Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1430: Kim quang tụ liệt, Dịch Triệt hóa quang!

Dịch Triệt như một vị thần cúi đầu nhìn xuống Tiểu Hắc, nhàn nhạt nói: "Sẽ không cho ngươi cơ hội nữa, tiếp theo ta sẽ toàn lực đánh giết ngươi, đương nhiên nếu ngươi đầu hàng ngay bây giờ, có lẽ còn có thể giữ được tính mạng."

Thương thế của Tiểu Hắc khôi phục quá nhanh, vừa rồi còn là một lỗ máu lớn, giờ đã hoàn toàn khôi phục, lành lặn như ban đầu!

Dịch Triệt cũng hiểu rằng, nếu không toàn lực đánh giết Tiểu Hắc sẽ khiến tiên khí của hắn tiêu hao quá mức, đến lúc đó chỉ sợ không có biện pháp tiêu hao Cổ Thánh giúp cho những người sau.

Chiến lược của Thánh Quang học viện rất đơn giản.

Để những người tu luyện quang minh đạo tắc khác ngoài Miêu Hữu Chi bức Cổ Thánh ra, sau đó dùng chiến thuật xa luân chiến đánh bại Cổ Thánh rồi Miêu Hữu Chi sẽ kết liễu.

Theo bọn họ thấy, lần này bên Hỗn Linh học viện chỉ có Cổ Thánh cần chú ý, những người khác đều không đáng nhắc đến!

Nghe lời Dịch Triệt nói, Tiểu Hắc không trả lời mà dùng hành động để biểu thị thái độ của mình.

Chín loại hoa văn trong nháy mắt bộc phát ra chín loại đạo tắc chi lực khác nhau!

Dịch Triệt thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, không nói lời vô nghĩa, chỉ một ngón tay chỉ về phía Tiểu Hắc.

"Thánh quang tụ liệt..."

Sự bình thản này không phải là khinh thường tất cả.

Theo ngón tay Dịch Triệt cong lên, ngón cái và ngón giữa cọ xát búng một cái

Chỉ là thần thái không giống với Tiểu Hắc cuồng vọng.

Những người quan chiến chỉ thấy ánh sáng vàng óng chói mắt bao phủ, căn bản không nhìn thấy cảnh tượng bên trong!

Ma khí đen đỏ cuồn cuộn bao trùm toàn bộ võ đài, ngưng tụ thành hư ảnh Ma thần khổng lồ sau lưng Tiểu Hắc.

Con bướm vàng hóa thành kim quang chói mắt, một cỗ lực lượng hủy diệt cực kỳ mạnh mẽ được giải phóng!

Trong đôi mắt tràn đầy sự bình thản.

Những đường ma văn màu máu nháy mắt bò đầy hư ảnh Ma thần, hư ảnh Ma thần như hóa thành thực chất, đã có thể nhìn rõ mặt mũi, dung mạo giống hệt Tiểu Hắc.

Một con bướm vàng chậm rãi đập cánh, trong nháy mắt đã rơi xuống trước mặt hư ảnh Ma thần.

Cũng không tồn tại việc phạm vi nổ lớn sẽ phân tán sát thương, đây đã là vụ nổ đã bị nén đến mức cực hạn...

Tựa như không để bất kỳ đối thủ nào vào mắt, là một sự tự tin tuyệt đối!

Khi ánh sáng tiêu tán, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về nơi Tiểu Hắc đứng trước đó, phát hiện không còn bóng người.

Vụ nổ bao trùm lấy võ đài, nếu không có bình chướng ngăn cách e rằng vụ nổ có thể bao trùm một phần Thông Thiên thành.

Vụ nổ diện rộng như vậy căn bản không có không gian để né tránh.

Dịch Triệt dường như không cảm thấy bất ngờ, cũng không quay đầu lại.

Cánh tay trái của Tiểu Hắc cũng rũ xuống bên hông, nắm tay phải cùng với nắm tay của hư ảnh Ma thần cùng nhau đập về phía Dịch Triệt!

Nhìn về phía trước, Dịch Triệt xuất hiện ở vị trí cách hắn trăm trượng.

Ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy Tiểu Hắc và hư ảnh Ma thần kia xuất hiện trước mặt Dịch Triệt.

Ánh sáng tan đi, Tiểu Hắc lùi đến sát mép võ đài!

Nhưng hư ảnh Ma thần khổng lồ đã nhanh chóng thu hút ánh mắt của bọn họ.

Dịch Triệt không có dùng tốc độ của mình để thoát khỏi một quyền của Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc không nhìn rõ nhưng bọn họ lại nhìn rõ.

Thấy cảnh này, dù người quan chiến hay đám Mục Phù Sinh đều có biểu cảm ngưng trọng và kinh hãi.

Hư ảnh mất đi một cánh tay.

Nơi Dịch Triệt đứng trước đó có một con bướm.

Dịch Triệt lại búng tay một cái.

Con bướm vàng rơi vào nắm tay phải của Tiểu Hắc nổ tung!

Cổ họng phát ra tiếng gầm trầm đục!

Nắm tay của Tiểu Hắc đánh vào khoảng không.

Thân thể Dịch Triệt lại biến mất tại chỗ!

Ngay khi một quyền của Tiểu Hắc sắp giáng xuống lưng Dịch Triệt thì kim quang lóe lên.

Mà là hắn trực tiếp hoán đổi vị trí với con bướm vàng cách mình trăm trượng.

Giống như phép đổi chỗ trong Đạo tắc không gian vậy.

Bên ngoài sân, Mặc Ngọc nghi hoặc hỏi: "Ồ? Chẳng lẽ hắn nắm giữ đạo tắc không gian? Có thể làm được chuyện đổi chỗ trong không gian như vậy, e rằng đã chạm đến không gian căn nguyên?"

Nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu dứt khoát nói:

"Không phải không gian chi lực, chỉ là đối phương đã hóa thành ánh sáng, những con bướm trên đài giống như phân thân, có thể thay đổi hình dạng trong nháy mắt, khi Tiểu Hắc tung ra một quyền bản thân Dịch Triệt hóa thành bướm, bất kỳ con bướm nào trên võ đài đều có thể hóa thành Dịch Triệt."

"Nói đơn giản thì những con bướm này thực chất đều là Dịch Triệt, Dịch Triệt cũng có thể là bất kỳ con bướm nào."

Mặc Ngọc há to miệng.

"Điều này... cũng có thể sao?"

Lục Trường Sinh suy nghĩ một chút: "Ừ, thực sự rất tinh diệu, nhưng muốn làm được cũng không khó."

Tiểu Hắc lại tế ra Cửu Thiên Ma Kích, sau khi triệu hồi ma kích hắn lộn ngược một vòng trên không trung, mũi chân đá mạnh vào cán kích trước ánh mắt kinh ngạc của Dịch Triệt.

Hai cánh tay không thể cử động.

Tiểu Hắc đột nhiên nhảy lên cao, hư ảnh Ma thần bảo vệ Tiểu Hắc bên trong, Ma thần giáp phủ ngoài thân thể!

Âm thanh như thể bị nuốt chửng, không ai có thể nghe thấy tiếng nổ.

Uy lực của vụ nổ mạnh mẽ hơn trước!

Theo một tiếng búng tay, lại có ánh sáng chói mắt bao trùm toàn bộ võ đài.

"Chỉ cần kích nổ tất cả những con bướm ở đây, ngươi cũng sẽ không còn sức chiến đấu nữa phải không?"

Dịch Triệt cau mày: "Ngươi đang tìm cái chết?"

Ba mươi hai con bướm đều nổ tung, đừng nói là Tổ cảnh trung kỳ, ngay cả Tổ cảnh hậu kỳ cũng có khả năng chết rất lớn! Trừ khi thực lực của đối phương ngang bằng với Dịch Triệt.

Những người có thể tu luyện quang minh đạo tắc đến mức này làm sao có thể đơn giản?

Tất nhiên lời Tiểu Hắc nói cũng không sai.

Chỉ là ngoại trừ Cổ Thánh, Mục Phù Sinh, Phương Không và Thạch Sinh, những người khác đều cho rằng Tiểu Hắc không làm được.

Nhìn hai cánh tay của Tiểu Hắc đang nhanh chóng khôi phục, Dịch Triệt hừ lạnh một tiếng,"Tìm chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi."

Chỉ thấy Dịch Triệt lại chỉ một ngón tay.

Lần này, có năm con bướm xoay quanh người Tiểu Hắc.

Nhưng Tiểu Hắc lại cười toe toét, khuôn mặt đầy máu cười lên trông thật dữ tợn.

"Xem ra đã hiểu rồi sao? Mặc dù ngươi có thể khôi phục, nhưng dường như không thể chống đỡ đến lúc đó? Dù sao ở đây còn có ba mươi hai con bướm."

Nhìn hai cánh tay cháy đen rũ xuống hai bên người Tiểu Hắc, Dịch Triệt khẽ cười:

Tiểu Hắc dường như đã hiểu ra, hắn phóng tầm mắt khắp võ đài, những con bướm phân tán đến mọi ngóc ngách của võ đài!

Ngay cả nhìn nàng cũng nhìn không hiểu, sư tôn lại nói là không khó làm, có cần phải đả kích người khác như vậy không?

Mặc Ngọc không khỏi liếc nhìn Lục Trường Sinh.

Vừa nhìn đã biết ma kích này không đơn giản, quy tắc chi lực và ma khí ngập trời ẩn chứa bên trong khiến Dịch Triệt có ý nghĩ không muốn chống.

Dịch Triệt trực tiếp biến mất tại chỗ, thay vào đó là một con bướm vàng bị Cửu Thiên Ma Kích đâm xuyên qua và nổ tung!

Nhưng khi Dịch Triệt xuất hiện ở vị trí khác, Tiểu Hắc đột nhiên lắc mình trên không trung, hai chân truy kích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận