Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1474: Hư Không bí cảnh!

Hai tay Lôi Càn kết ấn, một đạo thần quang đâm thẳng lên bầu trời trực tiếp xuất hiện.

Ba thế lực còn lại thấy thế, đều gật đầu, đồng loạt kết ấn, từng chùm ánh sáng xuất hiện, ở trên không trung hội tụ lại với nhau, trên bầu trời lập tức nổ tung, hư không vặn vẹo, một quang môn cực lớn xuất hiện.

- Đây chính là Hư Không bí cảnh, phát hiện ra từ hai năm trước, sau này được Tứ Đại Tông Môn thống nhất, quyết định đệ tử các nhà sẽ tiến vào bí cảnh, cuối cùng dựa vào thắng bại của đệ tử để quyết định bí cảnh này thuộc về đâu.

Cố Hồng Y giải thích.

- Bên trong bí cảnh này có gì?

Vương Song tò mò hỏi.

- Trước đó người của Tứ Đại Tông Môn đã từng điều tra một lượt, phát hiện trong đó có vô số bí cảnh nhỏ, các loại thần dược, truyền thừa đều có cả, có thể nói, Hư Không bí cảnh này là một trong những bí cảnh được giữ gìn hoàn hảo qua rất nhiều năm mà giờ các đại thế lực mới phát hiện ra.

- Bất quá, những vật này đều bị một số cấm chế bao phủ, muốn lấy được, nhất định phải thông qua khảo nghiệm nào đó, thậm chí nghe nói ở chỗ sâu nhất, còn có một đại điện trân quý nhất, không ai mở được đại điện này, chỉ mơ hồ cảm nhận được khí tức vô cùng khủng bố bên trong.

Vương Song nghe vậy, ánh mắt đang không ngừng lấp lóe, đang suy tư không ít chuyện.

- Lần này, Tứ Đại Tông Môn phái ra các đệ tử cường đại nhất của mình, tiến vào trong bí cảnh này, một nguyên nhân là muốn lấy được các bảo vật bên trong về tay, một nguyên nhân khác nữa là nhân cơ hội này giải quyết những thiên tài của thế lực khác, khiến thực lực của tông môn khác bị suy yếu…

Lời nói kế tiếp, Cố Hồng Y đã dùng truyền âm nói ở bên tai Vương Song.

- Chút nữa tiến vào bên trong bí cảnh, chúng ta tốt nhất là đi theo một đội lớn, nếu không, rất dễ xảy ra vấn đề, bị thế lực khác phát hiện, bọn họ tuyệt đối sẽ không tùy tiện buông tha cho chúng ta.

Vương Song gật đầu, trong những người này, thực lực mạnh hơn mình nhiều, hắn không dám khinh thường bọn họ, dù sao thực lực bây giờ của mình chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ, mặc dù có cơ duyên nên chiến lực của mình mạnh hơn đồng cấp, nhưng đối mặt với những cường giả này thì cũng không tính là gì.

Đám người Đoạn Thiên Nhai, m Phong, Sở Vân phàm quay đầu lại, nhìn về phía đông đảo các đệ tử.

- Lý sư đệ, hai người chúng ta cùng một đội, chỉ huy mười đệ tử.

Ngân Phong nói với Lý Thuần Kiếm

Lý Thuần Kiếm gật đầu, cũng không phản đối, hắn mạnh nhất là công kích, mà Ngân Phong mạnh nhất là phòng ngự, hai người bọn họ vừa vặn bổ sung cho nhau.

- Tần Phong, ngươi cùng một đội với ta đi, cũng chỉ huy mười đệ tử.

Sở Vân Phàm cười nói với Tần Phong.

Tần Phong cũng không phản đối, hắn biết lần này có rất nhiều thiên kiêu tiến vào, nếu không đoàn kết rất dễ bị một kích phá vỡ.

- Đã như vậy, thì Tư Không sư muội, ngươi cùng một đội với ta là được.

Đoạn Thiên Nhai nhìn hai người kia bị cướp mất, chỉ có thể chọn Tư Không Tuyết.

Tư Không Tuyết thấy thế, đôi mi thanh tú nhíu một cái, nàng không có hảo cảm gì đối với Đoạn Thiên Nhai, không muốn cùng một đội với hắn, nhưng những người khác đã sắp xếp xong rồi, bản thân dường như không có lựa chọn nào khác.

Nhưng mà, nàng nhìn Vương Song ở một bên, ánh mắt chợt sáng lên, khóe miệng lộ ra ý cười nói,

- Vừa khéo, Vương sư đệ cũng cùng một đội với bọn ta đi.

Lời vừa dứt, đã kéo Vương Song vào trong đội của Đoạn Thiên Nhai.

Vương Song còn đang suy nghĩ không biết mình nên chọn đội của Ngân Phong hay là đội của Sở Vân Phàm, còn về Đoạn Thiên Nhai, hắn thậm chí còn không thèm cân nhắc đến, ân oán giữa bản thân và Lạc Tinh Phong đã rất sâu rồi, bản thân mà về đội của Đoạn Thiên Nhai, vậy không phải là vào miệng cọp sao!

- Thôi đừng, Tư Không sư tỷ, ta ở trong đội của Sở sư huynh vẫn tốt hơn, thực lực của sư đệ thấp, rất dễ làm ảnh hưởng đến Đoàn sư huynh.

Vương Song uyển chuyển từ chối.

- Vương sư đệ, có ta ở đây, còn có thể khiến ngươi chịu thiệt thòi sao, hơn nữa thực lực của sư đệ ra sao mọi người đều biết rõ, có thiên tài như sư đệ ở trong đội của bọn ta, đây chính là vinh hạnh của ta.

Thanh âm của Đoạn Thiên Nhai vang lên, Vương Song nhìn lại, vẻ mặt của của Đoạn Thiên Nhai lộ ra ý cười, nhưng mà, nụ cười kia thật sự khiến hắn cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Mà lúc này, thanh âm của Tư Không Tuyết cũng truyền đến,

- Sư đệ, ngươi cứ theo ta đi, có ta ở đây, hắn sẽ không trắng trợn đối phó với ngươi đâu, cho dù hắn có thật sự muốn đối phó với ngươi, hai người chúng ta liên thủ, hắn tuyệt đối sẽ không thắng được.

- Lần này, coi như ta thiếu ngươi một nhân tình, được không?

Vương Song nghe vậy, trong nháy hiểu ý của Tư Đồ Tuyết, đối phương cũng không an tâm, nên mới cố ý kéo mình qua, dù sao, giữa mình và Lạc Tinh Phong có cừu oán sâu nặng như vậy, nếu Đoạn Thiên Nhai thật sự có vấn đề, hai người bọn họ liên thủ, cũng không cần phải quá liều mạng.

- Được rồi, nếu Đoàn sư huynh đã tịnh tình mời như vậy, sư đệ từ chối nữa thì cũng thật sự không biết điều.

Vương Song cười híp mắt nói,

- Ta gia nhập đội của Đoàn sư huynh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận