Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 446 - Thuyết khách

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Diệp Thu Bạch thấy cửa phòng mở ra liền nhanh chóng tiến vào.

Lúc lướt qua hai tên thanh niên thì tên thua trận bỗng nói:

"Lần sau tái chiến!"

Diệp Thu Bạch cũng không thèm nhìn hắn, trực tiếp phớt lời tiến vào phòng, đóng cửa lại.

Đối với hắn mà nói.

Bại tướng dưới tay không cần thiết phải tái chiến.

Bởi vì không có ý nghĩa gì!

Vậy mà vẫn có thể nhẹ nhàng đánh bại!

Bên trong phòng có một lão giả không lông tóc đang ngồi trước bàn tròn uống rượu.

Bọn họ chịu không thể nào chấp nhận, thế mà bị một tên kiếm tu ở giới vực vĩ độ thấp khinh thường.

Giờ phút này.

Biết rõ đối phương không cách nào vượt qua mình, vì sao phải lại lãng phí thời gia tiếp nhận khiêu chiến chứ?

Lão giả gật gật đầu, cũng không có vòng vo, nói thẳng vào vấn đề:

Đối với Diệp Thu Bạch, chính là vừa mới bắt đầu áp chế hắn sau đó thua cuộc, phấn khởi nỗ lực tu luyện tiến lên để chiến thắng hắn.

Diệp Thu Bạch tiến đến, chắp tay nói:

Cũng chính vì hành vi phớt lờ này để hai tên thanh niên giận dữ.

Hoặc là từ đầu đến cuối đều không thể nào vượt qua hắn.

Đủ loại nguyên nhân khiến cho bọn họ bắt đầu hoài nghi bản thân, đạo tâm lung lay. . . . . . . . . . . .

Diệp Thu Bạch cười mà không nói.

Tu vi hay thế lực của đối phương đều thua xa bọn họ!

Không nghe được tiếng Diệp Thu Bạch trả lời, lão giả buông chén rượu, ngẩng đầu nhìn, dùng giống ngón tay như củi khô chỉ chỉ Diệp Thu Bạch nói:

"Thu Bạch gặp qua tiền bối."

"Giới vực vĩ độ thấp các ngươi phái tiểu oa nhi như ngươi tới đây đàm phán sao?"

"Không phải tới đàm phán thì trở về đi."

Cường giả tu luyện tới cấp độ này có kẻ nào ngu ngốc đâu?

"Tiền bối, ngươi hoặc là Mậu Tuất thành phía sau ngươi thật sự hài lòng với kết quả lần này sao?"

Hiển nhiên lão giả đã đoán được chút dụng ý của Diệp Thu Bạch.

Ngược lại hắn đã nói thế này mà đối phương còn không cách nào đoán ra.

"Xem ra, ngươi không có tới đàm phán."

Lão giả không có để ý, uống một ngụm rồi:

Diệp Thu Bạch tự ngồi xuống trước bàn tròn, cầm lấy bầu rượu rót cho mình một chén.

Chỉ có thể thuyết minh lão nhân này có thực lực nhưng không có đầu óc.

Diệp Thu Bạch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lão giả vốn định nâng chén rượu uống, nghe được lời này đột nhiên dừng lại một chút.

"Kế ly gián sao? Tiểu oa nhi, không thể không nói ngươi rất có dũng khí."

Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không có bất ngờ vì đối phương đoán được mưu kế của mình.

"Tiền bối, đúng là hôm nay ta đến đây không phải để đàm phán."

Diệp Thu Bạch không có rời đi, mà trực tiếp nói:

"Một ít kỹ xảo huyết khách gì đó không nên dùng trên người lão hủ, không dùng được."

Lão giả cười nhấp một ngụm rượu rồi nói:

"Rượu này rất nồng, nếu không dùng linh khí hóa giải thì ngươi có khả năng mới uống một chén đã ngã."

Diệp Thu Bạch mỉm cười uống một ngụm, nói:

"Uống rượu còn phải dùng linh khí hóa giải, chẳng phải không quá thú vị sao?"

Lão giả gật đầu:

"Đúng là lý này."

"Nhưng mà . . . . ." Diệp Thu Bạch cười nói:

"Rượu của tiền bối không quá tốt."

"A?" Lão giả cảm thấy hứng thú ngẩng đầu nói:

"Ngươi từng uống rượu ngon hơn sao?"

Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện trời đất.

Lão nhân này mà uống chung e là không ra nổi cửa Thảo Đường.

Kết quả cả đám bọn hắn đều say đến bất tỉnh nhân sự, chỉ còn mình sư tôn tỉnh táo thôi.

Nhớ tới lúc còn ở Thảo Đường, chúng đệ tử bồi sư tôn uống rượu.

Tìm sư tôn uống thống khoái sao?

Diệp Thu Bạch cười thầm.

Lão giả tự hỏi, tất cả rượu ở giới vực trung vĩ độ hắn đều đã uống qua.

Nhưng mà đây là lần đầu tiên nghe tới thứ rượu trắng này.

"Còn cay nồng hơn rượu này sao?"

"Gấp mấy chục lần đi."

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Là sư tôn ta tự mình ủ."

Lão giả cười nâng chén:

"Có cơ hội ta nhất định phải đi nếm thử."

"Tìm sư tôn của ngươi uống thống khoái!"

Hắn yêu thích rượu ngon, mỗi ngày rượu không rời thân, nếm qua vô số loại rượu.

Lão giả ngẩn người.

Rượu trắng?

"Rượu trắng."

"Tên gọi là gì?"

"Từng uống."

Diệp Thu Bạch cũng biết thêm nhiều chuyện ở giới vực trung vĩ độ.

Hình như ở giới vực trung vĩ độ.

Trong mỗi giới vực sẽ không có thế lực khác, mỗi giới vực đều do một thế lực khống chế.

Phân chia thế lực không giống ở vĩ độ thấp này.

Dù sao ở giới vực vĩ độ thấp thường sẽ có mấy chục mấy trăm thế lực lớn bé tồn tại trong một giới vực.

Lúc này.

Lão giả nói:

"Tiểu oa nhi, ta rất thích tính cách của ngươi."

"Nhưng đây cũng không phải lý do khiến ngươi có thể thuyết phục lão hủ, vậy nên ngươi rời đi thôi."

"Lão hủ sẽ xem như ngươi chưa từng tới nơi này."

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Tiền bối, vậy ngươi lại nghe ta nói thêm vài câu được không?"

"Nói đi, ta muốn nghe xem ngươi còn có thể nói gì để thuyết phục ta."

Diệp Thu Bạch buông chén rượu trong tay rồi nói:

"Tiền bối, các ngươi thấy giới vực vĩ độ thấp thế nào."

Lão giả vừa định nói gì thì lại bị Diệp Thu Bạch ngắt lời:

"Linh khí cằn cỗi, văn minh tu đạo lạc hậu."

"Ở địa phương này, bí cảnh hay bảo địa có thể khai quật cũng không nhiều."

Dù sao linh khí sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến sự ra đời của thiên tài địa bảo và cường độ bi bí cảnh.

Lão giả yên lặng.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch tiếp tục nói:

"Đã như vậy thì bảy thế lực không có khả năng chia đều vùng giới vực này phải không?"

"Nói một câu có khả năng sẽ khiến tiền bối tức giận, trong bảy thế lực thì có thể nói Mậu Tuất thành các ngươi là thế lực yếu nhất đi?"

Lão giả cũng không phản bác.

Bởi vì đúng như lời Diệp Thu Bạch nói.

"Như vậy, thế lực yếu nhất chắc chắn sẽ được phân ít nhất."

"Mà mấy phần ngon có bao nhiêu đâu, cuối cùng các ngươi sẽ được bao nhiêu?"

Nghe đến đây, lão giả cười lạnh một tiếng:

"Mặc dù ngươi nói đúng, chúng ta cũng rất bất mãn nhưng có thể làm gì đây?"

"Ta biết ý của tiểu oa nhi ngươi, đơn giản chính là muốn chúng ta châm ngòi thổi gió, dùng chuyện này để gây nội loạn."

"Nói thật, lời ngươi đã có thể thuyết phục ta một nửa rồi nhưng còn có một yếu tố quyết định, vì yếu tố này mà ta không có khả năng chấp nhận kế ly gián của ngươi."

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Ta biết tiền bối đang lo lắng điều gì, đơn giản chính là ly gián cũng vô dụng, đối phương mạnh hơn các ngươi không ít, không phải sao?"

"Nếu ngươi đã biết thì không cần lãng phí miệng lưỡi."

Nói thật, nghe một tiểu bối nói thế lực của mình yếu hơn thế lực khác, hắn cảm thấy rất buồn bực.

"Nếu ta nói mình có thể thuyết phục Thiên Kiếm Phong thì thế nào?"

Đôi mắt vẩn đục có vẻ mơ màng của lão giả bỗng nhiên mở ra, có thần quang xẹt qua.

"Ngươi nói có thật không?"

Thiên Kiếm Phong chính là một thế lực khá mạnh trong bảy thế lực!

Cũng không hề kém hơn thế lực bên Hà Vô Úy.

Hơn nữa, nếu xét về sức chiến đấu thì Hà Vô Úy cũng không so nổi với người Thiên Kiếm Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận