Tinh Vực càng vững chắc. Cho dù ngay cả khi không có Vương Song, Dương Mạt thì có Chu Càn trấn thủ, Thanh Nguyên Tông vẫn sẽ vô cùng kiên cố, có thể so với Thanh Nguyên Tôn Giả tại thế đời đầu!

Chu Càn đứng trong tinh không, hòa cùng một thể với thần quang. Ước chừng một tiếng sau mới hạ xuống tại Vô Danh Đỉnh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận