Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 162 - Thi khôi xuất động!

Ban đêm.

Bên ngoài Thiên Khiển cốc.

Trên một vùng hoang nguyên.

Liếc mắt nhìn sẽ cảm giác như thiên địa như nối thành một dải.

Mây đen giăng đầy không trung.

Ánh trăng ẩn sâu trong mây đen.

Không thể lộ ra chút ánh sáng nào.

Hoang nguyên luôn hoang vắng không người tìm đến giờ phút này lại xuất hiện linh khí dao động mạnh mẽ.

Sẽ bị dòng sông kiếm ý ăn mòn và dìm chết trong nháy mắt!...

Hai tay nắm Ám Ma kiếm, bỗng nhiên chém ra!

Kiếm Triều Miện cũng siết chặt nắm tay.

Diệp Thu Bạch bay lơ lửng trên không, đối mặt ba gã cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ nhưng không hề có chút ý định lui bước.

Đám người Tần Thiên Nam đang ở nơi tiếp ứng thấy cảnh này mà rùng mình.

Kiếm mang to lớn màu đen xuất hiện.

Có chưởng ấn kinh thiên hội tụ.

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ bảy!

Hắn biết dòng sông kiếm ý kia là do Diệp Thu Bạch phóng xuất ra.

Cũng có kiếm ý tụ thành dòng sông ngập trời, tạo ra sóng gió cuồn cuộn!

Còn ở nơi bùng nổ chiến đấu.

Đóng băng không gian!

Cường độ của dòng sông kiếm ý kia, nếu bản hắn đối mặt, căn bản không cách nào chống đỡ!

Hắn không co nương tay chút nào.

Ma lâm!

Khiến tâm thần hoảng hốt!

Nhưng công kích phát ra lại có uy thế không hề kém bọn họ chút nào !

Ánh mắt đều có vẻ nghiêm trọng, kinh ngạc!

Hơn nữa, chuôi kiếm đen không vỏ trong tay hắn làm cho bọn họ cảm giác tim đập nhanh hơn.

Bằng không, nếu phía đối phương phát hiện dị thường bên này mà tiến đến chi viện thì hắn có thể bất lực trở về!

Không chỉ có kiếm mang từ kiếm tu trẻ tuổi và dòng sông kiếm ý tràn tới.

Hiện giờ, hắn cần phải dùng tốc độ nhanh nhất chém giết ba gã cường giả Càn Nguyên Cảnh này.

Ba gã cường giả àn Nguyên cảnh hậu kỳ không thể không nghiêm túc đối đãi.

Công kích đồng loạt phóng đến.

Đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông cũng cùng nhau phát ra công kích!

Ba gã cường giả Càn Nguyên Cảnh cảm nhận được uy lực của kiếm mang màu đen.

Còn khủng bố hơn cả Bảo Khí Thiên giai!

Đây rốt cuộc là thanh kiếm cấp bậc nào?

Chỉ là hiện tại bọn họ không thể nghĩ nhiều hơn.

Từ cảnh giới xem xét thì kiếm tu trẻ tuổi này chỉ có tu vi Thủy Dật cảnh hậu kỳ.

Chắc chắn không ai là đối thủ của hắn!

Nếu chọn một trong ba người bọn họ đơn độc đối mặt với tên kiếm tu trẻ tuổi trước mắt này.

Bọn họ không hề nói quá.

Ba người không giữ lại bất kỳ cái gì.

Bộc phát ra lực lượng mạnh nhất mà bản thân hiện có!

Trong đó có một người lấy trường thương ra, thương chi ý cảnh nổ vang trên không!

Ngay sau đó một thương quét ngang.

Một đạo thương mang thật lớn chém ngang.

Một người khác đeo một bộ quyền sáo rắn chắc, tung một quyền.

Tựa như phát vỡ không gian!

Từng đạo quyền kình bộc phát tạo ra tiếng nổ bùm bùm, như muốn đâm thủng không gian, quét về phía dòng sông kiếm ý!

Người cuối cùng quát to một tiếng.

Hiển nhiên, lần đối đầu này, bọn họ đã rơi vào thế hạ phong.

Sắc mặt cả ba đều hơi trắng ra.

Ba gã cường giả Càn Nguyên Cảnh hậu kỳ kêu rên một tiếng, đều lui về phía sau mấy bước!

Công kích của ba người bị phá tan trong dòng sông kiếm ý ngập tràn trong khoảnh khắc này!

Vậy thì khi công kích của sáu người nhóm đại trưởng lão Thanh Thiên tông thêm vào liền trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà!

Nếu ba người liên thủ mới có thể ngăn cản hai đạo công kích của Diệp Thu Bạch, miễn cưỡng giành được một chút ưu thế.

Nhưng công kích của đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông cùng với một kích toàn lực của Diệp Thu Bạch lại có thể ngăn chặn công kích của ba người!

Một lượng linh khí kinh thiên nổ tung!

Trước có kiếm mang màu đen chém ngang thương mang!

Chỉ trong nháy mắt, thương mang liên bị áp chế!

Khi cổ quyền kình đánh úp tới mới ngăn cản được kiếm mang!

Dòng sông kiếm ý theo sau tới, tạo ra từng con sóng cuồng cuộn sóng quét đến!

Bao phủ ba đạo công kích bên trong!

Cùng lúc đó, công kích của đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông đánh tới.

Tuy rằng không bằng Diệp Thu Bạch nhưng cũng khiến ba người bối rối, vướng tay!

Hơi thở khủng bố dữ dội.

Ba đạo công kích mạnh nhất do ba cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ phát ra.

Chưởng ấn hướng tới từng đạo đạo công kích mà nghiền áp.

Nhưng chưởng ấn đánh ra chưởng ấn lại vô cùng lớn, tựa như một ngọn núi to hình bàn tay!

Động tác trông rất nhẹ nhàng, như đang vuốt ve.

Một tay bắt ấn quyết, một tay khác giớ về phía trước, nhẹ nhàng đánh ra.

Dẫn tới linh khí trong cơ thể hỗn loạn, trong lúc nhất thời không cách nào áp chế được.

Nhưng Diệp Thu Bạch làm sao có thể buông tha cơ hội này chứ?

Hắn giơ một ngón tay ra.

Kiếm vực triển khai, vô số kiếm ý vây quanh ba người!

Dòng sông kiếm ý lại quét đến lần nữa.

Diệp Thu Bạch nhảy cao lên.

Tay phải cầm kiếm, tay trái bấm tay niệm thần chú.

Hai chân đạp trên dòng sông kiếm ý!

Theo kiếm ý sông dài trôi về phía ba gã cường giả Càn Nguyên cảnh!

Sắc mặt ba người đều biến đổi.

Bọn họ hiểu, chỉ dựa vào ba người bọn họ e là không có cách nào chế phục đám người Diệp Thu Bạch.

Nếu như đánh bừa nữa, chỉ sợ bọn họ sẽ ngã xuống ở nơi đây!

Sau đó đám người đại trưởng lão Thiên Thanh tông lần lượt phát ra công kích!

Dao đông linh khí trong khu vực này đột ngột tăng mạnh!

Tầng mây đen trên không cũng bị đánh tan tác, xuất hiện một cái lỗ hổng.

Ánh trăng như được thoát ly khỏi nhà giam nhanh chóng rọi xuống!

Từng sợi ánh trăng phủ lên thân thế mấy người!

Giống như một lớp áo choàng ánh sáng ngà ngà!

Cùng lúc đó, ba gã cường giả Càn Nguyên Cảnh không còn cậy mạnh công kích nữa mà vừa lui vừa chống đỡ, một người bỗng lấy một vật tể hình cầu ra rồi nhanh chóng ném thẳng lên không trung!

Ngay sau đó vật thể hình cầu nổ tung trên bầu trời!

Từng luồng sáng trắng lóng lánh lóe lên.

Chiếu sáng cả khu vực tăm tối này.

Sáng tựa như ban ngày!

Đạn tín hiệu!

Ba người lựa chọn cầu viện!

Đám người Tần Thiên Nam ở nơi tiếp ứng cũng thấy được cảnh này, sắc mặt khẽ đổi.

Đây cũng không phải là tin tức tốt.

Đối phương cầu viện, đại biểu cho phía Lạc Nhật vương triều sẽ phái ra cường giả đi về hướng Diệp Thu Bạch!

Có khả năng sẽ phái thi khôi!

Cính là tồn tại nửa bước Hư Thần.

Với thực lực hiện tại của đám người Diệp Thu Bạch, chắc chắn không phải đối thủ!

Nghĩ đến đây.

Tần Thiên Nam cắn răng nói: "Tiến tới năm mươi trượng!"

Tuy rằng Diệp Thu Bạch có khả năng rơi vào nguy hiểm.

Nhưng đây là chiến tranh.

Hắn không thể vì ý muốn của bản thân mà khiến tất cả mọi người ở chỗ này rơi vào cảnh nguy hiểm.

Tiến tới năm mươi trượng.

Đã là cực kỳ mạo hiểm.

Mọi người không có ý kiến, sôi nổi đi tới.

Đồng thời, bên Lạc Nhật vương triều cũng thấy được tín hiệu từ đạn tín hiệu.

Sắc mặt nam tử mặc giáp hơi kinh ngạc.

"Ba người bọn họ gặp nguy hiểm sao?"

Xem ra, thực lực của đối phương vượt quá dự kiến của hắn.

Phái đội quân tới chắc chắn sẽ không kịp.

Chiến đấu giữa cường giả, thắng bại sinh tử có thể phân ra trong chớp mắt.

Mà hắn thì không có cách nào ra tay, cần phải ở đây thống lĩnh đội quân.

Nghĩ tới đây, sắc mặt nam tử mặc giáp trở nên nghiêm túc, lấy một cái quan tài từ nạp giới ra!

Ngay sau đó, lấy ra một đạo phù ấn, đánh ra ấn quyết!

Nắp quan tài chậm rãi xốc lên!

Thi khí ngập trời bùng nổ mà.

Hình như còn có tiếng quỷ hồn tru lên, cực kỳ kinh khủng, âm lãnh dị thường!

Thi khôi bên trong chậm rãi bò ra, nhận được mệnh lệnh của nam tử mặc giáp, nó phóng về hướng đám người Diệp Thu Bạch đang chiến đấu!

Mỗi khi bước một bước liền di chuyển được một khoảng rất xa!

Dưới bước chân của thi khôi, không gian đều sẽ hơi vặn vẹo.

Có thể thấy được lực lượng thân thể của thi khôi cường đại đến mức nào. ...

Đám người Diệp Thu Bạch nhìn thấy đạn tín hiệu.

Sắc mặt cả bọn đều thay đổi!

Ánh mắt Diệp Thu Bạch trở nên nghiêm trọng.

Hai tay cầm chặt Ám Ma kiếm trong tay, giơ lên cao cao!

Hiện giờ đã không thể kéo dài nữa!

Ở xa xa đang có một hơi thở cực kỳ âm lãnh tiến đến gần!

Hắn cần phải nhanh chóng kết thúc chiến đấu!

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ tám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận