Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 856 - Sát chiêu của Liễu Tự Như, Ảm linh trí hoán

. . . .

Đi theo bên cạnh Lục Trường Sinh lâu như vậy.

Ngoại trừ cảnh giới cùng với đạo tắc chi lực được tăng cường.

Còn có nhiều phương diện khác chịu sự ảnh hưởng của Lục Trường Sinh.

Trong ngày thường.

Lục Trường Sinh sẽ dạy dỗ đệ tử phương thức xử lý một ít sự tình.

Giống như không chủ động gây chuyện, nhưng một khi kết phải nhân quả thù hận.

Vậy cần phải ra tay muốn lôi đình chém giết đem đối phương, đồng thời còn che giấu một ít tuyệt chiêu.

Nhưng mà ngay sau đó tên trưởng lão này cũng nhanh chóng hiểu rõ ý mà Liễu Tự Như muốn nói.

Tên trưởng lão bất ngờ.

Lời Liễu Tự Như khiến tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện này trưởng lão cảm thấy không thể hiểu được.

Ngay sau đó biến mất khỏi tầm mắt.

Nhưng mà qua một thời gian dài, Liễu Tự Như dần dần lý giải cũng tán thành cách làm của Lục Trường Sinh.

Thân hình của Liễu Tự Như đột nhiên xuất hiện phía tên tên trưởng lão.

Dù sao không ai biết đối phương còn có chuẩn bị nào khác ở phía sau hay không.

Gần như chỉ trong chớp mắt, lòng hắn liền tràn ngập hàn ý!

Hơn nữa còn hành động tương tự. . . . . . .

Mới đầu Liễu Tự Như khịt mũi coi thường cách xử lý của Lục Trường Sinh.

Chỉ thấy Liễu Tự Như vốn đang bị nhốt bên trong nhà giam lôi đình bỗng hóa thành một đoàn hắc ám!

Đáng tiếc khi còn cách đỉnh đầu tên trưởng lão chỉ còn hai lóng tay thì có một hộ thuẫn ngưng tụ từ lôi đình trống rỗng xuất hiện ngăn cản chủy thủ của Liễu Tự Như.

Không hiểu Liễu Tự Như có ý gì.

Trưởng lão nở nụ cười lạnh, khoảnh khắc muốn trào phúng một câu thì . . .

Hàn ý buông xuống, trên đỉnh đầu tên trưởng lão bỗng có ánh sáng lóe lên!

Tay cầm chủy thủ sắc bán, dùng một tư thế cực kỳ quỷ dị đáp xuống!

Nhìn Liễu Tự Như đang đứng ở vị trí mà mình vừa đứng, giọng điệu lành lạnh nói:

Thời điểm hắn xuất hiện ở một vị trí khác.

Người phía dưới thấy thế cảnh này cũng sửng sốt.

Một tia máu bắn ra từ phía sau lưng tên trưởng lão này!

Tựa hồ hắn đã đoán được đối phương sẽ ngăn cản được.

Phụt!

Bỗng một thanh chủy thủ xuất quỷ nhập thần lướt thẳng đến lưng tên trưởng lão.

Khi trưởng lão phòng thủ lần đánh lén đầu tiên của Liễu Tự Như, đắc ý cho rằng Liễu Tự Như không có chuẩn bị gì ở sau.

Cho nên ngay sau đó.

Mắt hắn trừng to ngay sau đó hóa thành lôi đình thoát khỏi vị trí.

Thủ đoạn vừa rồi của Liễu Tự Như làm cho mấy cường giả Thần Hoàng cảnh như bọn họ cũng phải giật nảy mình.

Đầu tiên là dùng thủ đoạn nào đó xuất hiện trên đỉnh đầu trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện, chính là đánh lén!

Nhưng mà lần đánh lén đầu tiên này là Liễu Tự Như dùng thủ thuật che mắt.

Sắc mặt trở nên trắng bệch, biểu cảm trông cực kỳ khó coi!

Sau lỗ hổng là một vết thương sâu tới mức có thể thấy được xương bên trong.

Ở sau lưng tên trưởng lão, áo màu tím bị rạch ra một lỗ hổng.

"Ngươi rất tốt. . . . . . Ngươi đã thành công chọc giận ta."

Giống như thuấn di vậy, thân hình Liễu Tự Như cũng xuất hiện phía sau tên trưởng lão làm hắn bị thương!

Hai lần đánh lén.

Có thể nói là khiến người ta khó lòng mà phòng bị!

Dù cho tên trưởng lão có cảnh giới cao hơn Liễu Tự Như nhưng vẫn bị gây thương tích!

Xem toàn bộ quá trình, khóe miệng Hoàng Thiên nhếch lên.

Nhẹ giọng nói:

"Nếu ngay cả điểm này mà cũng không làm được, uổng phí ở bên cạnh hắn một thời gian . . . . ."

Đinh Vĩ cũng vuốt cằm, nhếch miệng cười nói:

"Tuy rằng là đánh lén nhưng mà trong tình huống cảnh giới chênh lệch nhiều vẫn có thể làm cho đối thủ bị thương, cũng có chút thú vị. . . . . ."

Ngay sau đó từng tia lôi đình bắt đầu quay chung quanh thân thể hắn!

Tên trưởng lão chắp tay trước ngực.

Nói tới đây.

"Vốn không có nổi sát tâm đối với ngươi, nhưng mà ngươi không biết tốt xấu, muốn châu chấu đá xe, vậy ta cũng không còn biện pháp nào. . . . . ."

Sắc mặt tên trưởng lão cực kỳ khó coi, nói:

Hình như đã nhận ra ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ của Đặng Khâu.

Nếu mà Liễu Tự Như biết được suy nghĩ của Lục Trường Sinh.

E là sẽ hoảng hốt mà lập tức trốn về Ám Vực. . . . . .

Giờ phút này.

Sắc mặt Đặng Khâu bên dưới đài cùng với bốn tên trưởng lão đang quan sát tình hình đều âm trầm như nước. . . . . .

Kế hoạch chính là để bọn hắn nghiền ép, đánh bại Liễu Tự Như!

Như thế có thể thể hiện thực lực của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.

Nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới cảnh không những không có nghiền ép đối phương mà còn bị đối phương gây thương tích!

Hơn đối phương hai tiểu cảnh giới nhưng lại bị thương?

Đây là chuyện vô cùng nhục nhã!

"Không được. . . . . . Trước khi Liễu Tự Như trở về cần phải ép khô. . . . . . Cho hắn làm công cụ hình người nhiều lần nữa. . . . . ."

Lục Trường Sinh lắc đầu nói:

Nghĩ đến đây.

Lỡ như hắn trở về Ám Vực, chẳng phải là mình sẽ thua thiệt?

Gia hỏa này làm sao mà học lỏm mình đây chứ?

Còn Lục Trường Sinh thì lại có chút buồn bực.

Lôi đình ngưng tụ thành một bộ áp giáp.

Đây là để phòng ngừa Liễu Tự Như dùng thủ đoạn nào đó tiến hành đánh lén lần nữa.

Cùng lúc, ở phía sau có lôi đình chi lực bắt đầu ngưng tụ.

Lôi đình đạo tắc tràn ngập bên trong!

Dần dần một người khổng lồ ngưng tụ từ lôi đình xuất hiện, giống như muốn nhảy vào trong tầng mây, đứng lặng trên lôi đài.

Sau khi thi triển ra chiêu này, sắc mặt tên trưởng lão càng tái hơn, trông càng thêm hư nhược!

"Có thể ép ta tế ra Bất Động Minh Vương, ngươi chết cũng là chết có ý nghĩa."

Chỉ thấy tên trưởng lão trầm mặt nói, ngay sau đó vỗ một chưởng hướng tới Liễu Tự Như.

Bất Động Minh Vương phía sau cũng theo sát, giơ một chưởng đập tới, muốn trấn áp Liễu Tự Như!

Nháy mắt lôi đình giống như bạo vũ lê hoa không ngừng rớt xuống!

Lôi ngục giáng thế!

Liễu Tự Như ngẩng đầu nhìn bàn tay lôi đình to lớn mang theo áp lực, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

"Bất Động Minh Vương. . . . . . Thần thuật mạnh nhất của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện. . . . . ."

Tục truyền.

Thời kỳ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện cường thịnh có được một tên cường giả Thần Chủ cảnh.

Bất Động Minh Vương chính là do tên cường giả Thần Chủ cảnh đó sáng chế.

Đây là thần thuật cấp Thần Chủ.

Cho nên khi trưởng lão Thần Hoàng cảnh hậu kỳ vận dụng chiêu này mới trông có vẻ cố hết sức như thế.

Tuy cố sức thi triển nhưng uy lực của nó cũng vô cùng kinh người!

Liễu Tự Như không có lui lại.

Chủy thủ trong tay lập tức biến mất.

Hắn thấp giọng lẩm bẩm:

"Dù như thế nào. . . . . . Cũng phải thử một lần."

Nói xong, một cỗ hắc ám đạo tắc từ trong thân thể Liễu Tự Như trào ra!

Ngay sau đó.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, Liễu Tự Như vọt thẳng tới bàn tay to lớn đang áp xuống của Bất Động Minh Vương.

Một mảnh hắc ám theo sát sau hắn!

Tên trưởng lão nhìn thấy một màn này mà cười lạnh:

"Thiêu thân lao đầu vào lửa, kiến càng lay cây!"

Ầm!

Khi Liễu Tự Như va chạm với bàn tay to lớn.

Không có gì bất ngờ xảy ra.

Sắc mặt Liễu Tự Như trắng bệch trong nháy mắt, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng mà lại không có bị đánh chết hay bị đánh bay ra ngoài!

Ngược lại thân thể vẫn được hắc ám đạo tắc bao bọc!

Một tiếng gầm nhẹ thanh từ trong cổ họng hắn phát ra!

"Ảm linh trí hoán!"

Vừa dứt lời.

Phía sau tên trưởng lão có một thanh chủy thủ được hắc ám bao bọc xuất hiện!

Trưởng lão phát giác nhưng lại không có nhúc nhích, cười lạnh nói:

"Ngươi làm như thế nào phá hủy áo giáp lôi đình của ta đây?"

Nhưng mà vừa dứt lời thì có một cỗ lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đâm xuyên qua ngực hắn.

Một sợi hàn quang cũng xuyên thấu qua đan điền của tên trưởng lão.

Phía trên chủy thủ, ngoại trừ hắc ám chi lực còn có lôi đình chi lực từ Bất Động Minh Vương!

Tên trưởng lão khó tin cúi đầu nhìn về phía vị trí đan điền của mình.

Chính mình. . . . . . Thế mà bị một tên Thần Hoàng cảnh sơ kỳ phế bỏ tu vi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận