Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 308 - Nghiền ép

Ma thần buông xuống!

Hiện giờ Tiểu Hắc còn chưa khôi phục ký ức kiếp trước nhưng sự cao ngạo cùng với miệt thị người trong thiên hạ đã khắc sâu vào cơ thể, vào linh hồn của hắn.

Hoàn toàn được hiển lộ khi Tiểu Hắc đối mặt, nói với Lý Vận những lời này!

Mọi người nhìn ma ảnh to lớn sau lưng Tiểu Hắc.

Người có cảnh giới thấp kém trực tiếp quỳ rạp xuống đất, đổ mồ hôi lạnh, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ!

Ngoại trừ hoảng sợ thì còn có thêm kính sợ!

Dương trưởng lão và Khang Minh đang chiến đấu kịch liệt cảm nhận được cỗ hơi thở này đều tạm dừng một chốc.

Vẻ mặt kinh hãi!

Lý Vận bỗng nhiên muốn nhanh chóng quay đầu chạy trốn.

Một khi không còn chiến ý hoặc là sợ hãi địch nhân của mình.

Trong lúc nhất thời nàng lại không dám nhúc nhích!

Chiến ý chính là yếu tố mấu chốt trong một cuộc chiến!

Lý Vận đối mặt với Tiểu Hắc là người cảm nhận rõ nhất, chịu ảnh hưởng lớn nhất.

Lý Vận cắn bời môi yêu diễm của mình một cái.

Cỗ ngập ma khí kinh khủng này lại khiến tâm thần bọn họ run lên!

Vậy thì trận chiến này đã phân thắng bại rồi, cán cân đã nghiêng về một bên.

Ma khí che trời lấp đất khiến tâm thần nàng suýt thất thủ!

Rốt cuộc tên thể tu này là thần thánh phương nào mà có thể bộc phát ra hơi thở cấp bậc này?

Phải biết rằng.

Ngay sau đó Lý Vận không màng gì nữa, đồng thời đưa hai tay ra.

Tròng mắt đen nhánh của Tiểu Hắc tràn ngập ma ý, hiện giờ đang lạnh lùng, khinh bỉ nhìn chằm chằm nàng.

Linh khí hồng phấn tràn ngập tính mị hoặc nhanh chóng hội tụ giữua hai bàn tay của nàng.

Cho dù là thực lực của ngươi có mạnh hơn đối phương thì khả năng chiến thắng cũng sẽ bị hạ thấp xuống.

Cảm giác đau đớn khiến Lý Vận tỉnh táo hơn một chút.

Thi triển chiêu này xong, sắc mặt Lý Vận trở nên trắng bệch, không còn tươi tắn.

Không cẩn thận sẽ bị gai hoa gây tổn thương!

Tiểu Hắc thì vẫn như cũ, sắc mặt lạnh nhạt, không có chút biến hóa.

Đóa hoa bay về phía Tiểu Hắc!

Khi Tiểu Hắc giơ nắm tay lên thì ma ảnh to lớn phía sau hắn cũng giơ nắm tay!

Ngay sau đó hóa thành một đóa hoa hồng màu hồng phấn.

Ầm!

Khi đóa hoa hồng tới gần Tiểu Hắc.

Một người một ảnh đồng bộ với nhau!

Hoa hồng tuy đẹp nhưng lại có gai.

Ánh mắt nhìn về phía Lý Vận tựa như ánh mắt của một thượng vị giả đang một con kiến.

Đúng lúc này, Tiểu Hắc động.

Chỉ thấy hắn giơ nắm tay.

Đây là thủ đoạn mạnh nhất của Lý Vận, ẩn chứa tất cả linh khí cấp độ Bán Đế mà nàng có.

Uy lực của đóa hoa màu hồng phấn này khiến tất cả mọi người phải biến sắc!

Hiển nhiên một chiêu này khiến Lý Vận tiêu hao quá nhiều.

Hơi thở cũng uể oải!

Cùng với từng tiếng nổ vang, ma khí nồng đậm hội tụ vào nắm tay Tiểu Hắc.

Nắm tay của ma ảnh phía sau thì lập loè màu đỏ đen!

Một quyền oanh ra!

Nắm tay của ma ảnh nện thẳng vào đóa hoa hồng phấn đang bay tới.

Trong lúc nhất thời, linh khí màu hồng phấn bung ra, ma khí cũng ngang dọc.

Thế tới của đóa hoa hồng cứ bị một quyền đình chỉ như vậy!

Sắc mặt của Tiểu Hắc vẫn như cũ, thân thể không hề run rẩy.

Lý Vận thì hộc một ngụm máu tươi!

Khóe miệng có máu chậm rãi chảy xuống.

Trực tiếp nắm cổ Lý Vận nâng lên.

Hắn đột nhiên thò ra tay.

Lý Vận còn không kịp kinh hãi thì gương mặt Tiểu Hắc đã xuất hiện gần nàng!

Chớp mắt đã biến mất ngay tại chỗ.

Ma ảnh phía sau cũng bước một bước.

Chỉ thấy hắn tiến tới một bước.

Ngay sau đó.

Đóa hoa hồng lại bị một quyền của Tiểu Hắc đánh tan.

Đóa hoa tan thành từng lớp từng lớp linh khí màu hồng phấn tiêu tán trong không gian.

Lý Vận lại phun thêm một ngụm máu, nàng che lấy bộ ngực đang không ngừng phập phồng của mình . . .

Một quyền liền phá tan một kích mạnh nhất của nàng.

Công kích của nàng cũng chỉ có cường giả Đế cảnh có thể phá nhẹ nhàng.

Nhưng mà rõ ràng tên thể tu trước mắt còn không có đạt tới Đế cảnh.

Không đợi nàng suy nghĩ thêm.

Tiểu Hắc động.

Nhưng hơi thở của bọn họ hoàn toàn khác tên thể tu này!

Khu vực bên trong cũng có một thế lực hàng đầu chuyên tu luyện thân thể!

Vô biên giới vực có loại thể tu tràn ngập ma ý như tên này sao?

Rốt cuộc là yêu nghiệt tới từ nơi nào?

Ngay cả một kích mạnh nhất của mình cũng không cách nào lay động tên thể tu trước mắt?

Nhìn thấy cảnh này, Lý Vận khiếp sợ chưa từng.

Trong mắt Lý Vận tràn ngập sự tuyệt vọng.

Trước ánh mắt bễ nghễ thiên hạ của Tiểu Hắc.

Lý Vận cảm nhận được sự sợ hãi.

Nàng muốn mở miệng nói chuyện nhưng chỉ có thể há miệng thở dốc, không cách nào phát ra âm thanh!

Sợ hãi.

Cực kỳ sợ hãi!

Thấy dáng vẻ này của Lý Vận.

Khóe miệng của Tiểu Hắc cong lên, giống như đang cười nhạo.

"Thu ta làm nô?"

"Ngươi xứng sao?"

Nói xong,

Tiểu Hắc đột nhiên dùng sức!

Lý Vận bị bóp nát cổ trong tuyệt vọng.

Đầu và thân thể chia lìa.

Không còn dấu hiệu của sự sống!

Một tên cường giả Bán Đế có tư cách đánh sâu vào Đế cảnh, là người có cảnh giới cao nhất ở nơi đây lại bị một tên tiểu bối đánh chết như thế này.

Không hề có sức phản kháng.

Có thể nói là từ đầu tới cuối đều nghiền ép, bị nghiền ép đến chết!

Đám hộ vệ Khang gia và Lý gia không cách nào ngăn cản sự càn quét của Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh.

Một kiếm một rìu liền có mấy người bỏ mạng.

Không bao lâu, nơi này chỉ còn mỗi Khang Minh là người thuộc phe Khang gia Lý gia.

Thấy một màn này.

Mặt Khang Minh xám như tro tàn.

Rốt cuộc ba người này là quái vật chui ra từ chỗ nào?

Có thiên phú cùng với vượt thực lực vượt cấp chiến đấu quá cường đại.

Căn bản không giống như người ở thành trì biên cảnh này!

E là đệ tử từ thế lực hàng đầu bên trong đến nơi đây rèn luyện.

Khang Minh cảm thấy vô lực.

Nếu đúng như hắn suy đoán thì lần này kế hoạch của hai gia tộc đã bị bóp chết trong nôi.

Sau đó Long gia sẽ nổi giận rồi liên hợp Dương gia, tiến vào Vân Khởi thành tiêu diệt Khang gia và Lý gia.

Dương trưởng lão mừng rỡ nở nụ cười, nói: "Khang Minh, xem ra các ngươi phải thất bại."

Khang Minh cũng dừng tay rồi.

Hiện tại đánh nữa thì có ích lợi gì đâu?

Cả cường giả mạnh như Lý Vận cũng đã chết trong tay bọn họ.

Hắn là một cường giả Bán Đế tầm thường sao có thể chống nổi?

Khang Minh muốn nói gì đó nhưng mới vừa hé miệng liền bị một đạo kiếm ý trực tiếp xuyên thủng trán!

Mở hắn trợn to, ngã ập xuống đất, bỏ mình tại đây.

Tất nhiên là Diệp Thu Bạch ra tay.

Dù sao cũng là địch nhân.

Lưu lại làm gì.

Không bằng trực tiếp giết chết để tránh hậu hoạn.

Diệt cỏ không diệt tận gốc không phải cách làm của Diệp Thu Bạch.

Nếu đã đứng ở mặt đối lập thì không có khả năng nương tay!

Một khi nương tay, ngày nào đó người chết có thể chính là hắn.

Dương trưởng lão tới trước mặt ba người Diệp Thu Bạch.

Cười khổ một tiếng, chắp tay nói: "Xin lỗi ba vị tiểu hữu, là tầm mắt của ta quá thấp."

Diệp Thu Bạch vẫy vẫy tay, không có để ý.

Dương Tề cười nói: "Nhị trưởng lão, hiện giờ hẳn là ngươi đã biết ta vì sao dám đặt cược vào ba người Diệp huynh đi?"

Dương trưởng lão gật gật đầu.

Chuyện này cũng nhanh chóng truyền đến tai người Khang gia và Lý gia . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận