Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1085 - Cực kỳ thô bạo, Tiên linh xà thể

. . . .

Vô số cương phong hình thành cơn lốc.

Đây là một chiêu thức khiến Bạch Công Tuấn kiêu ngạo tự hào.

Hắn không chỉ có được công pháp thể chất đặc thù mà còn có tạo nghệ cao trên phong chi đạo.

Có thể nói trong thế hệ trẻ ở giới vực vĩ độ cao, Bạch Công Tuấn dám xưng thứ hai trên phương diện phong chi đạo, không có người nào dám xưng thứ nhất!

Nhưng mà hiện giờ Bạch Công Tuấn lại cảm thấy kinh hãi!

Giữa không trung, cơn lốc cương phong khổng lồ đang dần dần bị nhuộm thành màu đỏ máu!

Có chuyện gì xảy ra ở bên trong, Bạch Công Tuấn cũng không rõ.

Tim đập thình thịch, tựa hồ cộng hưởng với mảnh thiên địa này.

Trong cổ chiến trường, vô số người ngẩng đầu, cảm nhận được nhịp tim này mà sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Ổn định mạnh mẽ.

Ngay cả nhịp tim của tất cả mọi người ở đây cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu theo tiết tấu của tiếng tim đập.

Đông!

Cho dù có muốn tìm cũng không cách nào làm được.

Nhưng hắn biết nhất định là Ma Chủ tiền nhiệm của Ma Vương vực đang giở trò.

"Là thể tu phương nào? Hay có di tích Cổ Thần xuất thế?"

Đông!

Giờ khắc này bên trong cơn lốc đã hoàn toàn nhuộm đỏ bỗng có tiếng tim đập trầm thấp vang lên.

Nương theo mỗi một nhịp tim là thiên địa lại chấn động một lần.

Phía bên kia cổ chiến trường là một khu rừng huyền thiết.

Nhưng theo thời gian trôi qua tiếng tim đập càng lúc càng lớn!

Ở giữa khu rừng có một bộ xương khô tọa hóa đã lâu.

Bọn họ không thể truy tìm nguồn gốc của tiếng tim đập vì nó đã đồng bộ với mảnh thiên địa này.

Cùng lúc đó, trong một phế tích rộng lớn có một luồng hồn phách sinh ra ngọn lửa màu đen đang lay động.

Cương phong màu đỏ bắt đầu khuếch tán!

Bạch Công Tuấn, Thân Sùng Nguyên và Tống Kiêu đều cảm thấy kinh hãi.

Trên bàn tay khổng lồ có từng đường hoa văn màu đỏ và màu vàng kim.

Đột nhiên đầu lâu xương khô chậm rãi ngẩng, có một tiếng thở dài khó hiểu vang lên... ...

Bọn họ chỉ có thể nhanh chóng nghiền ép Bạch Công Tuấn trước khi hắn thi triển cơn lốc cương phong thôi.

Tuy rằng đã tọa hóa nhưng bộ xương khô lại hoàn hảo không tổn hao gì! Thậm chí không có dấu vết năm tháng ăn mòn.

Bọn họ không biết đám người Mục Phù Sinh, Diệp Thu Bạch và Phương Khung cũng cảm thấy có chút kinh dị.

Cảnh giới thân thể chưa bước vào Thần Hoàng cảnh mà đã có thể làm tới nước này?

Còn Tiểu Hắc thì sao?

Đây là khí huyết chi lực cường đại đến mức nào mới có thể cường hóa trái tim, mới có thể làm được thế này?

Bạch Công Tuấn hoảng sợ:

"Sao có thể?!

Coi như là người cùng cảnh giới, một khi rơi vào cơn lốc cương phong của hắn cũng khó có thể tránh thoát.

Hô hô hô...

Đột nhiên có một bàn tay khổng lồ đen kịt xé rách cương phong màu đỏ!

Ma khí màu đen nồng đậm từ từ nở rộ!

Trước ánh mắt kinh hãi của Bạch Công Tuấn, có một hư ảnh khổng lồ xuất hiện bên trong cương phong.

Từ trong miệng Tiểu Hắc, mấy sư huynh đệ biết được chuyện ở Cửu U Minh Phủ.

Dưới sự vây công của vài tên nửa bước Thần Hoàng cảnh và Thần Hoàng cảnh, còn có nhiều cường giả Thần Vương cảnh khác.

Tiểu Hắc lấy dùng sức mình chống chọi mà vẫn chiếm thế thượng phong, cuối cùng còn giành được thắng lợi.

Bạch Công Tuấn cũng có tu vi Thần Hoàng cảnh sơ kỳ mà có thể ép Tiểu Hắc đến nước này.

Bất quá cũng không đáng kinh ngạc.

Bởi vì bất kể là Bạch Công Tuấn hay là mấy người Tống Kiêu, Thân Sùng Nguyên đều là nhân vật thiên kiêu được thế lực cấp Thần Chủ âm thầm bồi dưỡng.

Một thế lực cấp Thần Chủ có nội tình cực sâu, được tiến hành bồi dưỡng, được dồn hết tài nguyên đào tạo, làm sao mà người cùng cảnh giới khác có thể so sánh chứ?

Có thể nói Bạch Công Tuấn hay mấy tên yêu nghiệt thế lực cấp Thần Chủ đều có năng lực vượt biên tác chiến.

Tống Kiêu nhìn cảnh này, sau khi công kích liền cười cười.

Chỉ thấy Tiểu Hắc nhìn thấy thế công của Bạch Công Tuấn nhưng lại nghiến răng nghiến lợi rống giận.

Mọi người nhìn Tiểu Hắc đều tỏ vẻ hoảng sợ.

Ánh mắt Ninh Trần Tâm hơi lạnh, đạo khí phun trào, chuẩn bị hô Cửu tự chân ngôn.

"Không tốt, Tiểu Hắc sư huynh gặp nguy hiểm!"

Thạch Sinh thấy thế quát:

Bạch Công Tuấn âm hiểm cười một tiếng, nửa người trên chui qua hai chân, từ dưới hướng lên dùng đầu dội thẳng vào cằm Tiểu Hắc.

Hư không vỡ nát, Tiểu Hắc hóa thành một huyết ảnh vọt về phía Bạch Công Tuấn.

Bạch Công Tuấn thấy thế âm lãnh nói:

"Cho dù cương phong bị phá nhưng man lực của ngươi đối với thể chất của ta mà nói, vẫn không có chút uy hiếp nào..."

Còn chưa có nói hết lời thì nắm tay của Tiểu Hắc đã xuất hiện trước mặt hắn.

Bạch Công Tuấn cấp bách lợi dụng thể chất để nửa người trên vặn vẹo!

Muốn né tránh một quyền kinh thiên này của Tiểu Hắc.

Một quyền này của Tiểu Hắc sượt qua mặt hắn.

Đang lúc Bạch Công Tuấn muốn cười nhạo thì tay kia của Tiểu Hắc cũng đánh tới!

Bạch Công Tuấn cả kinh, nửa người trên thế mà quay nửa vòng trong không trung vòng nửa vòng tránh được hai quyền.

Rắc!

Sau khi xé rách cương phong, Tiểu Hắc đạp bước đi tới.

Chỉ thấy bên trong hư ảnh ma thần màu đen, thân thể Tiểu Hắc đã bị huyết khí bao bọc, trong mắt tràn đầy tơ máu.

Một tiếng rống giận truyền tới.

Giờ khắc này cương phong đã bị bàn tay không lồ màu đen hoàn toàn xé nát!

Không hổ là Ma chủ tiền nhiệm, trách không được Thần Chủ bệ hạ xem trọng như vậy.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Hai tiếng xương gãy vang lên.

Tiểu Hắc mạnh mẽ bẻ gãy hai tay mình!

Thế nhưng kinh mạch gân cốt vẫn còn nối liền, hai đoạn tay gãy dùng một quỹ tích cực kỳ quỷ dị quật thẳng vào gáy Bạch Công Tuấn.

Ầm!

Khoảng cách gần như vậy, hơn nữa tốc độ của Tiểu Hắc cực kỳ nhanh.

Bạch Công Tuấn không có cơ hội phản ứng.

Lực lượng vô cùng cường hãn làm cho đầu Bạch Công Tuấn vỡ ra.

Chỉ là tới đây vẫn chưa kết thúc.

Mặc dù sau một kích này hai tay Tiểu Hắc vô lực buông xuống nhưng hai chân Tiểu Hắc còn có thể cử động.

Chỉ thấy huyết khí tràn vào đùi phải, hắn dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đá vào hông Bạch Công Tuấn!

Thế nhưng Tiểu Hắc lại cảm giác như chân mình đạp một đám bông.

Giống như không có chút máu thịt và xương cốt nào.

Sau đó thân thể Bạch Công Tuấn như không còn xương cốt huyết nhục chống đỡ, như một cái túi da rơi xuống trên mặt đất.

Một bóng mờ xẹt qua mặt Tiểu Hắc xuất hiện ở đằng xa.

Khi bóng mờ dừng lại giữa không trung mọi người mới thấy rõ, sắc mặt đều có chút ngưng trọng.

"Đây là thứ gì vậy..."

Mộc Uyển Nhi cũng không khỏi nói một câu:

"Thật ghê tởm..."

Bóng mờ là một thân thể không có làn da bao trùm, mạch máu và xương cốt cùng với ngũ tạng lục phủ đều được phơi bày ra hết.

Tống Kiêu và Thân Sùng Nguyên cùng lui về phía sau sau một kích.

Thấy cảnh này, Tống Kiêu híp mắt cười:

"Âm Dương Thần Tông có một môn độn thuật tên là Lột da."

"Thuật lột da này cần có thể chất đặc thù như Tiên linh xà thể mới có thể tu luyện."

"Hiển nhiên Bạch Công Tuấn chính là loại người có thể chất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận