Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1347 - Ta không đáp ứng

Khoảnh khắc huyết mạch sôi trào, huyết mạch quấn quanh cùng với tám loại hoa văn Vạn Cổ Ma Thể hội hội tụ trên quyền phải.

Lực lượng khổng lồ đến mức cường độ thân thể hiện tại Tiểu Hắc cũng khó có thể thừa nhận.

Hôm nay hắn còn dụng Ma Lâm quyền pháp thức thứ nhất.

Ma khí khổng lồ cùng với cơn lốc màu đen xuất hiện trên quyền phải.

Quyền phải đã tới cực hạn, mạch máu bắt đầu vỡ ra, xương tay có thêm vô số vết nứt.

Người bình thường tất nhiên không cách nào bộc phát lực lượng trong trạng thái này, ngược lực lượng còn giảm mạnh.

Cho dù là người luyện thể đỉnh cấp ở cảnh giới Tiểu Hắc cũng sẽ như thế.

Thế nhưng Tiểu Hắc đã rơi vào trạng thái cuồng bạo, hoàn toàn quên mất cảm giác đau đớn.

Cửu Long Thiên Tử lại nhíu mày.

Cửu Bạch Lộ ở bên thì thầm: "Huyết mạch Thánh Ma, khó trách..."

"Chẳng lẽ thể tu này là người của Ma giới?"

Mấy nhịp thở sau sắc mặt hắn hơi đổi.

Ngay cả Long mạch Bán Thần ở Cửu Long sơn mạch cũng bắt đầu sôi trào.

Một quyền kinh thiên động địa của Tiểu Hắc đã đánh vào đầu Xích Long và Phong Long!

Huyết mạch chi lực được kích phát đến cực hạn, không ngừng dùng năng lực chữa trị duy trì sự hoàn chỉnh của quyền phải, hung hăng đánh về phái hai cự long!

Hiển nhiên, Thiên tử và Cửu Bạch Lộ đểu biết tới huyết mạch Thánh Ma.

Ma khí nồng đậm đến độ ngay cả người quan chiến bên ngoài Cửu Long sơn mạch cũng không tự chủ ngẩng đầu nhìn lên trời, trong lòng rung động.

Một quyền tựa hồ như xuyên qua không gian.

Dường như đang tìm kiếm tin tức trong đầu.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

"Ma khí thế này, e là chỉ có huyết mạch hoàng tộc ở Ma giới mới phát ra được."

Đây cũng không phải là tiếng xương tay Tiểu Hắc gãy.

Cũng chỉ có Thánh Ma huyết mạch mới có năng lực nghịch thiên và ma khí bàng bạc như thế.

Trước ánh mắt khẩn trương của mọi người.

Một khi bị hắn đánh bại, như vậy lần quân diễn võ này hoàn toàn thất bại.

Hơn nữa hai người còn liên thủ.

Nắm tay của Tiểu Hắc còn chưa có dừng lại, tiếp tục đánh vào hai thân rồng, tiếng vỡ liên tục vang lên.

Tiếng nứt trong trẻo làm cho Xích Long thống lĩnh và Thiên Long thống lĩnh kinh hãi.

Hai người không cam lòng, bất đắc dĩ bóp nát lệnh bài hóa thành một luồng sáng truyền tống ra ngoài.

Mà là tiếng vết nứt xuất hiện trên đầu Xích Long Phong và Phong long!

Nếu như nhìn kỹ tình huống tay phải của Tiểu Hắc, e là mọi người đều chấn động.

Cả cánh tay phải, vô lực buông xuống thắt lưng, máu tươi chảy đầm đìa.

Lúc này quyền thế của Tiểu Hắc mới ngừng lại.

Đây là một kích toàn lực của hai người bọn họ!

Chỗ đuôi ầm ầm nổ tung, bóng dáng Tiểu Hắc từ đó thoát ra, quyền thế không giảm đánh tiếp vào lá chắn phòng ngự mà hai tên thống lĩnh ngưng tụ.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Lá chắn vỡ tan.

Không thể bại!

Trước ánh mắt tuyệt vọng của hai người, đầu của Xích Long và Phong Long vỡ tan!

Thế nhưng cho dù có tiên khí rót vào nhưng vẫn không thể cứu vãn tình thế, vết nứt trên đầu cự long khổng lồ vẫn nhanh chóng lan tràn.

Hai người đồng thời rống to, hai tay lại đẩy về phía trước, một cỗ tiên khí khổng lồ không ngừng rót vào hai cự long.

Bên trong cánh tay phải không có một khối xương cốt nào hoàn chỉnh, toàn bộ xương cốt đã vỡ vụn, xương vỡ rải rác găm vào trong máu thịt...

Thậm chí mạch máu cũng đứt đoạn.

Nếu như là người khác, muốn cánh tay tàn tạ hoàn toàn khôi phục cần hao phí vô số thiên tài địa bảo.

Dù sao đẳng cấp thân thể càng cao, cần phải dùng vật càng trân quý để chữa trị.

Bất quá Tiểu Hắc có được năng lực khôi phục từ huyết mạch, tự nhiên cũng không cần lo lắng điểm này, chỉ là tốn nhiều thời gian hơn thôi.

Chúc Long thống lĩnh và Nghịch Lân thống lĩnh thấy được kết quả, trong lòng cũng tràn ngập bất đắc dĩ.

Bại cục của bọn họ đã định.

Nghĩ tới đây, mấy người đều nhao nhao bóp nát lệnh bài, trực tiếp rời khỏi Cửu Long sơn mạch.

Sáu đại quân đoàn hoàn toàn thua cuộc.

Thật sự không ngờ, Thanh Long quân lại có thể thu thập được tất cả long hồn!

Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử làm thế nào cũng không thể che giấu không được sự nghẹn khuất và phẫn nộ!

Trên mặt Thái tử tràn đầy niềm vui.

Chỉ là có mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.

Ở phía trên, Thiên tử, Thái tử cùng với mấy hoàng tử và các đại thần vẫn vậy.

Tất cả quân đoàn hội tụ lần nữa.

Thanh Long thống lĩnh đi tới trước mặt ba người Tiểu Hắc, cúi đầu thật sâu rồi nói:

"Đa tạ ba vị, nếu không có các ngươi, e là lần này ngay cả một đạo long hồn chúng ta cũng khó có thể thu hoạch!"

Đám phó thống lĩnh khác cùng với cấp dưới cũng nhao nhao cúi người.

Tiểu Hắc thản nhiên nói: "Lấy tiền của người ta đương nhiên phải làm cho tốt, muốn cảm ơn thì cảm ơn chủ tử của các ngươi đi."

Thanh Long thống lĩnh gật đầu.

"Ta sẽ bẩm báo công tích của các ngươi cho Thái tử... Bất quá, chắc hẳn Thái tử cũng đã nhìn thấy."

"Thu thập Bạch Long Hồn trước, xong xuôi chúng ta có thể ra ngoài."

Sau đó mọi người thu thập Bạch Long Hồn rồi bóp nát lệnh bài, truyền tống rời khỏi Cửu Long sơn mạch. ...

Lúc này, bên ngoài Cửu Long sơn mạch.

Người Thanh Long quân cũng nhao nhao phát ra tiếng hoan hô vang rền!

Phải biết rằng qua nhiều lần quân bị diễn võ, vẫn chưa có một quân đoàn nào có thể làm được chuyện này.

Bọn họ thu thập được tất cả long hồn!

Đây là run rẩy vì kích động!

Thấy thế, Thanh Long thống lĩnh lần lượt thập lại, lúc thu thập, tay hắn không khỏi run rẩy.

Bảy đạo long hồn mà mấy quân đoàn thu được cũng xuất hiện giữa không trung.

Làm được chuyện xưa nay chưa từng có!

Qua lần quân bị diễn võ này, thế lực của Thái tử sẽ tăng mạnh! Thiên tử cũng càng coi trọng Thái tử.

Cũng không ai có thể chính diện uy hiếp đến địa vị của Thái tử!

Thiên tử cũng bắt đầu tiến hành khen thưởng cho Thanh Long quân.

Ngoại viện không có phần thưởng này.

Bất quá chín đạo long hồn thì giao cho Thái tử xử lý.

Lúc này Cửu Bạch Lộ nhìn Mục Phù Sinh, mỉm cười gật đầu.

Mục Phù Sinh vội vàng dời ánh mắt, trán toát mồ hôi.

Đại tỷ, đừng nhìn ta nữa!

Ngươi không thấy bởi vì ánh mắt của ngươi mà liếm cẩu Huyền Minh thánh tử kia đang nhìn chằm chằm ta sao!

Đến lúc đó địch cũ còn chưa giải quyết xong lại rước thêm một cái Huyền Vũ Thần Triều, không phải sẽ mệt chết sao?!

Sau khi khen thưởng xong.

Huyền Minh thánh tử chắp tay nói với Thiên tử:

"Hoàng thượng, ta có một thỉnh cầu, trong yến tiệc trước đó đã từng nói muốn luận bàn với mấy vị này, không biết có thể hay không?"

Thiên tử khoát tay nói: "Bọn họ đồng ý là được rồi.

Mục Phù Sinh lập tức nói: "Chúng ta không đồng ý."

Huyền Minh thánh tử: "...

Cửu Bạch Lộ phì một tiếng bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận