Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1607: Hạng Phái! (2)

Còn ở bên ngoài, Thạch Nghị chăm chú quan sát Vương Song, lần nữa nhìn thấy hạt Bồ Đề trên đỉnh đầu hắn, vẻ mặt không chút kinh ngạc.

- Cũng không biết tiểu gia hỏa lấy đâu ra hạt Bồ Đề Tử, đây chính là chí bảo của Phật Thổ, vậy mà lại trong tay Vương Song, may mắn bọn họ cách nơi này rất xa, không thì đám lừa trọc Phật Thổ kia nhất định sẽ không khoan dung như vậy với bảo vật trong tay người ngoài!

Thạch Nghị tự lẩm bẩm, hắn cũng không phải ghen ghét, mà vô cùng vui mừng, Vương Song có thể có được chí bảo như vậy, hoàn toàn chứng tỏ Vương Song vận khí nghịch thiên, có vận may thế này, thêm tiềm lực khủng bố kia, tương lai đại đạo khả kỳ, đến lúc đó, có lẽ toàn bộ Thanh Nguyên tông đều phải dựa hơi vào Vương Song.

Khi Vương Song bế quan, ngoại giới, Tam Tông cuối cùng cũng không kiên nhẫn chờ đợi nữa, bắt đầu tiến hành thảm sát Thanh Nguyên tông, một thành trì rồi đến một thành trì bị kích phá, địa bàn Thanh Nguyên tông không ngừng bị thu hẹp vào.

Tuy lực lượng Thanh Nguyên tông lớn mạnh, nhưng đối mặt với lực lượng sau khi hợp nhất của Tam Tông, thế công không đủ, cũng chỉ thể áp dụng phòng ngự chi thế, đương nhiên Thanh Nguyên Tông cũng thử tiến công, ba vị Tinh Chủ xuất thủ, muốn chém giết cao thủ của đối phương kết quả lâm vào bẫy của đối phương, nếu không phải môn phái cứu viện kịp thời, chỉ là Thanh Nguyên Tông đã tổn thất tam đại Tinh Chủ.

Ngay cả như vậy, ba tên Tinh Chủ cũng bị thương nặng, thời gian ngắn mất đi năng lực tái chiến.

Cuối cùng, Thanh Nguyên Tông bất lực thu hẹp phòng ngự, luôn lui về bên trong môn phái, Thanh Nguyên lớn mạnh chuông giống như là một trụ kinh thiên, sả xuống ánh sáng vô tận, Thanh Nguyên Tông phòng ngự kiên cố, dù ban đầu từ Vương gia Thần Binh hạ xuống Chuẩn Vương Thần Binh, cũng không quen ba đại môn phái liên thủ thì có thể đánh bại.

Nhìn thanh quang che khuất bầu trời này, Tam phái liên quân giống như ba mũi tên, khoảng cách Thanh Nguyên Tông dừng lại ở trăm dặm bên ngoài.

Đứng đầu Tam phái, cao tầng của bọn họ đều tập hợp cùng nhau, bàn luận làm thế nào công phá Hộ Tông Chí Bảo của Thanh Nguyên Tông!

Thủ lĩnh phái Nguyên Linh Tông là Mục Huyền, mà môn phái của Vạn Tượng tông là Vạn Tượng Chân Quân, một tên nhìn không ra nam hay nữ, nhan sắc cực kỳ tuấn mỹ, nhưng đôi mắt lộ ra chút tang thương.

Thủ lĩnh của Thần Tiêu tông là một đại hán có râu quai nón, thân cao gần hai mét, thân thể cơ bắp cuồn cuộn, tràn đầy lực bạo phát, trong mắt đại hán rất bình tĩnh, trong mắt thỉnh thoảng hiện lên chút tử sắc, đây chính là tông chủ của Thần Tiêu tông, Thần Tiêu!

Quy củ của Thần Tiêu tông, bất kỳ người nào trở thành tông chủ, vậy tên trước đó sẽ biến mất, chỉ có một cái tên, chính là Thần Tiêu, nghe nói chỉ có tông chủ mới có thể tu hành đến Cao Thần Thông của Thần Tiêu tông, Thần Tiêu Chân Kinh!

Ngoài bọn họ, Nguyên Thần của Nguyên Linh tông, Lý Thụy Phong, Lưu Phong của Vạn Tượng tông, đám người Thanh Dương... đứng trong đó, còn có nhị lão Phong Lôi của Thần Tiêu tông và ba Tinh Chủ khí thế cường đại đáng sợ ở trong đó, có thể nói, lần này, ba nhà liên thủ là cường giả của cảnh giới Tinh chủ gần đủ 20 người!

Đội hình như vậy, khó trách có thể ép Thanh Nguyên Tông không ngừng lùi lại.

Lúc này, mọi người tụ tập cùng một chỗ.

- Thanh Nguyên chuông chính là Trấn Tông Chi Bảo của Thanh Nguyên Tông, lực phòng ngự có thể xưng vô song, muốn đánh tan, dựa vào những người chúng ta này vẫn không làm được!

Lúc này, Vạn Tượng Chân Nhân của Vạn Tượng tông bình tĩnh nói.

Trên thực tế, trước đó bọn họ đã thử động thủ, Tinh Chủ của tam tông cùng ra tay, uy lực có thể đánh nổ một tinh cầu, nhưng đối mặt với Thanh Nguyên Tông này hình như Thanh Nguyên chuông vĩnh hằng bất động vẫn không thể làm gì.

Nghe được Vạn Tượng Chân Quân nói, thủ lĩnh của Thần Tiêu tông cũng nói phụ họa.

- Không sai, Thanh Nguyên chuông đã từng là Tôn Giả Thần Binh, sinh ra đạo và lý của Tuyệt Thế Thần Binh, dù cấp độ hạ xuống, cũng không phải Tinh Chủ có thể ứng phó được. Muốn đánh vỡ vỏ Ô Quy này, trừ phi Tôn Giả xuất thủ!

Nói xong, bọn họ đều đưa ánh mắt về phía Mục Huyền, ban đầu Mục Huyền liên hợp với hai nhà bọn họ, bây giờ gặp vấn đề, bọn họ tất nhiên muốn xem Mục Huyền giải quyết thế nào.

Nhìn thấy ánh mắt hai người luôn im lặng bất động trên mặt Mục Huyền lộ ra nụ cười thần bí.

- Ha ha, hai vị đừng vội, Thanh Nguyên chuông này ta dĩ nhiên có biện pháp ứng phó, nhưng cần một khoảng thời gian, chờ đến mười mấy phần chín muồi, các ngươi sẽ rõ ràng, chuyện quan trọng nhất trước mắt mọi người là bắt đầu phong tỏa hoàn toàn Thanh Nguyên Tông, phòng ngừa bọn họ trốn thoát!

- Dù sao, lần này chúng ta muốn đuổi tận giết Thanh Nguyên Tông, tuyệt đối không thể giữ lại người sống, đặc biệt là đám thiên tài, càng không thể giữ lại, không thì một khi bọn họ trưởng thành, đối với chúng ta mà nói một tai họa!

- Tất nhiên rồi, lần này Thanh Nguyên Tông sẽ không thể có một tên đệ tử nào có thể chạy thoát!

Thần Tiêu và Vạn Tượng Chân Quân nghiêm mặt, trầm giọng nói, bọn họ cũng không ngốc, giữ lại hậu hoạ cho mình, đó là tự đào phần mộ cho chính mình.

Thân là nhất tông chi chủ, bọn họ đương nhiên sẽ không làm chuyện ngu này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận