Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1177 - Tống Từ giả chết, Ngải Tuyết ngã xuống!

. . . .

Mười năm bên trong Phù Sinh Đồ thì bên ngoại giới chỉ mới qua mười ngày.

Đám người Khương Mộc tự nhiên sẽ không tùy ý để Hồng Anh mang Phù Sinh Đồ ra khỏi cổ chiến trường.

Tuy rằng bên ngoài cổ chiến trường có người của Giám Sát Thánh Điện trông coi nhưng đối phương không có khả năng mang ra.

Thế nhưng đám người Khương Mộc cầm mang Phù Sinh Đồ về Giám Sát Thánh Điện và đối phương ra ngoài bị hai vị phó điện trưởng chặn lấy là hai chuyện khác nhau!

Cho nên đám người Khương Mộc nhất định phải liều mạng.

Khi đám người Diệp Thu Bạch tiến vào hạp cốc, Huyết Ma Đoạn Hồn Trận liền tự động kích phát!

Không gian chung quanh vặn vẹo, hai vách đá đều có từng đợt sóng máu ngập trời quét về phía đám người Diệp Thu Bạch!

Nàng chưa từng nghe nói tới chuyện này, e là một bí mật, Phiêu Tuyết tông các nàng còn không có tư cách tiếp xúc đến.

Hắc Huyết Hải?

"Kết quả ra sao?"

"Từ đó về sau, thế lực nhất lưu kia liền hoàn toàn biến mất, Hắc Huyết Hải hiện tại chính là dấu vết còn lại sau khi phát động Huyết Ma Đoạn Hồn Trận."

Sắc mặt Tống Kiêu cũng trở nên khó coi.

"Nhưng đám Khương Mộc không thể phát huy toàn bộ uy lực của Huyết Ma Đoạn Hồn Trận."

"Trận phá cấp Thần Chủ!"

Tưởng Thanh Loan và Mộ Tử Tình đều cả kinh.

"Người Giám Sát Thánh Điện từng vận dụng trận pháp này hủy diệt thế lực nhất lưu mưu toan xâm chiếm giới vực trung thấp vĩ độ."

Phương Khung liếc mắt một cái liền nhìn ra trận pháp sâu cạn thế nào, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Tống Kiêu trầm giọng nói:

"Chỉ là cho dù như vậy chúng ta cũng khó đột phá..."

Tưởng Thanh Loan hỏi.

Hình như đám người Diệp Thu Bạch cũng không nghe lọt lời Tống Kiêu.

Biển máu khổng lồ kia lại do Giám Sát Thánh Điện tạo nên? Mọi người cho rằng nơi đó tự nhiên hình thành.

Tống Kiêu phóng thích khí tức Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, sẵn sàng đón địch:

Tống Kiêu và Tưởng Thanh Loan đều sửng sốt.

"Ngàn mét bên trên, trong biển máu phía sau có một khối nham thạch nhô ra, cứ đánh nát là được."

"Vậy giao cho ta đi."

"Phương sư đệ, có thể tìm được hạch tâm của trận pháp sao?"

Năm thanh kiếm lập tức dung hợp.

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch nhìn về phía Phương Khung nói:

Hộp kiếm ngự kiếm, hợp kiếm!

Kiếm phong mang theo kiếm quang khổng lồ xuyên qua huyết hải phía trên!

Kiếm ý Kiếm thần và kiếm linh dung nhập vào trong đó!

Phương Khung trực tiếp chỉ vào vách đá nói:

Diệp Thu Bạch khẽ cười, lập tức ôm lấy Canh Kim kiếm hạp xuất hiện trước vách đá!

Hắn giơ ngón tay, kiếm hạp mở rộng, năm thanh kiếm đồng thời bay ra!

Diệp Thu Bạch chắp tay trước ngực.

"Dễ dàng phát hiện như vậy?"

Lúc này Phương Khung mới có tiến bộ nhảy vọt trên phương diện khám phá trận pháp.

Nhưng mà ở trong Phù Sinh Đồ mười năm, không chỉ gia tăng thực lực mà còn tăng cường lực cảm giác, khai phá Tạo Hóa Trận Linh Thể nhiều hơn.

Bất quá chuyện này khá bình thường, nếu như là Phương Khung trước kia có lẽ còn không thể dễ dàng phát hiện.

Sau khi Diệp Thu Bạch đạt tới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, chiêu này có uy lực lớn hơn!

Ầm ầm ầm...

Biển máu mãnh liệt ập xuống, trước ánh mắt của mọi người, năm thanh kiếm không hề bị ngăn trở trực tiếp xuyên thấu!

Diệp Thu Bạch nhanh chóng tìm được nham thạch nhô lên theo như lời Phương Khung.

Điều khiển năm thanh kiếm chém tới!

Răng rắc!

Khối nham thạch nhô lên nhất thời bị phá!

Trong phút chốc, khí tức trận pháp chung quanh như thủy triều rút đi.

Sóng máu mãnh liệt ở thời điểm sắp vọt tới trước mặt mọi người chậm rãi tiêu tán!

Bụi mù nổi lên bốn phía, qua một lúc lâu mới hoàn toàn tản đi.

Các loại lực lượng giao tạp nổ tung, tiếng nổ vang vọng trong khe núi!

Ầm ầm!

Thật sự tiếp nhận công kích của mọi người!

Ba người thấy thế sắc mặt thay đổi, chỉ có thể tập trung phòng thủ.

Chỉ thấy Mục Phù Sinh ném tám cây cột đá nhỏ trong tay ra... Bát Phong Lôi Ngục nghênh đón gió phóng to trong hẻm núi chật hẹp hoàn toàn ngăn cản đường lui của ba người!

Đế Vương Lục thức thứ tư, thiên băng!

Trường thương va chạm với ba đạo công kích.

Nhưng khi tiếp được công kích của ba người, Hồng Anh chỉ lui về phía sau một bước, thân thể liền ổn định!

"Làm sao có thể?!"

Một giọng nam quen thuộc xuất hiện.

Trong nháy mắt Hồng Anh chống đỡ, phản kích của đám người Diệp Thu Bạch cũng ập tới.

Kiếm ý mãnh liệt, thiên binh thiên tướng làm cho không gian hơi vặn vẹo, tinh thần vẫn lạc...

Ba người thấy thế vội vàng muốn lui.

Nhưng bóng dáng Mục Phù Sinh lại xuất hiện phía sau.

Cầm Luân Hồi thương trong tay quét về phía ba đạo công kích!

Đế vương ý phóng lên cao!

Thấy cảnh này, Hồng Anh phản ứng không hề chậm, nàng nhấc chân phải lên giậm mạnh xuống, quát to.

Trong nháy mắt, một thanh trường thương màu vàng, một con hỏa diễm cự long cùng với một tôn pháp thân A tu la nâng hai quả cầu tịch diệt vọt tới gần Hồng Anh!

Nhưng ngay khi Huyết Ma Đoạn Hồn Trận bị phá, có ba bóng người đồng thời lao về phía Hồng Anh

Hóa thành một bãi huyết thủy vô lực thấm vào mảnh đất này...

Để lộ ba người có chút chât vật, hơi thở uể oải.

Thạch Sinh nhìn qua, thần sắc có chút kinh ngạc, hỏi:

"Tống Từ? Sao ngươi còn sống?"

Ba người chính là Khương Mộc, Ngải Tuyết cùng với Tống Từ!

Sắc mặt Tống Từ có chút khó coi.

Cái "chết" lúc trước của hắn chỉ để tránh sự chú ý của đám người Diệp Thu Bạch, từ sáng chuyển sang tối.

Dù sao có Khương Mộc ở đây, hẳn là bên đối phương không có sức chống cự.

Nhưng nếu Khương Mộc thất bại, hắn cũng có thể đột nhiên tập kích, như vậy cũng đảm bảo thêm một phần.

Nhưng mà không ngờ tới thực lực tổng thể của đám người Diệp Thu Bạch lại tăng lên nhiều như vậy, chỉ trong thời gian mười ngày ngắn ngủi?

Tống Từ cũng có chút mơ hồ!

Nói thật, nếu đám người Diệp Thu Bạch vẫn duy trì thực lực như trước thì một kích này tuyệt đối đắc thủ!

Dù sao Huyết Ma Đoạn Hồn Trận chỉ là mồi nhử, sát chiêu thật sự là phục kích sau khi đối phương phá trận!

Có thể nói kế sách đám người Giám Sát Thánh Điện rất hoàn mỹ.

Thời điểm vừa mới bắt đầu, đầu tiên Tống Từ hấp dẫn người khác chú ý, tạo ra hình tượng một công tử ăn chơi trác táng, để cho người khác cho rằng hắn không có gì hơn thế này, để hắn có thể yểm hộ cho Khương Mộc, sau đó giả chết.

Và bây giờ tới trận phục kích này.

Nhưng kế hoạch lại bị đám người Diệp Thu Bạch dùng thực lực cứng rắn phá vỡ!

Hiện giờ đã không còn ý nghĩa gì.

Sắc mặt Tống Từ trở nên khó coi, hắn nhìn đám người Diệp Thu Bạch nói:

"Phát triển đến mức này quả thực khiến ta không nghĩ tới."

"Bất quá dù các ngươi không giao Phù Sinh Đồ cho chúng ta thì các ngươi cũng không cách nào mang nó rời khỏi cổ chiến trường."

Phụt!

Vào lúc này, sắc mặt Ngải Tuyết cứng đờ.

Trước ánh mắt kinh hãi của Khương Mộc và Tống Từ, một trường thương ngưng tụ từ lôi quang trực tiếp xuyên qua đan điền của nàng!

Bất kể là sinh cơ hay khí tức đều đang nhanh chóng trôi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận