Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 181: Ý đồ của Hoàng Thiên Hằng

Lời nói của Hoàng Thiên Hằng như sấm sét giữa trời quang, trực tiếp khiến cho người ta sợ hãi.

Ba người Chu Ảnh nhìn Hoàng Thiên Hằng bằng ánh mắt kỳ lạ, bọn họ trước giờ chỉ thấy người cha không nỡ để con mình lấy chồng, chứ chưa thấy người cha nào lại chủ động gả con mình đi, hơn nữa nữ nhân này nhìn thế nào cũng vô cùng hoàn mỹ.

Nhưng bọn họ đều có thể hiểu được ý của Hoảng Thiên Hằng, hắn đang muốn buộc Vương Song thật chặt ở bên cạnh hắn,loại quan hệ thế này là thân thiết nhất.Đồng thời cũng là vì hạnh phúc của nữ nhi, một khi Hoàng Bối Bối trở thành nữ nhân của Vương Song, vậy sau này khi thân phận và thực lực của Vương Song được tăng lên, hắn với thân phận là cha vợ của Vương Song cũng có thể nắm trong tay thế lực cực kỳ cường đại. Đây không phải là một mũi tên trúng hai con chim sao, đồng thời cho dù những người như bọn họ cũng sẽ bởi vì thân phận địa vị của Hoàng Thiên Hằng mà dâng nước đẩy thuyền, tuy rằng như vậy sẽ bị dán nhãn là người của Hoàng thị.

Nhưng bọn họ cũng không để ý, dù nhìn thế nào cũng thấy việc này trăm lợi mà không có hại, bọn họ bây giờ đều là một trong những người mới trong thế lực của Vương Song, cần phải tìm gấp một chỗ dựa mới, mà Hoàng Bối Bối chính là phù hợp nhất.

Ba, ngươi đang làm gì vậy!

Hoàng Bối Bối nghe vậy thì xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt, tức giận nhìn Hoàng Thiên Hằng. Nhưng thấy Hoàng Thiên Hằng không để ý đến nàng, nàng lại giận dỗi trực tiếp rời đi.

- Ha ha, không cần để ý đến nàng, tính tình của đứa nhỏ này ta hiểu rất rõ, sẽ không có chuyện gì đâu!

Hoàng Thiên Hằng thấy Vương Song có chút lo lắng thì cười nói.

Vương Song nhìn những người ở đây hiện giờ, đều không phải là thủ hạ ban đầu của mình, nếu có điều gì không ổn, bây giờ có thể không nhìn ra, nhưng sau này có thể sẽ xảy ra đại loạn.

- Hoàng thúc, ở đây không có người ngoài, ta sẽ không lừa ngươi, ta có người mình thích rồi!

Vương Song trầm giọng nói.

Hoàng Thiên Hằng không chờ Vương Song nói tiếp, đã trực tiếp ngắt lời:

- Tiểu Song, có phải ngươi muốn nói bản thân sẽ không chỉ có một người vợ đúng không!

Vương Song gật gật đầu, xem như là đồng ý.

- Ha ha, chuyện này thì có gì mà ngại, nam nhân mà, đều như thế cả, yên tâm,ta cũng không bắt ngươi chỉ xem một mình Bối Bối là vợ đâu, chỉ cần Bối Bối có thể trở thành nữ nhân của ngươi là được! Còn ngươi muốn có bao nhiêu nữ nhân, đây là chuyện của ngươi!

Hoàng Thiên Hằng cười nói.

Hắn thật sự đã tính cả rồi, một khi Hoàng Bối Bối trở thành nữ nhân của Vương Song, dựa vào Hoàng Thiên Hằng hắn là chống lưng, Hoàng Bối Bối trở thành chính thất là chuyện chắc chắn không thể bàn, đến lúc đó, bản thân địa vị của Hoàng gia cũng có thể được nâng lên.

Đạo lý này Vương Song cũng biết, nhưng chuyện này cả hai bên đều có lợi mà Vương Song cũng không có phản cảm gì.

- Được, ta đồng ý với ngươi!

Vương Song gật gật đầu, xem như là đồng ý với đề nghị của Hoàng Thiên Hằng.

- Ha ha, được, ta không nhìn lầm ngươi, tiểu Song, ngươi đúng là một người có thể làm chuyện lớn!

Hoàng Thiên Hằng cười nói, cầm ly trà bên cạnh uống một hơi cạn sạch.

Vương Song nói chuyện phiếm với mọi người một hồi thì nghỉ ngơi, đám người Hoàng Thiên Hằng cũng rời đi, chuẩn bị hành lý để ngày mai rời khỏi đây. Ngày hôm sau, khi Vương Song thức dậy, tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xonghe6t1, chỉ còn lại mỗi mình hắn.

- Ngại quá, ta dậy trễ!

Vương Song áy náy nói.

- Không sao, chúng ta cũng vừa xong thôi!

Mọi người đều khoát tay tỏ ý không sao. Sau khi ăn xong điểm tâm,Vương Song và những người còn lại bước ra, đi về phía Lý gia thôn, nhưng lúc ăn cơm Vương Song cũng không nhìn thấy Hoàng Bối Bối, sau khi hỏi thăm mới biết nàng ở bên ngoài chỉ huy việc rời đi này.

Cả mấy trăm người, ước chừng gần trăm chiếc xe, hình thành một đội xe vô cùng lớn, hơn nữa còn chở không ít vật tư nên nhìn vào cảm thấy to lớn vô cùng.

Bên trong đội xe có người già, có trẻ con, nhưng đa số đều xanh xao vàng vọt, một đám ngồi ở trên xe,ánh mắt vô cùng chờ mong mà nhìn phong cảnh ở bên ngoài, dường như vô cùng hy vọng đối với tiền đồ sau này.

Vương Song ngạc nhiên thấy ánh mắt của Hoàng Bối Bối đang nhìn về phía mình dường như có chút thay đổi, không hề kháng cự giống như trước đây, luôn như có như không mà dựa vào mình.

Có thể là cha của nàng đêm qua đã nói gì đó với nàng,cho nên nàng mới có thể thay đổi như vậy.

Vương Song ở trên chiếc xe thứ nhất, ngồi cùng còn có Hoàng Bối Bối, Hoàng Thiên Hằng và Tiến Hóa Giả tên là Đặng Mai, còn ba người Chu Ảnh thì được phân bố ở trên xe gần đó, tránh cho bị zombie công kích.

Mấy trăm người rời đi, tốc độ vô cùng thong thả, đi khoảng nửa ngày trời, mọi người mới gặp được xe của đám người Chương Nghiệp đang chờ ở trên đường.

Đám người Chương Nghiệp chỉ có vỏn vẹn mười mấy chiếc xe tải đang chờ tụ lại với xe của đám người Hoàng Thiên Hằng, về phần tin tức ở đây Vương Song đã phái người trở về báo tin, tin rằng đám người Triệu Hân, Đổng Châu sẽ nhận được tin tức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận