Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 782 - Để giới vực trung vĩ độ biết tới Thảo Đường?

. . . .

Lại là mười ngày qua đi.

Ở Thánh Phù tông, bên trong sân nhỏ nơi biệt viện Mục Phù Sinh cư trú.

Có kiếm ý xông thẳng lên trời, có thương ý sôi trào!

Khí thế khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

Đúng là Diệp Thu Bạch cùng Hồng Anh đang luận bàn.

Ở bên cạnh xem chiến, Thạch Sinh chất phác nói:

"Sư huynh phải thua."

Lần trước gặp mặt, cảnh giới giữa Diệp Thu Bạch và Hồng Anh chênh lệch không nhiều.

Hơn nữa hai người lại đều có khả năng vượt biên tác chiến.

Diệp Thu Bạch vỗ vỗ quần áo, vuốt thẳng nếp nhăn, sau đó nhìn về phía Hồng Anh cười nói:

Hồng Anh đã đạt tới Địa Tiên cảnh hậu kỳ. . . . . .

Diệp Thu Bạch tức khắc bị một kích của Hồng Anh đánh lui.

Nhưng vĩ độ quy tắc chi lực chỉ cường đại hơn chứ không yếu hơn kiếm ý Kiếm Tiên!

Tiểu Hắc, Ninh Trần Tâm, cùng với Mộc Uyển Nhi đều gật gật đầu đồng ý.

Đối mặt với Hồng Anh hiện tại, Diệp Thu Bạch tự nhiên không hề có đường chống trả.

Hai người luận bàn cũng không có tổn thương đến căn cơ.

Quả nhiên không bao lâu sau, Hồng Anh khẽ quát một tiếng, trường thương trong tay run lên.

Hiện giờ luận bàn.

Hồng Anh cũng thở phào một hơi, hất hất tóc thu hồi trường thương rồi cười nói:

"Sư muội, thực lực của ngươi tăng trưởng với tốc độ khiến người ta phải mở rộng tầm mắt."

"Thiên phú của sư huynh trên phương diện kiếm đạo vẫn siêu tuyệt như vậy, đã bước vào Kiếm Tiên chi cảnh."

Cho dù là hắn đã lĩnh ngộ kiếm ý Kiếm Tiên.

Cho dù nàng vẫn còn không có hoàn toàn hấp thu hết vĩ độ chi lực . . . . .

Mà cỗ hơi thở này xuất hiện khi Diệp Thu Bạch đột phá đến cảnh giới Kiếm Tiên trước mặt pho tượng tổ sư sáng lập Thiên Kiếm Phong.

"Ta cũng không biết là cái gì, nhưng mà hình như có liên quan đến thể chất của ta."

Khi nói tới đây, Mộc Uyển Nhi còn cố tình hung hăng trừng mắt nhìn về phía Thạch Sinh, nói:

Bên trong kiếm ý còn có hơi thở khác ngoại trừ tiên ý nữa sao?"

Vậy nên Mộc Uyển Nhi cực kỳ chờ mong những chuyện sắp tới.

"Nhưng mà. . . . . . Ta cứ cảm giác kiếm ý của sư huynh không giống với kiếm ý của kiếm tu khác?

Ninh Trần Tâm cũng cười khẽ một tiếng:

"Không biết, cứ chờ đi."

Tiểu Hắc bên cạnh lắc lắc đầu nói:

Diệp Thu Bạch cầm Hỗn Nguyên Tiên Kiếm, lắc lắc đầu nói:

"Rốt cuộc còn bao lâu nữa Mục sư đệ mới đến nha, thật nhàm chán."

Tuy rằng Mộc Uyển Nhi cũng ở bên ngoài lang bạt hồi lâu.

Nhưng đây chính là lần đầu tiên nàng thật sự đi lang bạt rèn luyện cùng với các sư huynh sư tỷ.

"Cỗ hơi thở này cực kỳ tương xứng với kiếm đạo hay là thân thể của ta."

"Mục. . . . . ."

Bên kia, Mộc Uyển Nhi ngồi trên ghế đá, nửa người nằm nhoài lên mặt bàn.

Có lẽ có quan hệ với tổ sư Thiên Kiếm Phong?

"Không có việc gì, truyền thừa hoặc là thiên tài địa bảo của chúng ta là của chúng ta, nếu không phải của chúng ta thì cũng không cần nhìn chằm chằm."

"Còn nữa, trong thời gian ngắn như vậy cũng sẽ có người nào nhận được truyền thừa hay bí bảo gì đâu."

Ngay khi Ninh Trần Tâm nói xong lời này thì ở phương bắc có một cột sáng lôi đình thật lớn phóng lên cao!

Trong lúc nhất thời toàn bộ Thánh Phù tông đều bị một cỗ lôi đình chi ý hủy thiên diệt địa bao trùm.

Cột lôi đình thô to như cổ thụ trăm vạn năm như muốn hủy diệt toàn bộ Thánh Phù tông vậy. . .

Thấy một màn này, Diệp Thu Bạch cười nói:

"Xem ra, Mục sư đệ lại làm ra đồ vật kinh người gì nữa rồi. . . . . ."

Bên kia, ở nơi ba tên thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông đang thanh tu.

Ba tên thái thượng trưởng lão cũng không có tức khắc tiến về Vô tận hải vực mà lưu thủ Thánh Phù tông chờ đợi Mục Phù Sinh xuất quan.

Một nén nhang sau khi cột sáng tiêu tán.

Hiện giờ bọn họ nghĩ tới chuyện này mà ôm kỳ vọng. . . . . . .

Như vậy sẽ mang theo Thánh Phù tông tiến lên một độ cao mới.

Cho nên chỉ cần Mục Phù Sinh có thể trưởng thành.

Đồng thời cũng là vì Mục Phù Sinh có thiên phú quá mức kinh người.

Hết thảy đều là bởi vì bọn họ biết Mục Phù Sinh là người có ân tất báo.

"Còn không có đạt tới cấp bậc Thần Phù sư, theo điển tịch mà lão tổ lưu lại, nếu như Thần Phù xuất hiện ở giới vực trung vĩ độ thì sẽ nhanh chóng rút sạch linh khí trong mười vạn dặm chung quanh!"

Dù sao vớ nồng độ linh khí ở giới vực trung vĩ độ, muốn thừa nhận nổi Thần phù thì yêu cầu có thể nói là quá mức hà khắc rồi.

Thái thượng trưởng lão mặt chữ điền cười khổ lắc đầu nói:

"Tiểu tử này. . . . . . Đã vượt qua mấy lão già chúng ta rồi."

Tên thái thượng trưởng lão còn lại cao giọng cười to nói:

"Chẳng lẽ đây không phải là niềm vui của Thánh Phù tông ta sao?"

Vì sao ba tên thái thượng trưởng lão chú ý tới Mục Phù Sinh như thế.

Dù cho Mục Phù Sinh từ chối trở thành đệ tử của bọn họ cũng phải đổ hết thảy tài nguyên lên người Mục Phù Sinh?

Lại còn bảo hộ Mục Phù Sinh hơn tất cả các đệ tử thân truyền khác?

Sau phút chốc kinh hãi, trưởng lão râu dài nhanh chóng bình tĩnh lại, lắc lắc đầu nói:

"Nói như vậy tiểu tử Mục Phù Sinh đã đột phá tầng thứ Thiên Tiên phù sư rồi?"

"Hơn nữa, lự lượng phù triện này có vẻ còn mạnh hơn phù triện Thiên Tiên đỉnh không ít. . . . . ."

"Hình như mang theo cả hơi thở của bốn phù triện Thiên Tiên đỉnh đó. . . . . ."

"Đây. . . . . Đây là phù triện do tiểu tử Mục Phù Sinh kia khắc dấu ra?"

Khi bọn họ nhìn thấy cột sáng lôi đình này liền kinh hãi dị thường.

Mục Phù Sinh liền hội họ với đám người Diệp Thu Bạch Hồng Anh.

Chỉ nghe Diệp Thu Bạch cười nói:

"Tiểu tử ngươi lại làm ra thứ gì thế?"

Mục Phù Sinh mỉm cười đưa ra một tờ phù triện trông khá giản dị tự nhiên.

"Lúc sau nếu chúng ta gặp phải cường giả như Tề Sát Đạo thời kỳ toàn thịnh sẽ có năng lực chống đỡ."

Tuy rằng bên ngoài sẽ có điều giấu dốt, hơn còn giấu hơi nhiều. . . . . .

Nhưng khi đối mặt với sư huynh đệ Thảo Đường cùng với sư tôn.

Chỉ cần đối phương hỏi thì Mục Phù Sinh sẽ không hề che giấu chút nào!

Đây tin tưởng nhau một cách tuyệt đối.

"Được rồi, một khi đã như vậy thì chúng ta cũng đến Vô tận hải vực hoạt động hoạt động gân cốt đi."

Hai tay Diệp Thu Bạch giao nhau, duỗi gân duỗi cốt cười nói:

"Thảo Đường chúng ta đã lâu không cùng nhau ra ngoài lang bạt."

Tiểu Hắc cũng nhếch miệng cười.

"Cũng làm cho giới vực trung vĩ độ biết tới Thảo Đường chúng ta."

Nghe lời này.

Mục Phù Sinh tức khắc hoảng sợ, vội vàng xua tay nói:

"Đừng! Ngàn vạn lần đừng!"

"Sư huynh, nếu ngươi làm như vậy ta đây sẽ phải ăn cơm ngươi làm."

Tiểu Hắc: "???"

Buồn bực gãi gãi đầu, cảm thấy khó hiểu nói:

"Cơm ta làm thực sự khó ăn như vậy?"

Khi Tiểu Hắc đảo qua những người khác.

Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mộc Uyển Nhi, cùng với Mục Phù Sinh đều quay đầu sang chỗ khác.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút xấu hổ. . . . . . . . . . . .

Giờ phút này.

Bên trong Vô tận hải vực.

Nhóm người tu đạo đầu tiên tiến vào cũng đã mang tin tức ra ngoài.

Có người nhận được bí bảo, cũng có người nhận được một ít truyền thừa.

Tuy rằng không nhiều nhưng mới khu vực ngoài cùng mà đã có bí bảo hi hữu và truyền thừa cường đại rồi.

Vậy trung đoạn?

Đương nhiên còn có một tin tức.

Các đệ tử Vô Gian Luyện Ngục, thậm chí còn có Tề Sát Đạo cũng ở bên trong. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận