Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 338 - Hộ pháp

Bán Đế!

Không sai, lúc Diệp Thu Bạch xuống tới một trăm năm mươi trượng thì đã đột phá.

Vì sao lại đột phá đến nhanh như vậy?

Nguyên nhân không phải do hắn mà là do đạo cơ của Diệp Thu Bạch cực kỳ vững chắc.

Vững chắc tới một mức độ khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán nông nỗi!

Có thể nói, chỉ cần hấp thu đầy đủ linh khí thì Diệp Thu Bạch có thể đột phá bất kỳ lúc nào.

Linh khí tinh thuần quá mức nồng đậm.

Đột phá đến Bán Đế cũng là kết quả mà Diệp Thu Bạch đã áp chế rồi.

Một tên cường giả Bán Đế cầm trường thương trong tay, tóc đen phiêu tán, lạnh lùng nói: "Các hạ không cảm thấy cách làm của mình quá mức ích kỷ sao?"

Nam tử, trường thương, tóc đen!

Nhưng mà có làm sao?

Mọi người thấy được người này, không khỏi ngẩn ra.

Bởi vì bọn họ biết lúc tên kiếm tu này tiến vào Côn Luân Thiên Trì, cũng chỉ có tu vi Hư Thần cảnh sơ kỳ.

Thần Thương môn, Tống Minh!

Cảm nhận được cỗ hơi thở này.

Hơn nữa có thể xuất hiện ở độ sâu chín mươi trượng dưới Côn Luân Thiên Trì.

Hiện giờ thế mà đã vượt qua một đại cảnh giới, tăng lên tới Bán Đế cảnh rồi?

Có người biến sắc.

"Côn Luân Thiên Trì chính là nơi rèn luyện của mọi người Vô biên giới vực, há có thể để các mấy người các ngươi độc chiếm?"

Nhưng lại vì chuẩn bị đầy đủ để tiến sâu xuống Thiên Trì mà vẫn luôn áp chế cảnh giới, cho tới bây giờ mới chính thức tham dự Côn Luân Thiên Trì.

Chuyện liên quan đến lợi ích thì không thể bỏ qua.

Có thể nói.

Mọi người đều đã đoán được thân phận của người này.

Mười năm trước đã đạt tới cảnh giới Bán Đế.

Diệp Thu Bạch châm chọc mỉa mai.

"Nếu đặt đồ vật ở trước mắt ngươi. ngươi sẽ lựa chọn thế nào, chẳng lẽ cũng muốn tiếp tục đặt ở nơi này để tất cả mọi người cùng nhau tu luyện sao?"

Tống Minh muốn tất cả mọi người cùng ra tay!

Mà nghe được lời nói có vẻ hiên ngang lẫm liệt của Tống Minh.

Một tên kiếm tu trong nhóm cũng cười nói: "Tuy rằng ngươi đột phá tới cảnh giới Bán Đế nhưng chúng ta chung quy vẫn người đông thế mạnh, vẫn nên tránh ra đi."

Hiện giờ cảnh giới của Tống Minh đã tiếp cận Đế cảnh rất gần, thực lực có thể chống lại cường giả Đế cảnh sơ kỳ!

Kiếm ý Đại Kiếm Tông tràn ra.

Ám Ma kiếm trong tay kiếm nhẹ nhàng rung lên.

Diệp Thu Bạch cười cười.

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng nói: "Vật dưới đáy ao chi vật, người có khả năng giả thì được."

Những người tu đạo khác cũng đang có ý này.

Sôi nổi phóng thích hơi thở, người xuống tới dưới này một ai không phải là cường giả Bán Đế!

Trong đó, còn có ba tên giống như Tống Minh, áp chế cảnh giới đi tới nơi này!

"Ngươi không cảm thấy quá mức hư tình giả ý sao?"

Hiển nhiên.

"Ngươi cho rằng các ngươi có thể rời khỏi nơi này hoặc là có thể ngăn cản tất cả chúng ta?"

Tống Minh tự nhiên không nhịn được, trường thương trong tay đảo qua tất cả người tu đạo ở đây, nói: "Trước không nói chuyện đại nghĩa gì, ngươi cảm thấy ba người các ngươi có thể lấy thần vật này đi mà không để lại cho người ở đây hưởng chút canh sao."

Kiếm vực xuất hiện!

"Có thể thử xem."

"Đương nhiên, kiếm trong tay Diệp mỗ không có mắt, nếu như có thương vong thì các vị chớ trách."

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Thu Bạch khi nói ra lời này.

Sắc mặt Tống Minh cùng tên kiếm tu kia đều trở nên khó coi.

Lời này coi như là biểu lộ thái độ.

Tiểu Hắc bên cạnh phát ra ma khí nồng nặc hội tụ phía sau hắn.

Ma thần buông xuống!

Ma khí ngập trời cùng kiếm vực của Diệp Thu Bạch hình thành hai khu vực.

Hiển nhiên, Lâm Giới đã tỏ vẻ rồi, không tính ra tay.

Tống Minh thấy được một màn này, sắc mặt trở nên âm trầm.

Cũng không có bất kỳ động tác nào.

Nói đến đây, Lâm Giới liền thu hồi ánh mắt.

"Tinh Vẫn Kiếm Tông, Lâm Giới."

"Có thể."

"Lâm Giới, ý ngươi như thế nào?"

"Ba người này muốn cướp lấy vật dưới đáy ao khiến chúng ta, thậm chí là những người đến sau đều không thể nhận được chỗ tốt từ Côn Luân Thiên Trì."

Lâm Giới lại bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch cũng nhìn hắn.

Ánh mắt hai người va chạm nhau.

Ánh mắt giống như lợi kiếm giao phong!

Lâm Giới mở miệng nói: "Kiếm đạo của ngươi rất không tồi."

Diệp Thu Bạch cũng cười nói: "Ngươi cũng không tồi."

"Ngày nào đó, luận bàn một trận đi?"

Nếu có thể kéo hai người Lâm Giới lên cùng một chiếc thuyền thì sẽ không có bất kỳ sự trì hoãn nào.

Tiếp cận Đế cảnh rất gần, cảnh giới kiếm đạo còn đạt tới nửa bước Kiếm Thánh!

Có thể nói Lâm Giới là người có thực lực mạnh nhất.

Ở chỗ này.

Tống Minh hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh.

Một trái một phải, bảo hộ Thạch Sinh bên dưới đáy.

Diệp Thu Bạch nở nụ cười.

Lâm Giới có thể tu luyện kiếm đạo đến tình trạng này, có nguyên nhân.

Người này có thể kết giao. . . . .

Còn Mộ Tứ Sinh yếu ớt hỏi: "Lâm ca, vì sao ngươi không ra tay?"

Lâm Giới hai tay ôm kiếm, nhàn nhạt nói: "Thần vật, người có năng lực sẽ lấy được, nếu đã bị người có duyên lấy đi, cưỡng cầu cũng vô dụng."

Mộ Tứ Sinh gật đầu cười, ý nghĩ của Lâm Giới giống với hắn.

Không có duyên.

Cần gì phải cưỡng cầu?

Là của hắn dù hắn có tránh né như thế nào thì cũng sẽ là của hắn.

Không phải thuộc về hắn thì dù có cưỡng cầu, truy đuổi thế nào cũng không lấy được.

Đạo lý này rất đơn giản.

Rất nhiều người cũng biết.

Nhưng thật sự có thể làm được chuyện này lại không có mấy người . . . . . . .

Bởi vì quá khó khăn . . . . . .

Lúc này.

Tống Minh thấy không cách nào lay động Lâm Giới cũng không quan tâm nữa.

Tuy Mộ Tứ Sinh là người Mộ gia trông có vẻ không cường đại lắm.

Trong lời đồn, Mộ Tứ Sinh tính tình mềm yếu, chưa từng xuất thủ.

Cho nên Tống Minh cũng không có khuyên.

Vì thế hắn liền phất trường thương, một cổ thương ý ầm ầm bùng nổ trong khoảnh khắc này.

Nói: "Các vị, ra tay đi, nếu không ra tay thì vật dưới đáy hồ sẽ bị hấp thu, thật sự không còn cơ hội đâu!"

Nói xong liền bước tới một bước, múa may trường thương trong tay!

Tạo ra một xoáy nước to lớn bên dưới Thiên Trì dưới, xoáy nước đánh về phía Diệp Thu Bạch.

Tên kiếm tu kia cũng vung kiếm chém một nhát!

Một đạo kiếm mang chữ thập vọt nhanh tới Tiểu Hắc!

Những người tu đạo còn lại cũng không có nương tay.

Xâm hại tới lợi ích của bọn họ, tại sao lại phải thủ hạ lưu tình?

Lúc này.

Từng đạo công kích ồ ạt hướng tới hai người Diệp Thu Bạch!

Hơn mười người đều có cảnh giới Bán Đế.

Phía dưới Thiên Trì có nhiều hơi thở bùng nổ đan xen.

Đối mặt với công kích che trời lấp đất.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc vẫn không đổi sắc, không có biến hóa chút nào.

Tiểu Hắc lạnh nhạt nhìn, tròng mắt bị ma ý phủ kín.

Một cổ khí thế bệ nghễ thiên hạ tràn ngập.

Ngay sau đó Cửu Thiên Ma Kích xuất hiện trong tay!

Quét tới kiếm mang chữ thập.

Nước Thiên Trì như bị một kích này kéo lấy!

Hóa thành một làn nước cuộn trào mãnh liệt quét đến.

Bên kia.

Diệp Thu Bạch thúc giục kiếm vực.

Kiếm ý Đại Kiếm Tông hội tụ thành một dòng sông kiếm ý!

Ngay sau đó.

Tứ Tuyệt kiếm trận dung hợp vào trong đó!

Tứ tuyệt · Bình Sơn Hà!

Bóng một thanh cự kiếm chém về phía làn nước đang cuộn trào.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc cùng hơn mười tên cường giả Bán Đế bắt đầu loạn chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận