Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1635: Bạch Y Tuyệt Thế! (2)

Thanh Nguyên Tử thấp giọng tự nói, tâm tình đã rơi vào tuyệt vọng, chỉ có mỗi mình Cổ Diễn, đã có thể đẩy bọn họ vào tuyệt cảnh này.

- Ha ha, để ta xem còn ai có thể cản được ta!

Cổ Diễn đạm mạc nói, ra tay lần nữa, bàn tay trực tiếp xuyên qua không gian, đánh thẳng về phía Vương Song và Dương Mạt, thậm chí còn xuyên qua cấm chế của truyền tống trận!

Nhưng Vương Song và Dương Mạt lại không chút hoảng sợ, trước mặt bọn họ còn có Chu Càn, chỉ thấy trong tay Chu Càn xuất hiện một cánh hoa, tỏa ra thần quang sáng chói, chỉ cần ngửi một cái thôi mà đã có cảm giác muốn phi thăng rồi.

Thần Linh Hoa Hoa Biện, Vương Song nhận ra thứ này, đây chính là thứ mình đã đưa cho Chu Càn.

- Sau này phải đi như thế nào các ngươi chỉ có thể tự mình đi rồi!

Chu Càn cười với hai người bọn họ, Thần Linh Hoa Hoa cánh chính là bị hắn nuốt vào trong miệng!

- Sư phụ!

Vương Song và Dương Mạt đều kinh hô, đôi mắt hắn trong nháy mắt trỏ nên đỏ lên, tuy bọn họ không biết khi Chu Càn nuốt cánh hoa vào sẽ ra sao, nhưng bọn họ đều hiểu ý của Chu Càn.

Trong giây lát, khí tức trên người của Chu Càn giống như hỏa tiễn vậy, điên cuồng tăng lên, tựa như vô hạn, sức mạnh vô tận xuất hiện trong cơ thể Chu Càn, đơn giản còn kinh khủng hơn một Hằng Tinh!

- Vút

Bàn tay của Cổ Diễn còn chưa rơi xuống hai người Vương Song, một chưởng khác giống như bạch ngọc bỗng nhiên xuất hiện, trực tiếp ngăn cản Cổ Diễn, chỉ một chưởng này, đã đánh bay bàn tay kia ra!

- Hửm!

Đối mặt với dị biến đột ngột này, Cổ Diễn không khỏi giật mình, vội vàng nhìn về phía thân ảnh trước mắt, toàn thân bạch y, mày kiếm mắt sáng, mái tóc đen nhánh, dáng người thon dài thẳng tắp, đứng ở nơi đó, giống như một cây thần thương vậy, vĩnh viễn không biết khom người.

Cho dù người nào nhìn thấy thiếu niên tuấn mỹ như vậy, đều sẽ không nhịn được mà tán thưởng,

- Giỏi cho một tuyệt thế mỹ thiếu niên!

Nhưng mà, tất cả mọi người ở đây không ai dám can đảm khinh thị đối phương, bởi vì vừa nãy, chính thiếu niên này đã ra tay, đẩy lui được Cổ Diễn!

- Chu Càn sư đệ!

- Sư huynh!

Thanh Nguyên Tử và Thạch Nghị đều kinh hô một tiếng, đám người Dương Thanh Huyền, Mộ Linh Tuyết, Lôi Càn đều biến sắc, dường như không thể tin vào cảnh tượng này.

- Đây, đây không phải là Chu sư đệ năm đó hăng hái, thiên tư tuyệt thế kia sao!

Lôi Càn có chút lắp bắp nói.

- Chính là hắn, ta nhận ra rõ ràng bộ dáng năm đó có A Càn tiểu tử, một mình quét ngang Tây Tinh Vực, trừ Lâm Kinh Thiên ra, không ai có thể là đối thủ của hắn!

Lý trưởng lão cũng là vô cùng kích động nói.

- Chu sư đệ trở lại rồi! Hắn khôi phục tu vi rồi sao?

Tất cả mọi người đều kích động nhìn Chu Càn, bởi vì lúc này, khí tức trên người Chu Càn tuôn ra càng ngày càng mạnh, giống như Thiên Hà Chi Thủy vô tận đổ xuống vậy, cho dù bọn họ thân là cảnh giới Tinh Chủ, cũng cảm giác được trận áp chế này!

Mà ở một nơi xa, trong Thiên Nguyên Tinh Vực, ở một nơi Thế Ngoại Tiên Cảnh, Lâm Kinh Thiên lẳng lặng xếp bằng trên một đỉnh núi, trên đỉnh núi cũng chỉ có một nhà lá nho nhỏ.

- Chu Càn, nếu lúc trước tu vi của ngươi không bị phế, có lẽ bây giờ ngươi đã trở thành Tôn Giả rồi nhỉ!

Lâm Kinh Thiên nhìn phía xa, ánh mắt dường như nhìn thấy khoảnh khắc Chu Càn lại lần nữa trở về thời kỳ đỉnh cao

- Thiên ý trêu người, Lâm Kinh Thiên ta xem như là đối thủ cả đời, lại không cách nào đánh bại được ngươi, đay chính là điều nước tiếc cả đời này của Lâm Kinh Thiên ta!

Phía sau hắn, một lão giả tóc bạc gương mặt hồng hào đến bên cạnh Lâm Kinh Thiên, nhìn về hư không xa xôi vô tận, nhàn nhạt nói,

- Chu Càn là một thiên tài chân chính, đáng tiếc, tạo hóa trêu người, nếu không, Thanh Nguyên Tông đã xuất hiện một vị Tôn Giả một lần nữa rồi, Thiên Nguyên Tông chúng ta lại có một vị minh hữu cường đại!

- Lão tổ, chẳng lẽ không có cách nào sao!

Lâm Kinh Thiên nhìn lão giả, ngữ khí hiếm khi có chút mềm yếu.

- Kinh thiên, không phải chúng ta không xuất thủ, Huyền m lão tổ, Hắc Long Tôn Giả đều nhắm vào chúng ta, nếu ngươi rời đi, e rằng Thiên Nguyên Tông chúng ta cũng sẽ theo gót của Thanh Nguyên Tông!

Lão giả chính là lão tổ của Thiên Nguyên Tông, Thiên Nguyên Tôn Giả!

- Kinh thiên, ta biết quan hệ giữa ngươi và Chu Càn tâm đầu ý hợp, nhưng sinh tử của một tông môn càng quan trọng hơn, chúng ta không thể mạo hiểm!

Nghe vậy, Lâm Kinh Thiên cười khổ một tiếng, nhìn phía xa, ánh mắt lóe lên tia sát ý,

- Hôm nay Chu Càn chiến tử, chờ đến khi ta đột phá đến Tôn Giả, nhất định sẽ giết chết Cố Diễn!

- Haiz…

Nhìn thấy bộ dáng của Lâm Kinh Thiên, Thiên Nguyên Tôn Giả lắc đầu, thở dài một tiếng,

- Thanh Nguyên Tử truyền tống một số đệ tử đến Thiên Nguyên Tinh Vực chúng ta, mặc dù không cách nào ra tay cứu viện, nhưng bảo vệ nhóm đệ tử này của hắn thì vẫn có thể.

- Ta sẽ tự mình đi tiếp ứng bọn họ!

Lâm Kinh Thiên chậm rãi gật đầu.

- Được rồi, trận chiến này, Chu Càn sử dụng cấm thuật, chắc chắn sẽ phải chết, hai đệ tử của hắn đúng là khiến người ta không khỏi kinh diễm!

Thiên Nguyên Tôn Giả bỗng nhiên nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận