Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 789 - Sinh Linh Thúy Căn biến mất?

. . . .

Vô tận hải vực.

Chỗ đảo nhỏ có Sinh Linh Thúy Căn.

Cảnh tượng có thể nói là sơn băng địa liệt.

Chỉ là thạch đài đặt Sinh Linh Thúy Căn vẫn còn hoàn hảo không tổn hao gì.

Chung quanh đảo nhỏ là sóng gió cuồn cuộn.

Hải vực vốn bình tĩnh gió nổi mây phun trong khoảnh khắc này.

Sóng to sôi trào mãnh liệt!

Lôi đình thô to từ bắn mạnh về phía hai lão giả.

Theo sau là một tiếng vang lớn.

Cùng lúc đó.

Nhưng mà khi lôi đình sắp chạm vào thân thể hai người thân thể phồng to đến cực hạn bắt đầu nở rộ ánh sáng trắng.

Trên không trung đảo nhỏ.

Lôi đình và gió lốc va chạm.

Không ngừng đánh vào đảo nhỏ khiến cho cả tòa đảo lung lay sắp đổ giống như một con thuyền nhỏ cô độc giữa đại dương mênh mông trong bão táp.

Gió lốc linh khí kinh khủng dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được thổi quét!

Công kích của Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Tiểu Hắc, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi không ngừng dừng trên hai thân thể vẫn còn đang phồng to.

Hòn đảo không ngừng lay động, giống như có thể bị sóng to đẩy lật, đẩy ngã bất kỳ lúc nào.

Hàng rào lôi đình từ trên mặt đất dâng lên, bốn phương tám hướng hướng bao phủ lấy hai lão giả Vô Gian Luyện Ngục!

Gió lốc không gian từ bên trong hố đen không ngừng tràn ra.

Hai phù triện Thiên Tiên cấp của Mục Phù Sinh hoàn thành ngưng tụ công kích.

Ba loại lực lượng công kích lẫn nhau.

Ầm!

Không gian bắt đầu xuất hiện các hố đen.

"Nơi đó là ngoài cùng Vô tận hải vực sao?"

Động tĩnh nơi đây làm cho người tu đạo chung quanh hoặc ở vạn dặm bên ngoài đang tranh đoạt truyền thừa, đang tìm tìm bí bảo bỗng nhiên dừng lại.

"Huống hồ đám cường giả Thiên Tiên cảnh đều đã tiến vào trung đoạn thăm dò đi?"

Mấy người Diệp Thu Bạch vì tránh né năng lượng hủy thiên diệt địa mà nhanh chóng thúc giục Thiên lôi độn phù, tạm thời rời khỏi khu vực.

Thực lực cao hơn một chút thì hộc máu, thân bị trọng thương!

Dẫn tới khu vực này hóa thành một vùng không có linh khí, không khí cùng với hơi thở sinh vật tàn lưu!

Nhưng mà ngươi vẫn muốn nhúng tay hoặc là xem nhiều thêm một chút.

Có vài thời điểm thực lực của ngươi không đủ để nổi lòng tham với một món đồ.

Đây là cái giá phải trả do tham niệm.

Nếu không dù cho bọn họ toàn lực thi triển tuyệt chiêu cũng sẽ bị trọng thương, thậm chí còn tử vong. . . . . .

Vụ nổ đã làm cho những người tu đạo không hiểu rõ tình huống cho rằng có hai tên cường giả Thiên Tiên cảnh chiến đấu.

Có thể thấy được động tĩnh lớn đến mức nào. . . . . .

Đồng thời trong nhóm Luyện đan sư cuối cùng thoát khỏi đảo nhỏ, có vài tên thực lực thấp kém bị dư ba thổi quét trực tiếp ngã xuống tại chỗ.

Sắc mặt kinh hãi quay đầu nhìn về hướng động tĩnh truyền tới.

"Khu vực ngoài cùng Vô tận hải vực theo lý mà nói hẳn là không có đồ vật mà cường giả Thiên Tiên cảnh có thể nhìn trúng nha!"

Vì sao sẽ có công kích cấp độ Thiên Tiên cảnh xuất hiện?"

"Chẳng lẽ xuất hiện truyền thừa kinh thiên gì đó?

Sau đó sẽ phải trả cái giá mà bản thân không cách nào thừa nhận.

Mặc kệ ở địa phương nào, đây đều là thiết luật.

Bên kia.

Có đệ tử tình báo của Vô Gian Luyện Ngục đang quan sát tình huống trên đảo nhỏ có Sinh Linh Thúy Căn.

Bọn họ cần phải hội báo xem nhiệm vụ có hoàn thành hay không.

Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như hiện giờ chỉ có thể trở về theo đường cũ.

Báo cáo nhiệm vụ thất bại. . . . . .

Lúc này, trên hòn đảo của Vô Gian Luyện Ngục.

Trong một góc sân yên tĩnh, mấy kẻ tới từ Ma Vương vực đang ở nơi đây, có kẻ ngồi uống trà, có kẻ đang tu luyện.

Nghe tới Giám Sát Thánh Điện, sắc mặt mấy người đều chùng xuống.

"Rốt cuộc đám người Giám Sát Thánh Điện đang nhìn chằm chằm chúng ta sau khi chúng ta hạ giới. . . . . ."

"Không được, có thể không động thủ chém giết thì không động thủ, chờ mang về rồi giết cũng không có vấn đề."

Một người lắc đầu nói:

"Sau khi phát hiện thì chúng ta trực tiếp động thủ sao?"

"Được rồi, chờ thời điểm vị kia gặp được nguy hiểm tự nhiên sẽ vận dụng huyết mạch, đến lúc đó liền biết hắn ở vị trí nào."

"Có khả năng là vị kia đang chiến đấu cùng với người khác hay không?"

Một tên khác lắc đầu nói:

"Không có khả năng, ta vẫn luôn chú ý cảm nhận hơi thở trong khu vực, cũng không có cảm nhận được huyết mạch của vị kia."

Bọn họ vốn muốn phân phó cho Vô Gian Luyện Ngục phối hợp bọn họ ra ngoài tìm kiếm Tiểu Hắc.

Nhưng mà sau khi gió lốc không gian thổi quét toàn bộ Vô tận hải vực.

Gần như tất cả thiên kiêu từ các thế lực cùng với tán tu, thậm chí còn có những lão quái vật khác đều dốc toàn bộ lực lượng tiến đến Vô tận hải vực.

Mấy người liền không có ra ngoài tìm kiếm mà là buông cảm ứng trải rộng khắp khu vực trung đoạn Vô tận hải vực để tìm kiếm hơi thở huyết mạch của Tiểu Hắc.

Dù sao Vô tận hải vực là một khu vực thần bí nhất giới vực trung vĩ độ, cũng là địa phương ẩn giấu nhiều cơ duyên nhất.

Nếu như vị kia thật sự xuất hiện ở giới vực trung vĩ độ, như vậy không có khả năng không tới Vô tận hải vực này!

Một tên khác uống xong chén trà trong tay, khẽ nhíu mày nói:

"Cũng không biết sao loại địa phương này có thể có tồn tại hơi thở của vị kia."

"A, thật sự không hợp lý chút nào."

"Công kích trình độ này chỉ có nhân vật ở đỉnh vĩ độ hoang dã này mới có khả năng phát ra đi?"

Một người đang tu luyện cũng không có mở hai mắt, nhàn nhạt nói:

Cảm nhận được động tĩnh.

Tổ chức thần bí này không nhúng tay vào tranh đấu giữa các thế lực cùng với thù hận.

Nhìn qua thì là một thế lực tương đồng như Ám Vực.

Nhưng mà khi có người từ thượng giới tiến về hạ giới, như vậy đối phương sẽ nhìn chằm chằm vào.

Hơn nữa không thể ở chỗ này động thủ!

Một khi động thủ thì người của Giám Sát Thánh Điện sẽ quyết đoán ra tay.

Dù là thế lực cấp Thiên Chủ cũng không dám dễ dàng vi phạm quy củ của Giám Sát Thánh Điện!

Dần dần tất cả đều tuân theo quy củ này. . . . . .

Không có người nào biết vì sao Giám Sát Thánh Điện phải làm như vậy.

Nhưng mà Giám Sát Thánh Điện có thực lực cường đại nên có thể định ra quy tắc.

Nếu mà không cường đại sao dám định ra quy tắc thế này chứ?

Vận khí tốt mà nói sẽ không có thế lực để ý tới ngươi.

Vận khí không tốt, gặp được thế lực nhìn ngươi không vừa mắt trực tiếp ra tay chém giết.

Cá lớn nuốt cá bé là chuyện bình thường trong giới tu đạo.

Trải qua thời gian nửa ngày, rốt cuộc hơi thở hủy diệt cũng tiêu tán. . . . . .

Lúc mấy người Diệp Thu Bạch trở lại đảo nhỏ thì kinh ngạc phát hiện Sinh Linh Thúy Căn đã biến mất không thấy đâu!

Trên thạch đài chỉ còn một tờ giấy.

Trên tờ giấy là một bản đồ thô sơ có lộ tuyến.

Khi Mục Phù Sinh cầm lên xem và so cùng bản đồ mình có liền xác định được một địa phương.

Địa phương này ở trung đoạn Vô tận hải vực.

Đồng thời chỗ đánh dấu vẫn chưa có người thăm dò.

Nói cách khác. . . . . .

Là một chỗ chưa biết thế nào.

Mục Phù Sinh nhìn về phía Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Mộc Uyển Nhi, hỏi:

"Mọi người thấy như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận