Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1677: Man Hoang huyết chiến! (3)

Bọn họ biết hết thảy lời nói đều là dư thừa, chỉ có mang về thi thể Dương Mạt và Vương Song mới có thể làm cho các trưởng lão hài lòng.

Trong vùng hoang vu rộng lớn, gió nổi mây phun, vô số thiên kiêu nhao nhao xuất thế, thậm chí vì bảo đảm đám người Vương Song không bị người ám sát, hoặc là do cường giả thế hệ trước diệt sát, một ít bộ lạc cổ xưa cố ý phát ra lời đồn đại, ai dám lấy lớn hiếp nhỏ chính là đối nghịch với bọn họ, chắc chắn sẽ nghênh đón mấy bộ lạc lớn trả thù ầm ầm, như vậy sẽ không có cường giả thế hệ trước ra tay, mặc cho những tiểu bối này đánh nhau như trời giáng.

Đám người Vương Song đối mặt với đối thủ ngày càng trở nên đáng sợ, chỉ trong tháng đầu tiên, Dương Mạt đã hết lần này đến lần khác đổ máu. Tháng thứ hai, Vương Song cũng ra tay mấy lần, tuy rằng đánh bại đối thủ, nhưng áp lực quả thật càng lúc càng lớn, có thể so với thiên kiêu Long Huyền Nhất cũng lần lượt xuất hiện, làm cho hai người bọn họ kinh ngạc, thiên kiêu Đông Tinh Vực này thật sự là có thể so sánh với sao trời, gần như vô tận.

Tháng thứ ba, Dương Mạt mấy lần bị đánh trọng thương, Vương Song cũng hai lần chảy máu, bị thiên kiêu của hai bộ lạc cổ xưa vận dụng tuyệt thế thần thông đánh bị thương, may mắn bọn họ đều tu hành Niết Thánh Thuật, trong chiến đấu không ngừng chữa trị thương thế, từ đó mới đột phá giới hạn của mình.

Hai người bọn họ đều là thiên kiêu trong thiên kiêu, trong loại chiến đấu này, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay là tu vi bản thân đều dùng một loại tốc độ đáng sợ tăng lên.

Trong một sơn cốc cực lớn, sấm sét dày đặc phương viên trăm dặm, từng con lôi long vô cùng tráng kiện ở trong tầng mây quay cuồng, vô số tia chớp màu bạc rơi xuống, cả người Dương Mạt đẫm máu, trên thân thể Hoàng Kim Thần Quang nở rộ, mơ hồ hình thành một đạo hoàng kim lĩnh vực.

- Ầm.

Vô số lần chống lại sấm sét, khí tức trên người Dương Mạt dùng một loại tốc độ không đổi tăng lên, tựa như đạt tới điểm tới hạn nào đó, “Phốc” một tiếng, khí tức của hắn vững vàng bước vào cảnh giới Hóa Thần trung kỳ.

Lôi vân trên bầu trời chậm rãi tản đi, Dương Mạt đứng ở trong hư không, nhắm mắt lại, trên thân thể từng đạo thần quang xanh biếc xuất hiện, thương thế không ngừng khôi phục, nhưng thời gian chỉ vài tức, thương thế trên người Dương Mạt hoàn toàn biến mất.

- Vút.

Mở mắt ra, một luồng ánh sáng thần thánh trực tiếp xuyên thủng một vách đá phía trước.

Dương Mạt nhìn về phía Vương Song ở xa xa, ngay sau đó thân ảnh đã xuất hiện bên cạnh hắn.

- Sư huynh, khi nào ngươi đột phá tới cảnh giới Hóa Thần?

Dương Mạt nhìn Vương Song, trầm giọng nói, hắn biết Vương Song tích lũy còn hùng hậu hơn so với mình, nếu muốn đột phá đến Hóa Thần trung kỳ thì sớm đã có thể.

- Thiên kiêu Đông Tinh Vực đích thực lợi hại, hai người mỗi một người đều mạnh hơn Long Huyền Nhất một chút, đánh đến cuối cùng, thiếu chút nữa ta đã vận dụng Thương Long đao, đáng tiếc, vẫn là chưa gặp phải loại đối thủ chân chính làm cho ta cảm nhận được nguy cơ cái chết!

Vương Song tiếc nuối thở dài:

- Ta tích lũy ở giai đoạn Hóa Thần sơ kỳ đã đủ rồi, nếu như có một trận tuyệt thế đại chiến đột phá, có lẽ ta có thể mượn cơ hội này trực tiếp đột phá đến Hóa Thần trung kỳ đỉnh phong, bớt đi quá trình tích lũy ở giữa!

Nghe vậy, Dương Mạt sửng sốt, lập tức hiểu được gật đầu:

- Sư huynh, ý nghĩ này của ngươi hẳn là có thể thực hiện, khi chúng ta chiến thắng càng nhiều thiên kiêu thì sẽ có càng nhiều cao thủ liên tiếp xuất hiện, đối thủ chúng ta gặp phải cũng càng ngày càng mạnh, ta nghĩ rất nhanh chúng ta có thể gặp được loại thiên kiêu này!

Vương Song gật đầu, hắn cũng biết nếu tiếp tục, đối thủ mà bọn họ phải đối mặt nhất định sẽ càng ngày càng mạnh, thế lực trên mặt đất vô tận này cũng sẽ không tùy ý để hai người bọn hắn xâm nhập.

- Chúng ta rời đi cũng đã bốn tháng, cũng không biết rốt cuộc còn cách Tần Hoàng Thành bao xa?

Vương Song nhìn về phía xa xa, trong miệng lẩm bẩm.

- Hẳn là nhanh thôi, lúc trước nghe những người xem cuộc chiến nói thêm một trăm vạn dặm nữa chính là một thị trấn quan trọng của Đại Tần đế quốc! Đến nơi đó, hẳn là tiến vào khu vực trung tâm của Đại Tần đế quốc rồi!

Dương Mạt chậm rãi nói, bọn họ một đường huyết chiến mà đến, cũng không phải mù quáng mà chiến đấu, từ việc xem trận chiến với đối thủ, bọn họ chiếm được rất nhiều tin tức.

- Ma trấn, xem ra nguy cơ cuối cùng cũng sắp tới, những bộ lạc cổ xưa trên mảnh đất này sẽ không cho phép chúng ta tiến vào Ma trấn, nếu không bọn họ sẽ rất mất mặt.

Hai mắt Vương Song lộ ra vẻ ngưng trọng.

Trong một dãy núi thật lớn, từng đạo thân ảnh khí thế bàng bạc đứng ở trong hư không, sắc mặt ngưng trọng nhìn một người ở giữa.

Bóng người này vô cùng trẻ tuổi, dáng người mảnh khảnh, mày kiếm, mắt tinh, lúc này đang ngồi xếp bằng trong hư không, tựa như đang chờ đợi cái gì đó, mái tóc đen mềm mại xõa tung xuống, nhìn qua vô cùng yên tĩnh.

Mặc dù hình dáng của nam tử trông rất bình thường, nhưng tất cả mọi người xung quanh đều tập trung ánh mắt vào trên người người trẻ tuổi này, trong mắt tràn ngập một sự tôn kính sâu sắc, đó chính là sự kính sợ với cường giả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận