Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1191 - Hồng Anh đã đến, chết giả?

. . . .

Đại thống lĩnh giao nhiệm vụ cho Tiểu Hắc.

Cần phải hỏi ra cách khởi động trận pháp như thế nào, không hỏi được Thương Ẩn đánh chết.

Nhưng nhiều người như vậy, nhiều năm như vậy, dùng đủ loại thủ đoạn cũng không có moi được phương thức khởi động trận pháp từ miệng Thương Ẩn.

Dựa vào cái gì mà Tiểu Hắc vừa đi liền có thể lấy được?

Thật sự lấy được phương thức khởi động trận pháp, vậy suy đoán của bọn hắn liền được chứng thực, Hắc Mộc trên thực tế là Tiểu Hắc Ma chủ tiền nhiệm hoặc là người của Tiểu Hắc...

Thế nhưng nếu như đánh chết Thương Ẩn, Tiểu Hắc sẽ thoát khỏi hiềm nghi.

Điểm này Tiểu Hắc và Thương Ẩn đều hiểu.

"Có lẽ còn có biện pháp khác."

Tiểu Hắc không trả lời mà lấy ngọc bội truyền âm ra, bắt đầu lắc người.

Nói tới đây, Thương Ẩn không khỏi lắc đầu thở dài.

"Biện pháp gì?"

"Có thể để cho lão phu trợ giúp Ma Chủ, lão phu đã cảm thấy rất vinh hạnh rồi."

Nghe vậy, Thương Ẩn vội vàng gật đầu.

Thương Ẩn nhìn thấy sắc mặt Tiểu Hắc có chút ngưng trọng, hắn thoải mái cười nói:

Sau khi xác định liền thu hồi ngọc bội nhìn về phía Thương Ẩn nói:

"Chỉ là đáng tiếc không cách nào nhìn thấy Ma Chủ bệ hạ một lần nữa leo lên vương tọa Ma Vương Vực..."

"Thuộc hạ vốn là một lão đầu, đời này cũng không có khả năng đột phá cảnh giới, tuổi thọ đã hết."

Thương Ẩn sửng sốt.

Nữ nhân áo đỏ nhìn Tiểu Hắc với bộ dạng gầy yếu trắng nõn, cười nói:

Tiểu Hắc suy nghĩ chút, sau đó vỗ vỗ bả vai Thương Ẩn nói:

"Hình tượng này của ngươi thật sự nhìn không quen, tương phản quá lớn."

"Lát nữa sẽ có một nữ nhân tới, lúc tiến nàng vào rừng nhớ giúp nàng che đậy khí tức, không thể để người trấn thủ bên ngoài phát hiện."

Một nén nhang sau liền có một nữ tử áo đỏ tiến đến tiểu viện.

Sư tỷ?

"Không có biện pháp nha sư tỷ, đây không phải là để đảm bảo hơn sao."

Huống hồ với tính cách cao ngạo và kiệt ngạo của Ma Chủ, làm sao có thể bái người khác làm sư phụ?

"Nữ nhân, sao ngươi dám nói chuyện kiểu này với Ma Chủ?"

"Ta muốn sư tỷ vận dụng Phù Sinh Đồ thu hắn vào bên trong, sau đó lại chế tạo ra cảnh tượng hắn chết.

Không đợi Tiểu Hắc nói chuyện, Thương Ẩn liền phẫn nộ quát:

"Thu vào Phù Sinh Đồ cũng không có vấn đề gì, còn chuyện giả chết, muốn giấu giếm đám cường giả Ma Vương Vực e là có chút khó khăn.

Hồng Anh khẽ nhíu mày nói:

Giả chết sao?

Tiểu Hắc khoát tay ngăn cản Thương Ẩn muốn động thủ, cười nói:

Hồng Anh cười cười nói:

"Được, tính tình không xúc động như trước là chuyện tốt. Nói đi, cần ta làm gì?"

Tiểu Hắc gật đầu, nói rõ ngọn nguồn một lần:

Cái gì?

Người thế nào mà có thể trở thành sư tôn của Ma Chủ a?

Ý là Ma Chủ có sư tôn?

Thương Ẩn ngây ngẩn.

"Hỏi Mục sư đệ một chút đi, hắn rất giỏi phương diện này.

Hồng Anh lấy Phù Sinh Đồ, sau đó kéo Mục Phù Sinh ra.

Mục Phù Sinh vốn đang khắc dấu phù triện, kết quả mới vẽ một nét đã bị kéo ra ngoài, vẻ mặt mơ hồ.

Sao vậy?

Hồng Anh lại nói rõ ngọn nguồn một lần, Mục Phù Sinh nghe xong gật gật đầu.

Quả thật có chút khó khăn, bất quá cũng không phải là không làm được.

"Ta cần một vài thứ có khí tức của ngươi, loại vật này nhất định phải có tính đại diện."

Thương Ẩn nhìn thấy Phù Sinh Đồ mà sững sờ, nghe xong liền phản ứng lại, gật đầu nói:

"Có thể."

Mặt đất bị xé rách ngưng tụ thành từng ngọn núi nhỏ nện về phía Tiểu Hắc!

Trong tiểu viện, Thương Ẩn khống chế trận pháp, mấy trận pháp đồng thời mở ra!

Cũng có người lập tức chạy tới!

Không chỉ có tai mắt của đại thống lĩnh, người trong Ma Vương Chủ thành đều chú ý tới động tĩnh ở tiểu viện.

"Ta sẽ nhanh chóng tới đó.

"Ừ, không nên đi vào để tránh bị lan đến, tiếp tục ở bên ngoài quan sát tình huống, đợi đến trận pháp biến mất lập tức đi vào!"

Tiểu Hắc gật đầu.

Chỉ thấy Thương Ẩn huy động hai tay và quát khẽ, mặt đất chung quanh tiểu viện bị xốc lên!

Vô số cây dương liễu cổ thụ bắt đầu nghiêng ngả!

Đất bốn phương tám hướng giống như cánh hoa thu lại ôm lấy toàn bộ tiểu viện.

Cùng lúc đó có sát khí bùng lên.

Tai mắt bên ngoài thấy một màn này, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Sau đó lập tức lấy ngọc bội truyền âm ra nói:

"Đại thống lĩnh, Thiên băng địa liệt trận mở ra, Thương Ẩn và Hắc Mộc thống lĩnh giao thủ rồi!"

Có tiếng đại thống lĩnh truyền đến:

"Vậy xin Ma Chủ chỉ giáo."

Thương Ẩn cười nói:

Tiểu Hắc nhìn về phía Thương Ẩn.

Tốt nhất là đánh nhau thật kịch liệt, khiến cho đám người bên ngoài có thể cảm nhận được.

"Vậy trước đó còn cần ngươi và Tiểu Hắc sư huynh toàn lực đánh một trận.

Thấy Thương Ẩn đồng ý, Mục Phù Sinh cười nói:

"Ma Chủ cẩn thận, trận pháp này do lão phu dùng thời gian dài nghiên cứu, cho dù cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh cũng không cách nào cứng rắn chống đỡ công kích!"

Mấy trận pháp giống như dây xích nối liền không dứt!

Hoàn hoàn đan xen, tầng tầng chồng lên, uy năng tăng vọt!

Tiểu Hắc cười cười, bước chân đạp mạnh phóng thẳng về phía mấy ngọn núi nhỏ kia.

Sau đó hắn đột nhiên tung quyền, lực lượng làm cho không gian xung quanh bắt đầu sụp đổ!

Trước ánh mắt cuồng nhiệt của Thương Ẩn, mấy ngọn núi nhỏ đã vỡ nát dưới một quyền của Tiểu Hắc.

Từng khối đá vụn rơi xuống.

Thế nhưng sau mấy ngọn núi nhỏ lại có một thanh trường thương ngưng tụ!

Đá vụn rơi xuống cũng nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh thạch mâu đâm thẳng tới Tiểu Hắc!

Thương Ẩn nhìn một màn này, cười nói:

"Ma chủ, những năm gần đây năng lực trận pháp của lão phu không có lui bước, bằng không cũng không có mặt mũi nói chuyện trợ giúp ngươi!"

Đường lui đã bị phong tỏa!

Nhưng mà Tiểu Hắc cần đường lui sao?

Trong từ điển của Tiểu Hắc, khi giao thủ với người khác hắn không hề có đường lui.

Chỉ thấy Tiểu Hắc gầm lên một tiếng, cơ bắp trong thân thể gầy yếu điên cuồng nổi lên, một cỗ lực lượng thân thể mạnh mẽ không ngừng bộc phát!

Không gian xung quanh sụp đổ.

Khi trường mâu cùng với trường thương xé gió đâm tới.

Đúng là không cách nào tới gần Tiểu Hắc, lực lượng thân thể tạo thành vực tràng ngăn cản trường mâu và trường thương bên ngoài!

Chỉ thấy Tiểu Hắc thò tay ra trực tiếp nắm lấy mũi trường thương, trước ánh mắt kinh ngạc của Thương Ẩn, Tiểu Hắc trực tiếp vung cán thương, dùng cán thương đập nát thạch mâu.

Ngươi nói xem, ngươi có thể tay không nắm lấy mũi trường thương còn chưa tính.

Kết quả còn dùng trường thương như gậy gộc...

Sau khi đánh nát thạch mâu, Tiểu Hắc giơ tay còn lại nắm lấy trường thương, dồn sức vặn gãy cán thương...

Lúc này Mục Phù Sinh lên tiếng:

"Được rồi! Một kích cuối cùng hung bạo hơn một chút đi."

Nghe vậy, Thương Ẩn quát to một tiếng, mặt đất bắt đầu co rút lại!

Có từng cây gai đất đột ngột mọc lên!

Từng cây dương liễu cổ thụ càng hóa thành mũi kiếm đâm vào Tiểu Hắc!

Một lúc sau có khí tức bắt đầu lan tràn trên không Ma Vương Vực!

Vô số người nhìn chằm chằm nơi này, sắc mặt ngưng trọng.

Đây là trận pháp sư đứng đầu Ma Vương Vực sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận