Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 946 - Đi Thần Hàng Tinh Vực

. . . .

Ba ngày trôi qua trong giây lát.

Trong thời gian ba ngày này, Tiểu Hắc chưa bao giờ ngừng gào rống cả.

Tiếng rống đã nghẹn ngào, thậm chí còn có thể cảm giác được âm thanh bị xước, bị khàn.

Không gian chung quanh Tiểu Hắc có vô số trận pháp vờn quanh.

Đám người Diệp Thu Bạch đưa mắt nhìn liền có thể nhìn thấy bên trong trận pháp là sương máu tràn ngập.

Tuy rằng bọn họ không biết Tiểu Hắc đang làm cái gì.

Nhưng có sư tôn ở cùng tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề.

Nếu Lục Trường Sinh đưa ra ý tưởng này.

Cứ như vậy, lại một tháng trôi qua.

Hoàng Thiên nghe vậy, nhẹ nhàng cười:

Điểm này bọn họ rất rõ ràng. . . . . . .

Cây liễu nhàn nhạt nói:

Trong ngày hôm nay.

Hoàng Thiên đứng ở bên cạnh cây liễu, từ xa xa nhìn về chỗ Tiểu Hắc, nhẹ giọng nói:

Tiểu Hắc đã không còn gào rống ra tiếng nữa, bây giờ đã biến thành gào rống nhưng phát ra tiếng động.

"Khi đó ngươi không chỉ dung nhập tinh huyết của hắn mà còn dung nhập huyết mạch Long tộc thuần khiết nhất, hai tộc các ngươi vốn ở thế đối địch, quá trình dung hợp tự nhiên sẽ không thuận lợi."

"Trước đó cảnh giới của ta cao hơn Tiểu Hắc bây giờ nhiều, nhưng mà khi dung nhập một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh cũng đã suýt ngã xuống."

Đương nhiên hắn đã nắm chắc mười phần.

Thân thể Tiểu Hắc cũng bắt đầu khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

"Cũng không biết bao lâu nữa Tiểu Hắc sẽ dung hợp xong đây."

Một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố bùng nổ ra!

Dây thanh đã rách mất rồi, không lên tiếng được nữa.

Một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh đã hoàn toàn dung nhập vào huyết mạch Tiểu Hắc.

Cây liễu:

Hoàng Thiên có chút kinh ngạc:

Thân thể hoàn toàn là Tiểu Hắc dựa vào huyết mạch bản thân khôi phục.

Đám người Diệp Thu Bạch mới nhẹ nhàng thở ra.

Trầm trọng, nồng đậm.

Thấy một màn như vậy.

Tiểu Hắc đứng lên, quơ quơ cánh tay, hắn có thể cảm giác được một cỗ lực lượng dùng mãi không cạn!

Không đến thời gian một chén trà nhỏ, thân thể bị tàn phá tan nát đã hoàn toàn khôi phục.

Huyết khí tăng cường rất nhiều!

Rốt cuộc cũng thành công.

Quá trình khôi phục rõ ràng có càng nhanh chóng hơn so với phía trước.

Đồng thời.

Trong huyết mạch của Tiểu Hắc lại có thêm từng sợi màu vàng kim lưu động.

"Một tháng, thật sự vượt quá dự kiến của ta."

Trận pháp đã bị Lục Trường Sinh thu hồi.

Giờ phút này.

"Có tinh huyết của hắn thêm vào, con đường tu luyện của Tiểu Hắc sẽ thay đổi, hạn mức cao nhất sẽ tăng lên."

Với cường độ thân thể hiện tại mà nói.

E là Thần Binh cảnh hậu kỳ cũng không phải đối thủ của Tiểu Hắc.

Lúc này Lục Trường Sinh nói:

"Tuy rằng một giọt tinh huyết của ta đã hoàn toàn dung nhập vào trong huyết mạch của ngươi nhưng ngươi cũng không có hoàn toàn hấp thu lực lượng trong đó."

"Muốn hoàn toàn hấp thu lực lượng từ tinh huyết, ngươi phải không ngừng chiến đấu, trong quá trình chiến đấu trưởng thành."

Nghe vậy, Tiểu Hắc nội thị thân thể.

Đúng thật.

Bên trong huyết mạch có một sợi màu vàng kim, hiện giờ cũng chỉ có một phần lực lượng cho hắn sử dụng.

Chỉ mới một phần. . . . . . Mà đã gia tăng nhiều như vậy.

Hạo Thiên Thần Chủ nhìn thấy Lục Trường Sinh xuất hiện liền mừng rỡ dị thường, vội vàng chắp tay cung kính nói:

Không sai, lợi dụng Hạo Thiên Thần Tông che chở.

Lục Trường Sinh trực tiếp đưa bốn người tới nơi này.

Hạo Thiên Thần Tông.

Vừa không cần bại lộ tự thực lực bản thân còn có thể hoàn mỹ làm mấy người Tiểu Hắc không bị đám người cảnh giới cao hơn quá nhiều đuổi giết. . . . . . .

Vì thế Lục Trường Sinh liền nghĩ tới một biện pháp.

Mộc Uyển Nhi đi theo Lục Trường Sinh tiếp tục tu luyện đan đạo.

Thạch Sinh thì ở tinh thần đạo tràng tu luyện, dù sao địa phương khác cũng không có khả năng có tinh thần chi lực nồng đậm như nơi này.

Tiểu Thạch Đầu đồng dạng như thế.

Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Phương Khung thì lại quyết định đi theo Tiểu Hắc tới giới vực vĩ độ cao trước.

Trợ giúp Tiểu Hắc điều tra chuyện ma khí.

Đương nhiên.

Lục Trường Sinh sẽ không để cho bọn họ trực tiếp đi.

Dù sao người Ma Vương vực ở nơi đó, lần này Tiểu Hắc sẽ bại lộ thân phận của mình.

Hắn cũng không có khả năng ở giới vực vĩ độ cao công nhiên bại lộ thực lực của chính mình.

Mục tiêu kế tiếp của Hồng Anh chính là Giới vực chi tâm của giới vực trung vĩ độ.

Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm yêu cầu trùng kiến Vân Hoàng đế quốc cùng với Thư Trai ở giới vực vĩ độ thấp, đồng thời đi tới giới vực trung vĩ độ tiếp tục truyền đạo cùng với mở rộng quốc lực của Vân Hoàng đế quốc.

Sau đó Tiểu Hắc cũng chuẩn bị đi tới giới vực vĩ độ cao.

Nếu hiện tại đi hấp thu mảnh vỡ linh hồn tiếp theo, Tiểu Hắc nắm chắn chín phần.

Bất quá.

Có thể thấy được tinh huyết của Lục Trường Sinh đáng sợ thế nào.

"Hạo Thiên gặp qua tiền bối, không biết lần này tiền bối tiến đến có chuyện gì?"

Lục Trường Sinh trực tiếp chỉ vào bốn người Tiểu Hắc:

"Bốn tiểu gia hỏa này làm phiền Hạo Thiên Thần Tông các ngươi chiếu cố một chút."

Hạo Thiên Thần Chủ hơi sửng sốt:

"Đây là đệ tử của tiền bối sao?

Bất quá vì sao để cho Hạo Thiên Thần Tông chúng ta chiếu cố, tự tiền bối bảo hộ không phải càng tốt hơn sao?"

Hạo Thiên Thần Chủ biết rõ thực lực của Lục Trường Sinh cường đại hơn hắn nhiều.

Có khả năng đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết.

Thần Đế. . . . . .

Lục Trường Sinh lại lắc đầu nói:

"Ta không có tiện ra mặt."

Ngay sau đó nói cho Hạo Thiên Thần Chủ biết thân phận của Tiểu Hắc.

Hạo Thiên Thần Chủ cũng kinh ngạc nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, ngay sau đó ngưng trọng gật gật đầu.

Hắn có biết đôi chút về chuyện Ma Vương vực xảy ra lúc trước.

Không nghĩ tới Ma Chủ đời trước làm toàn bộ giới vực vĩ độ cao chấn kinh thế nhưng chuyển sinh trở thành đệ tử của Lục tiền bối.

"Ta đã biết, ý của tiền bối chính là chỉ cần đừng để người có cảnh giới cao hơn bọn hắn quá nhiều ra tay là được sao?"

Lục Trường Sinh gật đầu.

Nếu như chuyện gì cũng đều cần bọn họ ra tay, vậy còn tôi luyện thực lực như thế nào?

Huống hồ với thực lực của bọn hắn cộng thêm túi gấm, gặp được người cùng cảnh giới hoặc là yêu nghiệt có cảnh giới cao hơn một chút mà nói hẳn là không có áp lực gì.

Thấy thế, Hạo Thiên Thần Chủ gật đầu nói:

"Hiểu rõ rồi, Lục tiền bối cứ giao cho ta là được, dù cho những tên Thần Chủ còn lại muốn ra tay ta cũng liều mạng bảo vệ bọn họ."

"Nếu vậy thì không cần ngươi phải ra tay."

Lục Trường Sinh nghe xong đen mặt nói:

"Nếu mấy tiểu tử thúi này không biết lượng sức mình mà đi trêu chọc Thần Chủ, dứt khoát cho bọn họ tự sinh tự diệt là được."

Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Phương Khung cùng Tiểu Hắc đều dở khóc dở cười.

Quả nhiên!

Đây đúng là phong cách của sư tôn!

Hạo Thiên Thần Chủ nghe xong mặt cũng đày dấu chấm hỏi.

Lục tiền bối đối với mấy đệ tử không khỏi quá độc ác đi??

Bất quá đây là chuyện của sư môn tiền bối, hắn không nên xen mồm cho thỏa đáng.

"Được rồi, người liền phóng nơi này, nên mắng thì cứ mắng, nên dạy thì cứ dạy, không cần cho ta mặt mũi."

Lục Trường Sinh phất phất tay, cũng không đợi bọn họ nói thêm gì liền trực tiếp biến mất tại chỗ.

Hạo Thiên Thần Chủ bất đắc dĩ cười, nhìn về phía Tiểu Hắc bốn người, phất tay lấy ra bốn khối ngọc bội, đưa cho bốn người.

"Trong ngọc bội có một sợi thần hồn của ta, thời khắc nguy cấp ta sẽ xuất hiện."

"Khi nào các ngươi muốn tiến đến Thần Hàng Tinh Vực?"

Tiểu Hắc nói: "Hiện tại."

Hạo Thiên Thần Chủ gật gật đầu, dặn dò:

"Ta sẽ để trưởng lão hộ tống các ngươi tới đó, nhưng hẳn là các ngươi rõ ràng.

Trận chiến khi đó ở Ma Vương vực có bóng dáng của hai thế lực cấp Thần Chủ đằng sau, cho nên vẫn tận lực điệu thấp một chút đi, nếu như giải quyết không được trực tiếp lấy ngọc bội ra."

Bốn người Tiểu Hắc cảm kích nói:

"Đa tạ tiền bối."

"Được rồi, đi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận