Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 992 - Phương sư đệ thật sự không biết xấu hổ……

. . . .

Nói thật.

Bất kể là Diệp Thu Bạch gia nhập Ngân Long Sơn Trang.

Mục Phù Sinh gia nhập Thiên Thần Tông.

Hay là Phương Khung gia nhập Xích Viêm Trai.

Không ai nghĩ tới sẽ có một màn như bây giờ.

Mấy người bọn họ thế mà là đồng môn!

Trước đó khi Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh và Phương Khung gia nhập đã mang đến cho mấy tông môn không ít chấn động.

Trực tiếp nhận được sự tán thành của phù sư mạnh nhất Thiên Thần Tông, đồng thời còn có thể tham thảo lẫn nhau.

Vượt qua ba cửa khảo nghiệm của Xích Viêm Trận!

Mục Phù Sinh đâu?

Phương Khung trực tiếp phát vỡ ghi chép thành tích tốt nhất ở Xích Viêm Trai từ trước tới nay.

Thế mà khoảnh khắc Diệp Thu Bạch tiến vào Ngân Long Sơn Trang, Ngân Long kiếm liền có động tĩnh!

Thiên tài yêu nghiệt mới là tương lai của một thế, là hạt giống cần vun trồng.

Diệp Thu Bạch khiến cho trấn trang chi bảo của Ngân Long Sơn Trang cũng là bội kiếm của tổ sư sáng Ngân Long Sơn Trang, Ngân Long kiếm ngân vang.

Người ba thế lực đều cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Toàn bộ Ngân Long Sơn Trang đều có kiếm ý bàng bạc bao phủ cùng với tiếng kiếm ngân vang tận trời.

Phải biết rằng từ sau khi tổ sư sáng lập tới nay, không có người trong Ngân Long Sơn Trang thể khiến Ngân Long kiếm sinh phản ứng.

Thậm chí ở một số vấn đề trên phương diện phù triện, tên phù sư Thiên Thần Tông kia còn cần thỉnh giáo Mục Phù Sinh!

Quý Thiên Dao thấy một màn như vậy cũng muốn cười to.

Gia nhập nhánh phù triện ở Thiên Thần Tông.

Trách không được Thiên Hà tinh vực đột nhiên có thêm mấy thiên kiêu đáng chú ý thế này.

Không một thế lực nào mà không thích thiên tài yêu nghiệt.

Hạt giống bén rễ nảy mầm có thể trở thành đại thụ che trời khiến cho căn cơ của một phương thế lực lên tới độ cao chưa từng có!

Cũng không thật sự mang lại lợi ích cho Kim Sí Đại Bàng tộc.

Muốn làm như thế nào?"

Quý Thiên Dao nhíu mày liễu.

Ngay sau đó nàng lại liếc nhìn Kim Vô Tẫn bên cạnh, hỏi:

"Kim Sí Đại Bàng tộc các ngươi thật sự leo lên một cây đại thụ."

Thì ra bọn họ đều là đệ tử của Lục tiền bối.

Quý Thiên Dao nghe câu này liền biết Kim Vô Tẫn hiểu lầm ý mình.

"Còn cần chờ hắn trưởng thành cướp lại Ma Vương vực mới được."

Kim Vô Tẫn cười đáp:

"Có phải Kim Sí Đại Bàng tộc các ngươi đã sớm biết hay không?

"Lời này có ý gì?"

"Ma Chủ tiền nhiệm vốn đã cường đại rồi, hiện giờ trở về thiên phú còn tăng lên, tự nhiên muốn tìm kiếm một ít thế lực hợp tác."

Nghe đến đây Quý Thiên Dao liền hiểu, gật đầu nói:

Ý của Quý Thiên Dao chính là Tiểu Hắc chỉ tạm thời gia nhập Kim Sí Đại Bàng tộc, hơn nữa cũng chỉ vì Long mạch mà thôi.

"A?"

"Tự nhiên đã biết, bất quá Kim Sí Đại Bàng tộc chúng ta khác với Ngân Long Sơn Trang bọn họ."

Kim Vô Tẫn cười, xua tay nói:

Đại thụ mà nàng nói không phải chỉ Tiểu Hắc và Ma Vương vực, mà là vị sư tôn phía sau bọn hắn. . . . . .

Bất quá Quý Thiên Dao cũng không có giải thích thêm.

Nàng muốn nhìn xem sau khi Kim Vô Tẫn biết Tiểu Hắc là đệ tử của Lục tiền bối sẽ có phản ứng thế nào.

Thời điểm ở Phàm Nhân thôn, Kim Vô Tẫn cũng từng được kiến thức thủ đoạn của Lục tiền bối rồi. . . . . . .

Giờ phút này.

Đứng bên cạnh Diệp Thu Bạch, mắt nhìn thấy hắn cầm vào vỏ Thanh Vân kiếm.

Mục Phù Sinh chỉ có thể bất đắc dĩ lấy ra một lượng lớn phù triện từ nhẫn không gian.

Chỉ thấy từng tờ phù triện như bão táp bung ra!

Phù triện nối nhau uốn lượn bay quanh thân Mục Phù Sinh, lấy hắn làm trung tâm.

Người Thiên Thần Tông cùng với Xích Viêm Trai đều có biểu tình sửng sốt.

Khi Phương Khung ngưng tụ sát trận cùng với Tiên duyên ảo trận.

Căn bản không khả năng!

Đáng tiếc, xem ra mục tiêu chỉ có thể thực hiện trong mộng tưởng.

Mục Phù Sinh có một mục tiêu nhân sinh chính là khiến đại sư huynh và Tiểu Hắc sư huynh đều sửa lại thói quen dễ xúc động như bây giờ.

Hơn nữa hắn cũng không muốn quen.

Phương Khung cũng gia nhập Thảo Đường được một thời gian.

Vẫn luôn đi theo đại sư huynh, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc lang bạt.

Cũng dần dần hiểu rõ tính cách của đại sư huynh Diệp Thu Bạch.

Chỉ thấy hắn cười cười.

"Có đôi khi không cách nào tránh khỏi mấy chuyện này, hẳn là Mục sư huynh đã sớm quen rồi mới đúng."

Vừa nói xong, Phương Khung cũng thi triển Thánh Trận Ngục Thể Công, Tạo Hóa Trận Linh Thể.

Một sát trận cùng với Tiên duyên ảo trận bắt đầu không ngừng ngưng tụ!

Mục Phù Sinh trợn trắng mắt nói:

"Loại chuyện này căn bản không quen được!"

"Chơi mấy trò khiến tim đập nhanh này thật sự không tốt cho tim đâu. . . . . ."

Chỉ thấy Mục Phù Sinh bất đắc dĩ nói:

"Đại sư huynh à, lần sau khi ngươi muốn làm chuyện kích thích có thể báo ta trước một tiếng hay không."

Trong lúc nhất thời, thiên địa như u tối đi, trên không trung có tiếng sấm rền ầm ầm vang lên.

Lôi đình mang tính hủy diệt đang không ngừng sinh ra.

Hình thành một cơn lốc phù triện to lớn!

Ngay sau đó nghĩ tới chuyện kia, sắc mặt thay đổi!

Ngô Hằng giận dữ hét to:

"Trước đó chính là các ngươi trộm đi nghịch lân?!"

Sắc mặt Đặng Chuẩn cũng cực kỳ khó coi, gầm lên một tiếng.

"Nghịch lân ở nơi nào? Còn không mau mau trả lại!"

Bọn họ quen thuộc với hơi thở từ Tiên duyên ảo trận!

Sau khi nghịch lân bị trộm đi bọn họ liền khắc sâu hơi thở này vào trong tâm trí.

Muốn chờ rời khỏi Long mạch sẽ cáo cho tông môn, để cao tầng tông môn phát động nhân thủ đi tìm kiếm.

Nhưng hôm nay thủ phạm lại ở ngay trước mắt bọn họ!

Phương Khung không cảm thấy ngoài ý muốn vì bị nhận ra, hắn bình đạm đáp lại:

"Bí bảo tự nhiên là do người có năng lực đạt được, chúng ta dùng bản lĩnh cướp lấy nghịch lân trước mắt các ngươi thì có vấn đề gì sao?"

Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh cùng quay đầu nhìn Phương Khung.

Bọn họ đột nhiên phát hiện hình như Phương sư đệ này có chút không biết xấu hổ. . . . . .

Chuyện tới nước này, Mục Phù Sinh cũng chỉ có thể che trán ôm đầu ai thán một tiếng, thuận theo Phương Khung nói:

"Cũng không tính toán giấu các ngươi, không có khả năng cho các ngươi nghịch lân rồi, dù sao chúng ta chuẩn bị đối địch."

"Hừ."

Ngô Hằng hừ lạnh một tiếng, rút trường kiếm ra, hơi thở Thần Vương cảnh đỉnh bùng nổ.

"Một khi đã như vậy thì ta liền bắt lấy các ngươi sưu hồn, lập tức biết được nghịch lân ở nơi nào thôi."

Đặng Chuẩn nắm chặt trường thương, ngẩng đầu nhìn về phía Quý Thiên Dao, trầm giọng hỏi:

"Hẳn là ngươi sẽ không ngăn trở chúng ta đi?"

Quý Thiên Dao lại có vẻ khó hiểu, nghiêng đầu hỏi ngược lại:

"Vì sao không ngăn trở?

Chỉ cần bọn họ gặp nạn ta sẽ toàn lực ra tay giúp trợ, mặc kệ là đúng hay sai."

Nghe được lời Quý Thiên Dao nói, Đặng Chuẩn tức giận đến thiếu chút nữa phun một ngụm máu!

Kim Vô Tẫn cũng há hốc mồm hỏi:

"Bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì với ngươi? Sao ngươi phải bao che đến mức này?"

Quý Thiên Dao nhàn nhạt nói:

"Lát nữa ngươi sẽ biết."

Mục Phù Sinh hoảng hốt nhìn về phía Quý Thiên Dao, trong lòng thầm nghĩ.

Rốt cuộc sư tôn đã làm chuyện gì?

Rốt cuộc rót bao nhiêu mê hồn canh.

Thế mà khiến Thánh nữ Dao Trì Tiên Cung thần hồn điên đảo?
Bạn cần đăng nhập để bình luận