Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2317: Áo Đô (3)

Tôn Ngôn và Vương Lâm cũng nhìn thấy Vương Song bọn họ, trong nháy mắt bứt ra lui lại, đi tới trước đám người Vương Song.

- A, xem ra là viện quân đến.

Vị nam tử trẻ tuổi đối diện kia lại không chút nào để ý, thậm chí không thừa cơ truy kích, vẻ mặt mỉm cười nhìn Vương Song, trong mắt giống như hiện lên vô số văn minh chi quang.

- A, ba người các ngươi?

Giống như phát hiện cái gì, nam tử hơi kinh ngạc, dưới sự quan sát của hắn, Vương Song giống như một lỗ đen, Lam Phong giống như một tôn Thiên Đế, về phần Thần Chiến, giống như một chuôi Phá Thiên Chi Thương!

Ba người, rõ ràng đặt chân đến cấp bậc kia!

Thứ duy nhất hắn thắng mấy người chính là tu vi.

- Ha ha, rất tốt, rốt cuộc đã đến mấy tên đáng giá đối đãi nghiêm túc, nếu như có thể dung nhập Kỷ Nguyên Chi Đạo của ta vào trong đạo của các ngươi, ta sẽ trở thành Thánh Giả mạnh nhất từ xưa đến nay.

Đối phương cười ha hả, cười rất thoải mái!

- Vương Song đại ca, đây là Áo Đô, người dẫn quân lần này của Dị Vực, còn là con của Đế Quân.

Tôn Ngôn và Vương Lâm cũng truyền âm nói, ngữ khí có chút âm trầm:

- Thực lực của hắn cực kỳ đáng sợ, hơn nữa còn ẩn chứa thần thông của Phật Thổ và Nho gia, Phật Tử và Quân Bất Quy hẳn là thua ở trong tay đối phương!

Hai mắt Vương Song ngưng trọng gật đầu, trên thực tế, vừa rồi một chưởng kia của đối phương để cho hắn hiểu được một vài thứ.

Thần thông Phật Thổ Chí Cường, Như Lai Thần Chưởng, lúc trước Phật Tổ lập nên thần thông vô thượng, lại bị đối phương dung nhập vào thân thể hắn, cũng tăng thêm thay đổi, đã đủ để chứng minh đối phương đáng sợ!

- Đồng loạt ra tay, năm người chúng ta liên thủ, ta không tin còn không đánh lại một mình hắn!

Lam Phong trầm giọng mở miệng, hắn không có bao nhiêu cảm giác áy náy, tu vi không bằng người, vậy cũng chỉ có thể lấy số lượng thủ thắng.

- Năm người các ngươi có thể đồng loạt ra tay, hoặc là tất cả các ngươi có thể xuất thủ.

Bỗng nhiên, thanh âm Áo Đô truyền đến lần nữa, trong thanh âm mang theo một tia trêu tức.

- Ta rất muốn mở mang kiến thức một chút, thiên kiêu đỉnh cấp ở bên vũ trụ các ngươi đến cùng có bản lĩnh gì?

Vương Song suy tư một chút, trong ánh mắt giống như hiện lên vô số quang mang, cuối cùng chậm rãi mở miệng:

- Nếu như không cách nào 1 chiêu đánh bại đối phương, vậy tất cả công kích chỉ có thể trở thành lô hỏa của đối phương, trợ giúp hắn hoàn thiện đại đạo của hắn.

- Bây giờ không phải lúc chúng ta giao thủ, rời khỏi nơi này trước, đợi đến khi tu vi chúng ta tiến thêm một bước, mới là lúc thật sự giao thủ với hắn.

Nghe được Vương Song truyền âm, Tôn Ngôn và Vương Lâm mặc dù vẫn có chút không cam tâm, nhưng chỉ có thể gật gật đầu, một đám người chậm rãi chạy về phía Vương Song.

- Muốn đi?

Thấy thế, Áo Đô sững sờ, có chút kinh ngạc nhìn Vương Song, theo hắn thấy, đám người Vương Song thực lực đã rất mạnh mẽ, nếu như lúc này đụng phải Thiên Tuyệt, Tả Vương bọn họ, mấy người Thiên Tuyệt, Tả Vương muốn chạy trốn cũng là hy vọng xa vời!

- Muốn đi, trước tiên cần phải hỏi qua ta mới được!

Áo Đô lạnh như băng mở miệng, từng bước đi ra, mỗi một bước đều giống như đạp trên thiên địa, nhấc lên phong bạo vô biên.

Vương Song, Lam Phong, Thần Chiến, Tôn Ngôn, Vương Lâm đứng ở phía trước nhất, tăng chiến lực của mình lên tới cực hạn!

Ngay sau đó đại chiến khủng bố bùng nổ, hư không vô tận trong nháy mắt băng diệt, những cường giả khác hai bên đều rời xa, không dám dừng lại trong trung tâm chiến trường.

"Ầm." "Ầm."

Giống như có mặt trời vô tận nổ tung, giống như đi tới thời đại khai thiên ích

địa, ngay cả bẫy rập hư không cũng bị tiêu diệt từng cái một, không cách nào tạo thành uy hiếp chiến trường cho mấy người.

Một điểm sáng bị nén hết mức xuất hiện, giống như ngưng tụ chư thiên tinh thần; một môn ấn ký cổ xưa, có hình tứ tượng, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Tứ Phương Thần Thú tạo thành một cái quang ấn; 6 tiểu vũ trụ cổ xưa có thể áp sập chư thiên; một chuôi chứng đạo thương, không đâu địch nổi, chiến ý nát càn khôn; một tôn U Minh thân ảnh, như là chúa tể Cửu U, mở ra một cái U Minh Chi Môn!

Công kích của năm người liên hợp lại, uy lực mạnh, Thánh Giả đều phải biến sắc, thời không đều bị đánh nát!

Áo Đô cũng biến sắc, không nghĩ tới thực lực năm người liên hợp đạt đến loại tình trạng này, hắn hét lớn một tiếng, trên thân thể hiện lên một vòng hào quang sáng chói, vô số lực lượng văn minh ở trên người hắn tạo thành một thần hoa y bất diệt.

- Văn minh chư thiên, gia trì thân thể.

Cùng lúc đó, Áo Đô chậm rãi đánh một quyền ra, cực kỳ chậm chạp, giống như đang thôi động một vùng vũ trụ, có nhật nguyệt tinh thần vì đó chuyển động.

"Ầm."

Kèm theo thần quang sáng chói nổ ra, giống như mạt kiếp vũ trụ, có người cảm giác trước mắt mình một mảnh trắng xóa.

Kinh khủng hơn là, bọn họ chiến đấu giống như dẫn nổ bẫy rập hư không, vô số bẫy rập hư không nối thành một mảnh, tạo thành hư không triều tịch kinh khủng.

"Ào ào ào."

Giống như như thủy triều, lực lượng hư không vô tận tràn ngập, không gian chi lực vỡ vụn càn khôn, che mất tất cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận