Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1773: Hứa Dạ Minh trước đó có hèn như vậy?

Chương 1773: Hứa Dạ Minh trước kia hèn hạ như vậy sao?
Mưu Thiên Điện.
Ban đầu Mục Phù Sinh và Hứa Dạ Minh không hề lập tức ra tay mà ẩn nấp phía sau thu thập thông tin. Qua kinh nghiệm của các sư huynh đệ Thảo Đường và tình hình hiện tại cho thấy. Thiện Thủy Điện, Bá Nghiệp Điện, và Mưu Thiên Điện có quá trình khảo nghiệm khác nhau. Sau đó, những người có con đường tu đạo đặc thù cũng có hoàn cảnh khảo nghiệm khác nhau. Kết hợp với khảo nghiệm nhân tính ban đầu, muốn hoàn mỹ thông qua khảo nghiệm Mưu Thiên Điện, chắc chắn phải tiến hành khảo nghiệm ở góc độ của một mưu sĩ. Điều này cũng phù hợp với ý nghĩ của Mục Phù Sinh và Hứa Dạ Minh.
Mục Phù Sinh trực tiếp che giấu thân hình, không chỉ không để các tướng sĩ quân địch ở không gian độc lập phát hiện mà ngay cả người tu đạo ở các không gian độc lập khác cũng không thể nhìn thấu được Mục Phù Sinh… thậm chí cả bóng người cũng không thấy!
Còn Hứa Dạ Minh thì sao…
Mấy người tu đạo ở không gian độc lập khác trố mắt nhìn Hứa Dạ Minh… không, phải nói là “Hứa Lạc”.
Đầu tiên là ra lệnh trên tường thành, chờ quân địch xông đến thì liều mạng chống cự, nhưng không chủ động ra khỏi thành tấn công. Đồng thời, còn phát cho các tướng sĩ phù triện và quyển trục trận pháp để phòng tình huống hiện tại ngay cả chống cự cũng không xong.
Sau đó, hắn hơi lui về sau, đi vào chỗ quân địch không thấy được, dùng con rối thay thế mình rồi lại quay lên tường thành. "Hứa Lạc" thì đeo mặt nạ khi đối phương không thấy, đè xuống khí tức, y phục cũng mô phỏng theo giáp trụ của quân địch. Lúc đối phương xông lên dưới chân thành, hắn trực tiếp trà trộn vào đó.
Sau đó, có cảnh tượng như hiện tại. "Hứa Lạc" vốn cần trấn thủ thành trì lại “đầu quân” địch, ở trong trận doanh quân địch hô hào tướng sĩ trên tường thành phe mình.
“Giết a! Cùng nhau đạp phá hào thành!!”
Tiếng hô hào rất hăng hái, trên cổ gân xanh nổi cả lên.
Hứa Thần và Hứa Dạ Minh ở trong cùng một di tích, cũng ở trong Mưu Thiên Điện.
Toàn bộ quá trình nhìn “Hứa Lạc”, không khỏi nhíu mày.
Bất quá, tình huống của phe mình cũng không khá hơn, thấy vậy hắn liền chỉ huy tướng sĩ phe mình chống cự đợt xung phong.
… Làm thế nào để giành chiến thắng khi chiến lực chênh lệch gấp mấy chục lần? Hay nói cách khác, làm sao để cố thủ bảy ngày trong tình huống chênh lệch chiến lực lớn như vậy?
Chiến lực chênh lệch ở Mưu Thiên Điện còn cao hơn một chút so với Thiện Thủy Điện và Bá Nghiệp Điện.
Theo khuôn khổ thủ thành theo Hứa Dạ Minh là không thể nào, trừ phi toàn bộ quá trình mượn ngoại lực.
Nhưng nếu dùng quá nhiều ngoại lực trong khảo nghiệm, có phải vi phạm ý định ban đầu của khảo nghiệm Mưu Thiên Điện không?
Đương nhiên, loại Mục Phù Sinh có chiến thuật mượn ngoại lực thì không tính... Hơn nữa, để an toàn, Mục Phù Sinh còn định khắc mấy chục lá bùa nữa cơ.
Phù triện sư tự khắc phù triện có thể coi là ngoại lực không?
Hứa Dạ Minh nghĩ ra cách là trà trộn vào quân địch, sau đó… tìm hiểu ngọn ngành đi tới bên một tiểu thống lĩnh Quân Thần cảnh sơ kỳ, nói: “Thống lĩnh đại nhân, cách tường thành bên trái mười dặm là điểm yếu của đối phương, không bằng ta dẫn đội đơn đao đột phá từ đó!”
Vị thống lĩnh đang cưỡi trên lưng một con chiến mã toàn thân dát thủy tinh, nghe vậy không hề phát hiện ra thân phận của Hứa Dạ Minh.
Dù sao sau khi trà trộn vào quân địch, Hứa Dạ Minh đã lặng lẽ giết một người phía sau, sau đó dựa vào khí tức và hình thể của người này để cải trang.
Thống lĩnh nhíu mày nói: “Ngươi làm sao phát hiện ra?”
Hứa Dạ Minh đáp: “Bẩm thống lĩnh, phát hiện trong quá trình xung phong, ta không đánh rắn động cỏ nên vội vàng trở về báo cáo.”
Thống lĩnh nhìn về nơi Hứa Dạ Minh chỉ, “Nếu như tình báo sai, ngươi biết hậu quả chứ...”
Vừa dứt lời, hắn liền cảm thấy một trận choáng váng đầu óc.
“Ngươi...” Mặt thống lĩnh đầy vẻ hoảng sợ, nhưng biểu lộ hoảng sợ chỉ thoáng qua rồi mặt lập tức đơ lại.
Mà Hứa Dạ Minh thì âm thầm dùng một sợi khí tức kéo thân thể thống lĩnh lại. Tay còn lại thì cầm một bình nhỏ.
Trong khung cảnh hỗn loạn khói lửa nổi lên bốn phía, Hứa Dạ Minh nhanh chóng kéo thống lĩnh xuống, sau đó trút bỏ quần áo của hắn đổi thành y phục của mình, dùng mặt nạ dịch dung thay đổi khuôn mặt của tên thống lĩnh kia, còn mình thì trực tiếp thay đổi khí tức, hình thể và giáp trụ giống hắn.
Sau đó, hắn lặng lẽ vứt thống lĩnh xuống ngựa, rơi vào giữa vó ngựa, bị vô số chiến mã giẫm đạp, nhục thể đã bị giẫm nát bấy...
“Ừm, Mộc sư tỷ chế thuốc bột đánh vào thần kinh đúng là lợi hại, trước kia chưa thấy loại độc dược nào có tác dụng đến thần kinh cả... cũng không biết học ở đâu.”
Cất kỹ lọ thuốc, Hứa Dạ Minh giơ cao cờ hiệu, hô lớn: “Những ai thuộc về thủy tinh quân! Tới đây!”
Thủy tinh quân, chính là đội quân do vị thống lĩnh này dẫn đầu.
Quân lệnh như núi.
Mặc dù nghi ngờ, nhưng quân thuộc thủy tinh vẫn bay đến gần.
Hứa Dạ Minh lấy ra mấy chục bức tranh, đưa cho mọi người.
“Thống lĩnh, đây là?” Một người trong đó nghi ngờ hỏi.
Hứa Dạ Minh nhíu mày, nghiêm túc quát: “Đừng hỏi, các ngươi chỉ cần mang theo bức họa này, tỏa ra đi tới trung tâm các quân đội đang trấn thủ tường thành, đến khi ta ra lệnh thì triển khai, có thể tăng phúc cho phạm vi trăm dặm.”
Thống lĩnh còn có thần vật như vậy?
Một tên phó thống lĩnh kinh ngạc nói: “Thống lĩnh, loại vật này ở đâu ra vậy? Sao không lấy ra sớm hơn?”
Hứa Dạ Minh mặt không đỏ tim không đập nói: “Đây là ta móc sạch tiền vốn từ một vị tiền bối mua được, vì nước nhà, chút nỗ lực này đáng gì?”
Vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt!
Thủy tinh quân ngẩng đầu nhìn Hứa Dạ Minh, đều lộ ra vẻ sùng kính.
“Không hổ là thống lĩnh! Quả nhiên là đại công vô tư!”
Hứa Dạ Minh khoát tay, chân thành nói: “Mau đi đi, chiến sự quan trọng, bản thống lĩnh đi báo cáo tình hình này cho thống soái.”
Thủy tinh quân nghe vậy liền lập tức bay đi!
Mà Hứa Dạ Minh thì ngồi trên chiến mã thủy tinh, chiến mã phi không, vó ngựa giẫm lên hư không, chạy về phía doanh trướng thống soái.
Mấy người tu đạo không gian độc lập vừa đánh vừa thấy động tác và lời nói của Hứa Dạ Minh, không khỏi trầm mặc.
Hứa Lạc bọn họ hoặc đã từng gặp, hoặc chưa gặp thì cũng đã nghe nói đến.
Là người trẻ tuổi có thiên phú cao nhất Hứa gia.
Thế nhưng mà…
Bộ dạng này giống như hoàn toàn không giống với những gì bọn họ từng nghe thấy!
“Nói như thế nào đây… Người thừa kế nhà Hứa này có phải có chút… tiện tiện không? Loại nói dối không hề có biểu cảm nào mà cũng thốt ra được.”
“Ặc… Trước kia từng gặp trong một đại hội, nhưng người này rõ ràng rất kiêu ngạo mà…”
“Có phải đã nhận kích thích gì không? Hay là đầu óc bị hỏng rồi?”
Chân mày Hứa Thần nhíu càng sâu.
Hứa Dạ Minh đến doanh trướng của thống soái.
Trước doanh trướng, thống soái nhìn Hứa Dạ Minh cau mày hỏi: “Thống lĩnh thủy tinh, có việc quan trọng báo cáo?”
Hứa Dạ Minh đưa bức tranh cho thống soái, chân thành nói: “Đây là trận pháp tăng phúc quần thể ta đã bỏ một khoản tiền lớn mua từ một tiền bối, thống soái đại nhân, đợi ta cho người vào vị trí sau thì có thể mở ra trận pháp này qua quyển trục. Ta đã an bài thủy tinh quân mang mấy quyển trục này tới từng quân đội.”
Nói đến đây, Hứa Dạ Minh cảm ứng vị trí của bức tranh.
Ừ, còn hai đội quân ở ngoài rìa chưa vào vị trí.
Nhưng thống soái lại im lặng nói: “Trận pháp? Ngươi coi ta là kẻ ngốc à? Đây không phải bức tranh à?”
Hứa Dạ Minh chân thành đáp: “Vậy ngươi cứ coi như nó là bức tranh đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận