Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1258 - Nam tử áo trắng trong trí nhớ

Lúc trước khi Lục Trường Sinh biết được huyết mạch của Tiểu Hắc có lai lịch không tầm thường, có thể sẽ có liên quan đến Tà Ma Vực.

Nên lúc Lục Trường Sinh tăng cường huyết mạch cho Tiểu Hắc cũng bày ra một đạo phong ấn, để cho lúc bình thường Tiểu Hắc sử dụng huyết mạch chi lực không hoàn toàn bộc phát!

Nói như vậy, trừ phi đối phương tự mình giao thủ và cảm nhận huyết mạch chi lực của Tiểu Hắc, nếu không thì không cách nào từ xa cảm ứng được.

Ví dụ như lúc Tân Hồng Y vây công Tiểu Hắc ở Man Hoang giới vực, do giao thủ ở cự ly gần nên Tân Hồng Y mới xác định huyết mạch chi lực của Tiểu Hắc tương tự như trong lời Ma Thần nói.

Bất quá bây giờ ở Cửu U Minh Phủ, hẳn là không cần để ý những chuyện này.

Huống hồ Tà Ma Vực cũng đã phát hiện ra vấn đề huyết mạch của hắn, không cần ẩn giấu.

Nghĩ tới đây, Tiểu Hắc nhắm hai mắt lại, ma khí đen nhánh bắt đầu chậm rãi tụ lại ở vị trí trí trái tim.

Hắn tùy ý để quỷ hồn tru tréo, cào xé gặm nhấm thân thể.

Vết thương trên người do quỷ hồn gặm nhấm bắt đều xèo xèo, dùng một tốc độ cực kỳ nhanh khôi phục.

Quỷ hồn chung quanh cũng tru lên, lập tức bị đánh bay.

Đây là tiếng trái tim đập, giống như tiếng sấm từ trong cơ thể phát ra.

Sóng âm và huyết khí kịch liệt sôi trào.

Bùm!

Có quỷ hồn mang khí tức nhạt, có quỷ hồn mang khí tức nồng đậm hơn.

Giờ khắc này, ở trái tim Tiểu Hắc có một đạo kim quang yếu ớt bắt đầu lấp lóe.

Tiểu Hắc cảm giác thân thể của mình tràn ngập lực lượng vô cùng vô tận, hắn nhắm mắt lần nữa, huyết khí mãnh liệt xen lẫn ma khí màu đen nhanh chóng tìm kiếm mảnh vỡ linh hồn!

Bùm!

Một cỗ khí tức huyền diệu chậm rãi truyền ra, chung quanh mùi tanh kịch độc, cùng với xà trùng ở dưới cỗ khí tức này tất cả đều xua tan!

Trong lúc bất chợt, Tiểu Hắc há miệng rống to!

Nơi đó có ma khí nồng đậm nhất.

Trên mặt Tiểu Hắc có tơ máu bò đầy!

Nhận thấy được điểm này, Tiểu Hắc trực tiếp phóng nhanh!

Từng luồng huyết khí xuyên qua các quỷ hồn có ma khí.

Bất quá qua thời gian mấy hơi thở, Tiểu Hắc đột nhiên mở mắt nhìn về phía bên trái.

Chung quanh linh hồn này không có quỷ hồn nào phiêu đãng, giống như bọn chúng không dám tới gần.

Tiểu Hắc nhanh chóng tiếp cận nơi ma khí nồng đậm nhất.

Tiểu Hắc hít sâu một hơi, mỗi một lần hấp thu một mảnh vỡ cực kỳ thống khổ, đồng thời cũng có sự tăng trưởng trên phương diện thực lực và thêm nhiều trí nhớ.

Quỷ hồn chung quanh không dám tới gần, chỉ có thể phiêu đãng bên ngoài khu vực khí huyết bao phủ nhìn chằm chằm Tiểu Hắc mà gào thét.

Thời gian ba ngày trôi qua.

Huyết khí bao quanh quanh Tiểu Hắc, trong huyết khí còn mang theo một luồng khí tức bao hàm tất cả quy tắc lực lượng trong thiên địa, một luồng lưu quang màu vàng ẩn ẩn hiện hiện!

"Đã lâu như vậy rồi, chỉ sợ hài cốt đều bị ăn mòn sạch, không còn một mảnh!"

Về phần hai người khác thì đã bị quỷ hồn kéo vào Vong Xuyên hà, thần hình câu diệt...

Bên bờ Vong Xuyên hà, sáu người Đàm Tông Chiếu, Thẩm Kiệt đang đứng chờ.

Chỉ là trong tiếng gào thét tràn ngập sợ hãi.

Hắn chậm rãi tới gần, không chút do dưa đưa tay chạm vào.

Trong phút chốc, linh hồn này trực tiếp tiến vào trong thức hải của Tiểu Hắc, bắt đầu dung hợp với thần hồn.

Bên dưới Vong Xuyên hà bắt đầu có tiếng gào thét như dã thú lan truyền... . . .

Trước mắt hắn có một linh hồn màu đen phiêu đãng đang phóng thích ma khí...

Rõ ràng đây mảnh vỡ linh hồn cuối cùng trong ba hồn.

Khi nhìn thấy linh hồn này, thần hồn của Tiểu Hắc bắt đầu run rẩy kịch liệt, cảm giác liên kết chặt chẽ xuất hiện.

Ngay cả kịch độc và khí tức tanh tưởi hay xà trùng gì đó cũng không bén mảng!

Đàm Tông Chiếu lạnh lùng liếc Thẩm Kiệt, nói:

"Hiện tại ta đã biết vì sao ngươi không tranh qua Thẩm Thánh rồi."

Thẩm Kiệt giận dữ quát: "Có phải người muốn chiến liền không?"

"Bây giờ miễn đi."

Đàm Tông Chiếu thản nhiên nói:

"Thiên phú không đủ, ngay cả đầu óc cũng không tốt."

"Mỗi một cửa mở ra đều cần tất cả mọi người kết thúc khảo nghiệm mới mở cửa tiếp theo."

"Trừ phi người chưa thông qua chết trong khảo hạch!"

"Hiện tại cửa thứ tư còn chưa mở ra, chứng minh điều gì?"

Chỉ nghe Ma Hân Hân nhìn bia mộ nói:

Hai bia một thuộc về phụ mẫu của Tiểu Hắc.

Một trong những cảnh tượng hắn nhìn thấy là bên trong một đại điện màu đen, Ma Hân Hân hai tay nâng cái hộp màu đen kia, trước mặt nàng có hai bia mộ...

Xem cảnh tượng trong ký ức, Tiểu Hắc dần dần cảm thấy khiếp sợ.

Trong đầu hắn có thêm một đoạn ký ức.

Bất quá đây không phải điểm khiến cho Tiểu Hắc chú ý nhất.

Hắn muốn xuống dưới Vong Xuyên hà tràn ngập quỷ dị này để làm gì?

Mặc dù Thẩm Kiệt tức giận nhưng cũng không nói gì nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng đứng nhìn chằm chằm Vong Xuyên hà. . . .

Thời gian ba ngày trôi qua, cuối cùng Tiểu Hắc vẫn kiên trì vượt qua quá trình dung hợp linh hồn đầy đau đớn.

Lần này thực lực của Tiểu Hắc tăng lên rất nhiều.

Cảnh giới thân thể trực tiếp từ nửa bước Thần Đế cảnh đột phá gông cùm xiềng xích, đạt tới Thần Đế cảnh sơ kỳ!

Đồng thời huyết mạch cũng được tăng cường, mở ra một năng lực mới, là huyết mạch sôi trào!

Trong nháy mắt có thể ngưng tụ huyết mạch chi lực phát ra uy năng lớn nhất.

Đương nhiên nếu như khống chế huyết mạch sôi trào cũng có thể biến kéo dài thời gian tăng cường thực lực.

Giống như bây giờ là Thần Đế cảnh sơ kỳ, sau khi sử dụng huyết mạch sôi trào có thể thi triển ra lực lượng của Thần Đế cảnh trung kỳ.

Rốt cuộc làm như thế nào được?

Thế mà đã qua thời gian ba ngày, Tiểu Hắc còn chưa có tử vong?

Bất kỳ kẻ nào trong bọn họ, bao gồm cả Đàm Tông Chiếu cũng không dám cam đoan có thể kiên trì một nén nhang bên dưới Vong Xuyên hà.

Bọn họ cũng biết nhưng cảm thấy khó có thể tin.

"Tiểu Hắc vẫn chưa chết!"

Câu trả lời rất rõ ràng.

"Phụ thân mẫu thân, thời gian càng ngày càng tới gần, không biết còn có thể che giấu thân phận của ca ca bao lâu, các ngươi nói xem nếu như ca biết thân phận của mình có thể đứng về phía bọn họ hay không?"

Sau đó nàng lại cười tự giễu:

"Bất quá ta làm theo lời của các ngươi, chỉ cần huyết mạch của ca hoàn toàn thức tỉnh, ta sẽ đưa vật bên trong...

Thánh Ma Ngưng Châu?

Tiếp đến là một mảnh ký ức khác.

Trong đó có một nam tử và một nữ tử, hai người này chính là phụ mẫu của Tiểu Hắc.

Hình như bọn họ đang lang bạt

Lúc hai người xông vào một bí cảnh thì bị người khác truy sát.

Đột nhiên có một nam tử áo trắng xuất hiện ở trước mặt bọn họ, chém giết người truy sát.

Sau đó đặt một đứa bé trước mặt hai người, nói:

"Nếu muốn tạ ơn ơn cứu mạng của ta thì bồi dưỡng nó lớn lên đi, ngọc bội ngực biểu thị thân phận của nó."

Chỉ là Tiểu Hắc cũng không cách nào thấy rõ gương mặt của nam tử áo trắng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận