Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 340 - Kiếm gãy người vong

Tiểu Hắc vừa nói lời này.

Tất cả mọi người sửng sốt.

Chẳng lẽ vừa rồi Tiểu Hắc không phải bị áp chế, không cách nào ra tay sao?

Nhưng mà chỉ có tên kiếm tu trước người Tiểu Hắc biết.

Áp chế?

Áp chế cái rắm nha!

Người ta nhìn cũng lười liếc nhìn hắn một cái, vẫn luôn cho hắn công kích, mà hắn toàn lực công kích cũng chỉ cắt ra được một lỗ hổng trên cỗ ma khí đen nhánh mà thôi.

Nhưng ma khí đen nhánh nhanh chóng bổ khuyết lại.

Lúc này.

Giống như khinh thường tất cả mọi thứ.

Cũng là do ký ức của hắn đang chậm rãi khôi phục.

Trong mắt tràn đầy sự bễ nghễ thiên hạ!

Tứ sư đệ càng ngày càng biết gợi đòn.

Kiếm tu có giác quan thứ sáu, cực kỳ mãnh liệt mà chính xác.

Cả tầng phòng ngự bên ngoài cũng không phá được thì còn đánh cái gì nữa?

Chúng sinh trong mắt hắn chỉ là con kiến!

Cũng càng ngày càng khinh miệt những người khác . . . . .

Ngay cả Diệp Thu Bạch nghe được cũng lắc đầu cười khẽ.

Tiểu Hắc chuẩn bị ra tay, ma ảnh to lớn phía sau hắn cũng mở hai mắt.

Tên kiếm tu này tin tưởng cảm giác của mình.

Tiểu Hắc có thân phận bất phàm, tất cả mọi người trong Thảo Đường đều hiểu rõ.

Lập tức cầm kiếm chắn ngang rồi nhanh chóng lùi lại.

Kiếm tu thấy một màn như vậy, trong lòng đột ngột cảm giác có điềm xấu.

Có thể dự báo được nguy cơ ở trình độ nhất định.

Thực lực của đối phương rõ ràng mạnh hơn bọn hắn.

Đương nhiên cũng có phía người tu đạo lý trí nên ngừng lại.

Nhìn từng đạo công kích nối nhau quét đến.

Nghe được nơi này.

Trong bọt khí có đầy ma khí màu đen.

Ngay sau đó hắn quát: "Chẳng lẽ các ngươi cứ đứng nhìn như vậy sao? Còn không mau mau ra tay, nếu không thì Côn Luân Thiên Trì còn có phần các ngươi sao?"

Theo một quyền này, ma ảnh phía sau cũng là nâng nắm tay to lớn nện thẳng về phía mấy đạo công kích đang nối nhau ùa tới!

Tiểu Hắc tung ra một quyền.

Lúc này.

Có người tu đạo vẫn không muốn buông tay, lập tức hành động.

Vẻ mặt Tiểu Hắc vẫn không biến hóa chút nào.

Hắn tiến tới trước một bước.

Nước hồ xao động, có từng bọt khí lơ lửng quanh thân Tiểu Hắc rồi nổi lên.

Hiện giờ.

Chẳng lẽ kết cục của Tống Minh chưa đủ cảnh tỉnh sao?

Lúc này ra tay chỉ là tìm chết mà thôi.

Không chỉ mạnh hơn một chút.

Ầm!

Không gian xuất hiện từng gợn sóng!

Từng tiếng âm bạo thế mà phát ra từ bên dưới Thiên Trì.

Nắm tay va chạm với từng đạo công kích đang quét tới!

Không gian không ngừng chấn động.

Dưới Thiên Trì như có động đất xảy ra, dẫn phát sóng thần từ sâu.

Bề mặt Thiên Trì nổi sóng lớn.

Trong cơn sóng tràn ngập ma khí đen nhánh.

Ma khí khiến tâm thần tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng, bọn họ cảm giác mình phải thần phục!

Hiện giờ có nhiều thiên kiêu như vậy đồng thời ra tay với hắn.

Mấy ngày này chiến đấu đều là hắn đơn phương tàn sát!

"Như vậy mới đúng, nếu không thì thật sự không quá thú vị rồi?"

Tiểu Hắc lui về phía sau hai bước, đột nhiên nhếch miệng cười.

Hiện giờ Tiểu Hắc có thể chống đỡ toàn bộ công kích đã cực kỳ kinh người!

Trong đó còn có hai tên áp chế cảnh giới!

Thân thể cực kỳ cường hãn!

Ma khí đen nhánh khiến người ta phải hoảng hốt!

Hiện giờ, lực lượng thân thể của người này có vẻ càng thêm cường hãn.

Lâm Giới đang nghĩ hắn muốn thi triển bao nhiêu thủ đoạn mới có thể chống đỡ một quyền này?

E là phải trực tiếp dùng kiếm ý cấp bậc nửa bước Kiếm Thánh mới có thể ngăn cản đi?

Lúc này, từng đạo công kích không ngừng tan rã trước một quyền của Tiểu Hắc.

Nhưng một quyền của Tiểu Hắc cũng đồng thời bị triệt tiêu.

Công kích của mười mấy tên cường giả Bán Đế.

Những người này không một ai mà không phải nhận vật thiên kiêu trong tông tộc của mình!

Phía trước ở bên trên Thiên Trì hắn đã nhìn thấy Tiểu Hắc ra tay.

Tiểu Hắc mang đến cảm giác nguy hiểm hơn cả Diệp Thu Bạch nữa!

Sắc mặt Lâm Giới trở nên nghiêm trọng.

Ngay cả tên kiếm tu kia cũng cảm giác được không phải mình đang đối mặt với một tên thể tu bình thường mà là một tôn ma thần bễ nghễ thiên hạ!

Người tâm cảnh hơi yếu thì cảm nhận mãnh liệt nhất!

Có lớn có bé.

Huyết mạch cuồng chiến chảy xuôi trong người Tiểu Hắc mới được khơi dậy.

Hắn nổi giận gầm một tiếng!

Bước chân mở rộng, nước hồ không ngừng cuộn trào.

Tiểu Hắc cũng theo lực phản chấn mà vọt thẳng, hướng tới kia hơn mười danh cường giả Bán Đế vọt qua đi!

Tên kiếm tu thấy cảnh này, cắn răng nói: "Đồng loạt ra tay!"

Ngay sau đó hắn dẫn đầu vung trường kiếm, vẽ ra một đạo kiếm mang chữ thập!

Kiếm mang chữ thập như cắt qua không gian!

Theo sát sau đó, là công kích của những cường giả Bán Đế khác.

Trong lúc nhất thời, linh khí trở nên hỗn loạn, cuồng bạo!

Mộ Tứ Sinh nhìn Diệp Thu Bạch đang cầm kiếm nhưng có vẻ không tính ra tay, không nhịn được hỏi: "Ngươi... Ngươi không ra tay sao? Sư đệ của ngươi bị vây công kìa."

Diệp Thu Bạch quay đầu nhìn về Mộ Tứ Sinh có vẻ mặt thẹn thùng nhưng không nhịn được mà tò mò đặt câu hỏi.

Trong lòng có cảm giác quen thuộc.

"Không có việc gì, không cần, nếu lúc này ra tay ta sẽ bị Tứ sư đệ công kích luôn."

Nghe vậy, Mộ Tứ Sinh chớp đôi mắt.

A???

Cái quỷ gì??

Tất nhiên Diệp Thu Bạch sẽ không nhúng tay rồi.

Nhìn bộ dạng của Tiểu Hắc hắn liền biết hiện giờ Tiểu Hắc đã tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tiểu Hắc tiến vào trạng thái chiến đấu rồi ai mà đi ngăn cản làm gì?

Không phải chán sống sao?

Phải biết rằng, tuy thường ngày trông Tiểu Hắc chất phác, cực kỳ dễ gần.

Nhưng một khi chiến đấu sẽ biến một người khác.

Mộ Tứ Sinh cũng nhìn theo ánh mắt của Diệp Thu Bạch.

Từng quyền của Tiểu Hắc không ngừng rơi xuống!

Liên tục đánh tan từng đạo công kích đang vọt tới!

Thân hình không ngừng.

Giống như Hồng hoang mãnh thú thoát khỏi gông xiềng, lao ra khỏi nhà giam, đấu đá lung tung, không người nào có thể cản trở!

Nhìn Tiểu Hắc càng ngày càng đến gần, tên kiếm tu kia cắn răng, cầm kiếm chém ra!

Hắn là kiếm tu cảnh giới Kiếm Tông.

Từng đạo kiếm ý hóa thành kiếm mang hội tụ vào mũi trường kiếm, chuôi kiếm này tựa như mở rộng thêm, chém về phía Tiểu Hắc!

Khóe miệng Tiểu Hắc nhếch lên, một nụ cười khát máu.

Tuy rằng thân thể thượng đã xuất hiện bạch ngân, thậm chí còn có vài vết thương.

Bị mười mấy tên cường giả cấp Bán Đế đồng loạt vây công.

Nói không bị thương là chuyện không có khả năng!

Nhưng mà giờ phút này sao Tiểu Hắc có thể cảm giác được đau đớn chứ?

Chút đau đớn này có là gì so với nỗi thống khổ khi rèn luyện trong niết bàn chi hỏa, cực hàn chi địa?

Ba tầng hoa văn, hỏa diễm, hàn băng, sát ý!

Đồng thời hiện lên trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc!

Trên nắm tay không chỉ hội tụ lực lượng từ Vạn Cổ Ma Thể mà còn được ma khí đen nhánh bao bọc.

Cùng lúc đó, ma ảnh to lớn cũng có sự biến hóa!

Cả hai đồng thời ra tay!

Một quyền oanh ra!

Không có gì hoa hòe loè loẹt cả, hung hăng nện vào trên trường kiếm của kiếm tu.

Ầm!

Lúc nện vào thanh kiếm này thì chung quanh có gợn sóng linh khí tản ra.

Rắc rắc!

Chỉ trong nháy mắt!

Kiếm bắt đầu đứt khúc.

Tên kiếm tu không ngừng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, lui ngược về sau!

Không còn cảm nhận được linh khí dao động từ trên người hắn.

Hiển nhiên, kiếm gãy người vong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận