Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 883 - Hai ngày nhanh lắm sao?

. . . .

Có lẽ ở trong mắt những người khác.

Không gian chi tâm giấu kín trong không gian u ám, trốn tránh ở sau gió lốc không gian vô tận.

Cướp lấy sẽ có chút phiền phức.

Nhưng đối với Lục Trường Sinh, đối với không gian chi đạo của hắn.

Đã dò rõ ràng hoạt động của gió lốc không gian rồi.

Liền có thể dễ dàng tiếp cận Không gian chi tâm.

Giờ phút này.

Chỉ thấy Lục Trường Sinh thò tay ra.

Từng luồng không gian chi lực sắc bén giống như lưỡi dao lao ra từ Không gian chi tâm!

Có thể thấy được vì sao các thế lực lớn, thậm chí còn có thế lực cấp Thần Chủ đều phải tranh nhau cướp đoạt Không gian chi tâm.

Không gian chi tâm tựa như nhận ra nguy hiểm.

Không gian chi tâm như ngọn núi nhỏ này tràn ngập không gian chi lực cực kỳ nồng đậm, áp súc tới cực hạn!

Giống như bắt được thực thể vậy.

Không gian chi tâm xa xôi nho nhỏ trong mắt người khác lại biến lớn trong mắt Lục Trường Sinh.

Giống như mưa gió tầm tã bắn về phía Lục Trường Sinh!

Không gian chi tâm hình thành từ không gian chi lực được áp súc tới cực hạn mà lại có kích thước như thế.

Giống như một ngọn núi nhỏ.

Chỉ là trong khoảnh khắc hắn vừa thò tay.

Từng lưỡi dao không gian sắc bén trực tiếp rách nát!

Thứ này đối với bất kỳ một tông môn nào cũng đều có tác dụng lớn!

Thấy một màn như vậy.

Lục Trường Sinh thấy thế liền thò bàn tay ra chộp về phía trước.

Toàn bộ không gian đều bị Lục Trường Sinh nắm trong lòng bàn tay.

Theo tiếng nói vừa dứt.

Đồng thời bàn tay Lục Trường Sinh giống như ngũ chỉ sơn giam Không gian chi tâm lại.

Không gian chi tâm to lớn dưới sự áp súc của Lục Trường Sinh bắt đầu thu nhỏ.

Không gian chi tâm muốn chui vào cái khe để chạy thoát thì bóng dáng của Lục Trường Sinh đã xuất hiện phía trước cái khe, giơ tay lên.

"Tới tay rồi sao?"

Bên trái Không gian chi tâm bỗng có một cái khe xuất hiện.

Hoàng Thiên: ". . . . . ."

"Lần này vẫn chuẩn bị không đủ đầy đủ nha, không tính toán đến chuyện Không gian chi tâm sẽ phản kháng, lãng phí nhiều thời gian như vậy mà còn khiến nhiều người chú ý."

Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó thở dài, nói:

Một luồng không gian chi lực tràn, khe nứt nhanh chóng bị tu bổ!

Hóa thành một quả cầu quay tròn trong lòng bàn tay Lục Trường Sinh sau đó bị hắn thu vào nạp giới.

Đến một bước này.

Rốt cuộc Không gian chi tâm cũng tới tay, cần đi hội họp cùng Hoàng Thiên và Liễu Tự Như. . . . .

"Còn muốn chạy trốn sao?"

Sau đó Lục Trường Sinh khẽ động ngón tay.

Dù cho Không gian chi tâm giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi ra lực lượng trấn áp.

Lực lượng trấn áp to lớn liền bao phủ Không gian chi tâm.

Liễu Tự Như: ". . . . . ."

Thôi, tính cách này sợ là không thể thay đổi được.

"Nhưng mà những cường giả Thần Chủ đó đều đang ở bên ngoài Tổ Đế vực chờ tiền bối ngươi."

Liễu Tự Như ngưng trọng nói:

"E là hiện giờ Tổ Đế vực đã bị vây khốn."

Sáu thế lực cấp Thần Chủ liên thủ vây quanh một giới vực, có thể dễ dàmg vậy chặt nha.

Hoàng Thiên liếc mắt nhìn Lục Trường Sinh, nhàn nhạt hỏi:

"Làm sao bây giờ? Nếu không thì cứ trực tiếp đánh ra đi?"

Liễu Tự Như nghe xong những lời này không khỏi lau mồ hôi trên trán.

Lục Trường Sinh vô tội hỏi: "Hai ngày nhanh lắm sao?"

Trong thời gian hai ngày liền hoàn thành hết thảy mấy thứ này.

Suy nghĩ tới khoảng cách xa xôi giữa Phàm Nhân thôn cùng với Tổ Đế vực.

Nghĩ tới đan dược, phù triện, quyển trục trận pháp chất thành núi bên trong túi gấm.

"Ngươi là nói. . . . . . Trong thời gian hai ngày, ngươi không chỉ giúp chúng ta chế tác nhiều đan dược, phù triện và quyển trục trận pháp như vậy mà còn chế tác một cái Truyền Tống Trận định hướng sao?"

Liễu Tự Như ngây ngốc nhìn Truyền Tống Trận to lớn trước mắt, ngơ ngác nói:

"Hai ngày trước ở Phàm Nhân thôn, ta không chỉ có chuẩn bị đan dược và phù triện cho các ngươi."

Lục Trường Sinh lấy ra một quyển trục.

Dưới ánh mắt khó hiểu của Liễu Tự Như cùng Hoàng Thiên, hắn chậm rãi mở ra.

Sau đó có từng luồng không gian chi lực điên cuồng sôi trào!

Hai con mắt Liễu Tự Như chậm rãi mở to tràn ngập sự khó tin.

Ở trước mắt hắn.

Từng luồng không gian chi lực lại chậm rãi ngưng tụ thành một Truyện Tống Trận to lớn!

Lục Trường Sinh chỉ chỉ Truyền Tống Trận, thuận miệng nói:

"Được rồi, tuy rằng không cách nào tùy ý truyền tống đến địa phương khác nhưng mà vẫn có thể chạy đến Phàm Nhân thôn."

Loại chuyện chặn đường giết người cướp của này ta có thể không đề phòng sao?"

"Đánh cái gì mà đánh?

Lục Trường Sinh trừng mắt nói:

"Đánh ra đi?"

E là chỉ có cô nãi nãi này mới dám nói ra.

Đánh ra đi. . . . . .

Hai ngày. . . . . .

Nhanh lắm sao???

Liễu Tự Như hoàn toàn câm nín.

Hoàng Thiên không khỏi bất đắc dĩ nở nụ cười.

Đối với loại yêu nghiệt như Lục Trường Sinh mà nói, hai ngày đúng là không thể tính nhanh.

Nhưng mà đối với Liễu Tự Như hay là người tu đạo khác.

Quả thực chính là chuyện không có khả năng làm được.

"Được rồi, có gì đáng kinh ngạc chứ?"

Lục Trường Sinh bĩu môi, chỉ chỉ vào Truyền Tống Trận, nói:

"Nhanh đi vào, sớm rời khỏi nơi này, lúc sau vẫn còn chuyện khác cần làm đó."

Chuyện khác?

Hoàng Thiên nói:

"Đến lúc dẫn bọn hắn tới Tiên giới sao?"

Lục Trường Sinh tỏ vẻ ta thật mệt mỏi, sống không còn gì luyến tiếc, gật đầu nói:

"Cũng đã đạt tới Địa Tiên cảnh rồi, thật sự làm bậy. . . . . . Từ sau khi thu nhận đám tiểu tử thúi, ta không còn một ngày yên bình."

Liễu Tự Như bĩu môi nói:

"Được tiện nghi còn khoe mẽ. . . . . ."

Lục Trường Sinh lập tức dùng ánh mắt lóe sát ý liếc tới.

"Ta đang cân nhắc ra một ít chiêu thức mới, đến lúc đó chúng ta cùng luyện nha."

Sắc mặt Liễu Tự Như trở nên trắng bệch trong nháy mắt, vả miệng mình.

Ai kêu ngươi miệng tiện!

Ai kêu ngươi miệng tiện!. . . . . .

Giờ phút này.

Ở bên ngoài Tổ Đế vực.

Vô số người tu đạo đã vây quanh nơi này, kín không kẽ hở!

Bảy tên cường giả Thần Chủ cảnh còn tự mình tọa trấn!

Đã bao lâu rồi không có phát sinh chuyện lớn thế này?

Bảy đại Thần Chủ đồng thời vây khốn một người. . . . . .

Lúc này, Hỗn Nguyên Kiếm Chủ đột nhiên mở mắt.

Ánh mắt như kiếm xuyên thấu Tổ Đế vực, nói:

"Hơi thở của Không gian chi tâm đã biến mất."

Âm Dương Thần Chủ nhỏ xinh bên cạnh lại phát tiếng lạnh lẽo không hợp với hình dáng.

"Hẳn là tên kia sẽ nhanh chóng ra đây."

"Nhưng mà chúng ta nên phân chia Không gian chi tâm như thế nào?"

"Bắt được trước rồi nói."

Thế nhưng tất cả bắt đầu chờ đợi, chờ đến khoảng bảy ngày.

Thiên Hỏa Thần Chủ nhíu mày nói:

"Làm sao còn không thấy bóng dáng? Chẳng lẽ là sợ?"

Thương Khung Thần Chủ lắc đầu nói:

"Không nên ở Tổ Đế vực lâu như vậy, phải biết rằng nơi đó không có linh khí cùng với thiên địa quy tắc chi lực."

"Chẳng lẽ. . . . . ."

Đột nhiên.

Ngoại trừ Hạo Thiên Thần Chủ, sắc mặt các Thần Chủ còn lại đều biến đổi!

Lập tức phân phó người tiến vào Tổ Đế vực dò xét.

Không lâu bao lâu sau có tin tức truyền ra.

Bên trong Tổ Đế vực rỗng tuếch, không có bất kỳ bóng người nào.

Sáu tên Thần Chủ nghe được tin tức này, sắc mặt âm trầm không thôi.

Những người tu đạo còn lại thì cảm thấy kinh hãi.

Vậy mà có thể có người có thể thoát khỏi sự vây khốn của bảy đại Thần Chủ.

Thần không biết quỷ không hay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận