Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1051 - Đếm ngược năm ngày

. . . .

Tiếng gió vang lên, hơn nữa liên tiếp hai lần.

Đây là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử Phiêu Tuyết Tông.

Sau khi Mục Phù Sinh nói rõ hắn là sư huynh đệ đồng môn của Diệp Thu Bạch và Phương Khung, Phiêu Tuyết Tông cũng cho phép hắn có thể tiến vào.

Thời gian nửa ngày trôi qua.

Dưới sự trợ giúp của Phiêu Tuyết Tông, Diệp Thu Bạch và Phương Khung cũng dần dần tỉnh lại.

Nhìn vách tường băng tinh bốn phía, Diệp Thu Bạch dần lấy lại tinh thần, lập tức nhìn Mục Phù Sinh bên cạnh, hỏi:

"Hỏi ra cái gì chưa?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu đi ra khỏi phòng, không ngờ Tưởng Thanh Loan đã chờ sẵn.

Diệp Thu Bạch bây giờ lại không có tâm tình trò chuyện mà trầm giọng nói:

Người có thể thông qua Băng Tinh Thiên Thê đã là có cơ hội trở thành tồn tại như tổ sư khai tông của Phiêu Tuyết Tông.

"Không ngờ ngươi lại có bản lĩnh lớn như vậy."

Thương lượng sao?

Từ bên ngoài nhìn vào, trông Phiêu Tuyết tông như vĩnh viễn bị bão tuyết bao phủ.

Mục Phù Sinh khẽ lắc đầu, nói:

"Dẫn ta đi gặp tông chủ quý tông đi."

Điều này cũng có nghĩa là Phiêu Tuyết Tông không coi Diệp Thu Bạch là một tiểu bối bình thường.

"Ta đã nói rõ sự tình với tông chủ Phiêu Tuyết tông, bất quá bọn họ muốn dùng biện pháp gì vẫn phải cần ngươi đi thương lượng với bọn họ."

Tưởng Thanh Loan dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Diệp Thu Bạch:

Bước đi bên trong Phiêu Tuyết Tông, vô số đệ tử nhìn thấy Diệp Thu Bạch đều xì xào bàn tán hoặc là có vẻ kinh hãi, đương nhiên còn có sự tôn trọng.

Huống hồ dựa theo quy củ của Phiêu Tuyết tông, người thông qua Băng Tinh Thiên Thê chính là tông chủ đời kế tiếp...

Hiển nhiên chuyện Diệp Thu Bạch và Phương Khung thông qua Băng Tinh Thiên Thê đã truyền khắp Phiêu Tuyết tông.

Nghe xong, Tưởng Thanh Loan bĩu môi đi trước dẫn đường. ...

Nhưng bên trong Phiêu Tuyết Tông lại là một mảnh yên bình, không có gió lốc cuồng bạo lạnh thấu xương, chỉ có từng cơn gió nhè nhẹ.

"Cho dù ngươi đi vào cũng không cách nào giúp nàng, Băng Tinh Thế Giới trên thực tế là phong tỏa thâ thể, dùng thần hồn tiến vào tham gia thí luyện và tiến hành cường hóa huyết mạch."

"Chỗ Tử Tình tiến vào ta cũng có thể đi sao?"

Tưởng Thanh Loan bất đắc dĩ nói:

"Ngươi thông qua Băng Tinh Thiên Thê như vậy cũng có nghĩa là chỉ cần ngươi gia nhập Phiêu Tuyết Tông, địa vị sẽ tương đương với thánh nữ."

"Nếu ngươi có thiên phú và thực lực này, nhất định không thể để Thánh nữ rơi vào trong tay Băng Thần Điện."

Tưởng Thanh Loan ở phía trước giải thích:

Tưởng Thanh Loan cũng vì lời nói của Diệp Thu Bạch mà sững sờ tại chỗ.

Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt, sau đó môi mấp máy, gật gật đầu vòng qua Tưởng Thanh Loan, đẩy cửa cung điện tiến vào.

"Bọn họ nhìn trúng huyết mạch của Thánh nữ, một khi qua đó e là không cách nào trở về được nữa..."

Diệp Thu Bạch hỏi:

"Ngươi nói với một đệ tử thân truyền như ta làm gì? Ta lại không có quyền hạn này, đợi lát nữa ngươi nói với tông chủ và các trưởng lão đi."

Đợi đến khi hai người đi tới trước một tòa cung điện băng.

Tưởng Thanh Loan đột nhiên ngừng lại quay đầu, sắc mặt nghiêm túc nhìn Diệp Thu Bạch.

Tưởng Thanh Loan lại lắc đầu:

"Ít nhất hãy để ta tới nhìn một lần."

Nghe đến đây sắc mặt Diệp Thu Bạch cực kỳ khó coi.

"Cho nên hết thảy chỉ có thể xem tạo hóa của Thánh nữ, nếu thông qua thực lực sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu như không có thông qua, thần hồn sẽ vĩnh viễn trầm luân bên trong thí luyện..."

"Yên tâm đi, trừ phi nàng muốn đi, bằng không ai có thể mang nàng đi cả."

Lời này nghe có vẻ bình thường nhưng giọng điệu lại tràn ngập sự tự tin và kiên định. . .

Trong cung điện.

Trước mắt Diệp Thu Bạch có một cái bàn tròn khổng lồ, xung quanh bàn tròn có nhiều người ngồi.

Một nữ tử cầm đầu nhóm người này, chính là tông chủ Phiêu Tuyết tông.

Khi Diệp Thu Bạch bước vào, ánh mắt tông chủ Phiêu Tuyết với các trưởng lão đều rơi vào trên người hắn.

Tông chủ Phiêu Tuyết nói thẳng vào vấn đề:

"Ta đã biết chuyện của ngươi, nhưng mà với thực lực của ngươi bây giờ, e là còn không có tư bản để Băng Thần Điện buông tha Mộ Tử Tình."

"Lúc này ngươi tính như thế nào?"

Cũng không phải nói hiện tại Diệp Thu Bạch không cách nào ứng phó với Thần Hoàng cảnh sơ kỳ, mà là thời gian năm ngày đã đủ để Diệp Thu Bạch hoàn thành một kiếm kia.

"Còn năm ngày nữa, cũng đủ thời gian để chuẩn bị rồi."

Nàng vừa dứt lời lại nghe Diệp Thu Bạch nói:

"Thiên phú của ngươi không thể hạn lượng, Phiêu Tuyết tông chúng ta cũng sẽ tận lực kéo dài thời gian, cho nên tốt nhất là ngươi không xuất hiện. . ."

Tông chủ Phiêu Tuyết tông tiếp tục nói:

Thấy Diệp Thu Bạch rơi vào trầm tư.

"Hiện giờ cũng không phải lúc lo lắng thái độ của Phiêu Tuyết Tông chúng ta, Băng Thần Điện rất cường đại, Phiêu Tuyết Tông chúng ta không cách nào sánh được."

"Dù gì Băng Thần Điện cũng là thế lực truyền thừa từ thời thượng cổ, cho dù hiện tại đã xuống dốc, không còn là thế lực cấp Thần Chủ nhưng nội tình cũng không thể xem thường."

"Từ đây đến thời điểm Băng Thần Điện cầu hôn cũng chỉ còn có năm ngày."

"Trừ phi ngươi có thể biểu hiện ra thực lực vượt qua thiên kiêu Băng Thần Điện, có lẽ còn có thể có cơ hội thở dốc."

Diệp Thu Bạch hỏi:

"Hiện tại tên kia đang cảnh giới gì?"

Tông chủ nói:

"Thần Hoàng cảnh sơ kỳ, đồng thời có được huyết mạch Băng Thần, là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ ở Cực Hàn tinh vực."

Thần Hoàng cảnh sơ kỳ...

Nếu mà Phiêu Tuyết Tông cũng muốn đẩy Mộ Dục Tình vào miệng cọp thì chuyện phía sau sẽ trở nên cực kỳ rắc rối.

Nghe tới đây Diệp Thu Bạch âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Phiêu Tuyết tông tự nhiên sẽ không đẩy Mộ Tử Tình ra ngoài, thiên phú và huyết mạch của nàng đều cực kỳ cao, đã được bổn tọa chọn àm người thừa kế vị trí tông chủ."

Nghe vậy, Tông chủ Phiêu Tuyết tông hơi sửng sốt.

"Thái độ của Phiêu Tuyết Tông là gì?"

Diệp Thu Bạch không trực tiếp trả lời câu hỏi của tông chủ Phiêu Tuyết tông mà hỏi ngược lại:

Nghe Diệp Thu Bạch nói với giọng điệu tự tin.

Tông chủ Phiêu Tuyết tông cùng với các vị trưởng lão đều sửng sốt.

Một tên trưởng lão vội vàng khuyên can:

"Không được mù quáng kiêu ngạo, với thiên phú của ngươi..."

Thế nhưng còn chưa nói hết lời thì đã bị Đại trưởng lão cắt ngang.

"Người có được thiên phú và ý chí bực này, hơn nữa mới Thần Vương cảnh mà đã đột phá đến Kiếm Thần, không có khả năng tự tìm đường chết."

"Đã như vậy thì năm ngày sau chúng ta sẽ tạo thế cho ngươi, hy vọng ngươi có thể chấn nhiếp Băng Thần Điện, có thể kéo dài một chút thời gian, chỉ cần Thánh Nữ có thể thuận lợi thông qua Băng Tinh Thế Giới, như vậy có thể toàn lực khởi động đại trận hộ tông của Phiêu Tuyết Tông hộ tông, đến lúc đó sẽ có lực đánh một trận..."

Diệp Thu Bạch gật đầu:

"Trước đó ta muốn đi xem Tử Tình trước."

Tông chủ Phiêu Tuyết tông đứng dậy:

"Theo ta đến đây."

Dưới sự dẫn dắt của Tông chủ Phiêu Tuyết tông, Diệp Thu Bạch đi tới một thế giới màu xanh tràn ngập băng tuyết.

Nơi này là một băng nguyên có từng đóa băng hoa trong suốt dựng đứng.

Ở trung tâm băng nguyên có một cái giường băng.

Một nữ tử tóc bạc tựa như tác phẩm kiệt xuất nhất của tạo hóa nằm ở trên giường băng, khiến người ta không khỏi thương tiếc.

Diệp Thu Bạch đi tới nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay như lạnh như như ngọc của nàng. . .

"Ta đã đến... Ngươi an tâm thông qua thí luyện, hết thảy giao cho ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận