Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 858 - Tiếp tục lên đi

. . . .

Giờ phút này.

Bên ngoài Hạo Thiên ngoài điện.

Mấy trăm vạn thanh kiếm giống như một bức tường cao cao từ dưới mặt đất dâng lên tận trời bày biện phía sau Lục Trường Sinh.

Giờ phút này Lục Trường Sinh giống như kiếm quân vương.

Kiếm của tất cả người ở đây.

Vô luận là kẻ có cảnh giới thấp kém hay kiếm tu có cảnh giới cao thâm thì bội kiếm bên hông đều phát ra tiếng kiếm ngân.

Thanh kiếm giấu trong vỏ kiếm còn đang không ngừng run rẩy!

Không phải đơn giản chỉ áp chế một người.

Mà đây là chuyện mà một tên kiếm tu Thần Hoàng cảnh hậu kỳ có thể làm được sao?

Cho nên bọn họ cảm thấy chấn động hơn tất cả người tu đạo khác!

Đồng thời lại khống chế kiếm chi đại đạo mới có thể làm được điểm này!

Chỉ có kiếm tu mới càng hiểu kiếm tu.

Sắc mặt tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện biến đổi.

Giống như là triều bái Lục Trường Sinh vậy!

Nếu thật sự như vậy, chỉ có thể nói là thiên phú kiếm đạo của đối phương không dám nói hậu vô lai giả nhưng chắc chắn là tiền vô cổ nhân.

Bọn họ biết rõ điều này đại biểu cho cái gì!

Điều này khiến cho nhóm kiếm tu giật mình, không ngừng ngăn chặn chuôi kiếm, áp chế phòng ngừa chúng nó từ vỏ kiếm lao ra!

Mà là áp chế tất cả kiếm tu ở, áp chế đối với kiếm đạo của mỗi một người bọn họ.

Hỗn Nguyên Kiếm Tông được gọi là thiên hạ đệ nhất Kiếm Tông.

Đây là áp chế kiếm đạo trên toàn phương vị.

Tông chủ Kiếm Tông chính là kiếm tu đệ nhất hiện tại.

Nghe được lời Lục Trường Sinh nói và nhìn tường kiếm rập rạp phía sau lưng hắn.

"Kiếm tu có thể luyện kiếm tới trình độ này, ngươi là người Hỗn Nguyên Kiếm Tông sao?"

Nhìn thấy biểu cảm khó hiểu của Lục Trường Sinh, mọi người cũng nhanh chóng bài trừ.

Hỗn Nguyên Kiếm Tông?

Lui sẽ dẫn tới tôn nghiêm của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị hao tổn!

Cường giả Thần Hoàng cảnh mà có thể đạt tới trình độ này trên kiếm đạo.

Tức khắc lôi đình ánh sáng lóng lánh, tất cả đều ngưng tụ trước ngực.

Hỗn Nguyên Kiếm Chủ!

Bước một bước.

Tên trưởng lão nắm lấy trường thương.

Một thanh trường thương có lôi long quấn quanh trống rỗng xuất hiện!

Bọn họ cũng chỉ có thể suy đoán là người Hỗn Nguyên Kiếm Tông mà thôi.

Nghĩ đến đây.

Trưởng lão cắn răng một cái, chỉ đành tiên hạ thủ vi cường.

Bàn tay bắt ấn quyết.

Lục Trường Sinh cảm thấy khó hiểu.

Nhưng mà cục diện rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Trưởng lão thấy cảnh này, tuy rằng trong lòng đã bắt đầu có ý lui.

Vây chỉ có thể là cường giả kiếm đạo không xuất thế.

Lôi đình uốn lượn dưới bàn chân.

Có lôi chi đạo tắc gia trì, thân hình tên trưởng lão giống như quỷ mị, hóa thành một tia chớp, chớp mắt liền xuất hiện trước người Lục Trường Sinh!

Ngay sau đó tay cầm trường thương lôi đình đâm thẳng về phía Lục Trường Sinh.

Nếu Liễu Tự Như đánh nát đan điền của một tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bọn họ, phế đi tu vi.

Thì tên trưởng lão này cũng muốn cho Lục Trường Sinh nếm thử cảm giác bị phế tu vi.

Lục Trường Sinh vẫn đứng tại chỗ không có nhúc nhích.

Giống như không kịp phản ứng trước tốc độ cực hạn của tên trưởng lão.

Thấy thế.

Trưởng lão vừa đâm trường thương về phía đan điền của Lục Trường Sinh vừa lộ ra nụ cười dữ tợn.

Dù là Hạo Thiên Thần Chủ đích thân tới cũng quá sức. . . . . .

Trong mắt bọn họ thì không có một tên nào ở đây là đối thủ của Lục Trường Sinh cả.

Thậm chí ánh mắt của Hoàng Thiên và Liễu Tự Như đều không có bất kỳ dao động nào.

Đón đỡ hết được sao?

Chỉ là. . . . . .

Hiện giờ tên trưởng lão không có chỗ nào để trốn, chỉ có thể đón đỡ mấy trăm vạn thanh trường kiếm công kích!

Sắc mặt tên trưởng lão biến đổi, nháy mắt khống chế lôi đình lui về phía sau!

Khi hắn lui về phía sau thì vô số trường kiếm đã cắm vào vị trí hắn vừa rời khỏi.

Thế công của Lục Trường Sinh cũng không có đình chỉ.

Chỉ thấy thời điểm ánh mắt hắn chuyển dời theo hướng tên trưởng lão lui lại.

Mấy trăm vạn thanh trường kiếm cũng đồng thời di chuyển.

Từng bóng kiếm nối tiếp nhau phóng về phía trưởng lão!

Tức khắc, không trung giống như bị mấy trăm vạn thanh trường kiếm che lấp.

Ánh trăng mềm mại cũng không thể chiếu xuống.

Mấy trăm vạn thanh trường kiếm đã đủ để bao trùm toàn bộ lôi đài!

Không đợi hắn nghĩ nhiều thì nguy cơ đã ập tới.

Trường thương lôi đình của tên trưởng lão bị mấy trăm thanh trường kiếm ngăn cản, không cách nào tiến thêm một bước!

Mấy trăm thanh trường kiếm phía sau ngay lập tức xuất hiện trước đan điền!

Lục Trường Sinh không hề nhúc nhích, chỉ là động ý niệm thôi.

Lúc này.

Phô trương nhưng thật ra chỉ là củi mục!

Hoàng Thiên cũng có tu vi Thần Chủ cảnh, đồng thời có được huyết mạch Thần hoàng, Ngũ trảo kim long cùng với tinh huyết của Lục Trường Sinh!

Dù là như vậy, khi đối mặt với Lục Trường Sinh Hoàng Thiên cũng cảm nhận là mình không hề có một chút phần thắng.

Nói gì tới Hạo Thiên Thần Chủ đây?

Lúc này tên trưởng lão nổi giận gầm lên một tiếng.

Một người khổng lồ do lôi đình ngưng tụ xuất hiện phía sau hắn.

Rõ ràng là Bất Động Minh Vương!

Nhưng mà khi trưởng lão thúc giục Bất Động Minh Vương công kích mấy trăm vạn thanh trường kiếm.

Lôi long quay quanh hai nắm tay to lớn.

Trở thành nguồn sáng duy nhất giữa trăm vạn thanh trường kiếm.

Nhưng mà hai nắm tay to lớn mang khí thế khiến người ta vô cùng sợ hãi lại bị vô số thanh trường kiếm nhanh chóng xỏ xuyên qua!

Chỉ trong thời gian chưa đến một nhịp hô hấp.

Bất Động Minh Vương liền vỡ nát, không còn chỗ nào hoàn chỉnh.

Cuối cùng hóa thành lôi điện tiêu tán trong thế gian.

Tên trưởng lão ngẩng đầu nhìn một màn này.

Chưa kịp biểu cảm gì thêm thì đã bị mấy trăm vạn thanh trường kiếm bao phủ. . . . . .

Mỗi thanh trường kiếm đều trở thành bia mộ của tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện. . . . . .

Mọi người thấy một màn như vậy.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí lặng ngắt như tờ.

Đồng dạng là Thần Hoàng cảnh hậu kỳ lại trình diễn một cảnh tượng tương tự như Hoàng Thiên trình diễn trước đó.

Không. . . . . . Hẳn là còn nghiền ép mãnh liệt hơn!

Căn bản là không hề có cơ hội phản kháng!

Trên đỉnh Hạo Thiên điện.

Đinh Vĩ nhìn cảnh tượng trước mắt mà sắc mặt trở nên ngưng trọng.

"Công kích thế này. . . . . . Dù là ta cũng không cách nào tiếp nổi. . . . . ."

"Thật sự không phải Thần Chủ cảnh sao?

Nếu che giấu áp chế cảnh giới vì sao lại không có bị Khám thiên cảnh khám phá đây?"

Nhưng mà Đinh Vĩ nào biết rằng.

Chuyện Lục Trường Sinh cùng Hoàng Thiên áp chế cảnh giới, dù là Hạo Thiên Thần Chủ cũng không cách nào cảm ứng được. . . . . .

Kim Vô Tẫn cười khổ lắc đầu:

"Như thế nào cảm giác lần này sẽ giống như lần trước ở Phàm Nhân thôn . . . . ."

Chuyện Phàm Nhân thôn cũng bởi vì Lục Trường Sinh được giải nhất mà náo loạn.

Quý Thiên Dao nhìn bằng ánh mắt tràn đầy si mê Lục Trường Sinh, nếu như không phải nàng cần chiếm cứ lôi đài.

E là sớm đã vọt tới bên cạnh Lục Trường Sinh rồi.

Hà Liêm nhìn thấy trưởng lão bị thua, sắc mặt cực kỳ nặng nề.

Khi nhận thấy được ánh mắt Quý Thiên Dao đang tập trung trên người Lục Trường Sinh.

Sắc mặt hắn càng trở nên khó coi hơn!

Quý Thiên Dao chưa từng dùng ánh mắt kiểu này mà nhìn người khác, hơn nữa còn nhìn một nam tử?

Người khác tự nhiên cũng bao gồm Hà Liêm hắn!

Bên trên lôi đài.

Lục Trường Sinh nhìn mấy người Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện, nhàn nhạt nói:

"Không phải muốn chơi xa luân chiến sao? Tiếp tục lên đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận