Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 772 - Chiến tranh tông môn? Các ngươi còn không xứng

. . . .

Đêm tối ở Thương Khung vực.

Ngày thường ngoại trừ có một vòng trăng tròn thì còn có ánh đèn vạn nhà.

Hiện giờ trên không trung lại tăng thêm một quầng sáng đỏ lửa.

Quầng sáng như một cây thần thương, khí thế như hồng, muốn cắt ngang qua màn đêm tăm tối.

Dưới quầng sáng màu đỏ lửa này, người tu đạo đều ngưng trọng ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Cỗ hơi thở này đến tột cùng là ai phát ra?

Đế vương khí, luân hồi chi ý.

Ninh Trần Tâm ở bên dưới cười nói:

Hiện giờ vĩ độ chi lực của Hồng Anh đang bị Lục Trường Sinh phong ấn.

Cũng chưa bao giờ nghe nói qua vương thất nào có đế vương tinh thông luân hồi chi ý.

Phải biết rằng.

Giới vực trung vĩ độ cũng có vương thất.

Lúc đó thực lực của Hồng Anh sẽ cường đại đến tình trạng nào?

Cùng với quy tắc chi lực giống như chất chứa trong phiến thiên địa, không chỗ không có, hiếm có người có thể đủ lĩnh ngộ.

Chỉ mới có vận dụng một chút mà đã có thể uy năng lớn thế này.

Nhưng dưới sự đè ép của vô số tông môn, các vương thất có tốt đến thế nào cũng chỉ xếp chót thế lực nhị lưu mà thôi.

Dù phóng tầm mắt khắp toàn bộ giới vực trung vĩ độ cũng không có nhiều tồn tại lĩnh ngộ quy tắc!

"Vĩ độ chi lực của nhị sư tỷ rất cường đại, nếu hoàn toàn nắm giữ không biết có thể đạt tới cảnh giới nào."

Cũng chính là chỗ mà trường thương trong tay Hồng Anh đâm vào lại bắt đầu sinh ra từng vết rách rất nhỏ.

Giờ phút này.

Cả đám không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Có thể tưởng tượng được khi Hồng Anh hoàn toàn luyện hóa tất cả vĩ độ chi lực.

Đám người Uyển Hiển Chi đối diện Hồng Anh nhìn thấy vị trí trung tâm chưởng ấn.

Bốn người Uyển Hiển Chi đều có chút muốn chửi mắng.

Nếu như nói phía sau loại người này không có một thế lực cường đại hoặc một vị sư tôn mạnh mẽ, bọn họ là đều không tin!

Khi đó Uyển Hiển Chi cũng từng ám chỉ rồi.

Hơn nữa trong tình huống cả bốn người bọn họ đồng thời ra tay mà vẫn có thể chống lại được?

Cũng không có cách nào vãn hồi rồi.

Cảnh giới thấp hơn so với bốn người.

"Các vị, toàn lực ra tay."

Hắn căng da đầu nói:

Uyển Hiển Chi chỉ đành âm thầm thở dài trong lòng.

Người này rốt cuộc cùng là cường giả phương nào?

Nếu như mặc kệ Tạ Hồng Nghĩa làm xằng làm bậy, sớm hay muộn gì Hợp Hoan Tông cũng gặp phiền toái.

Thậm chí gặp phải tai họa ngập đầu cũng không chừng!

Nhưng giờ sự tình đã phát sinh.

Nghĩ đến đây.

Không biết đã giúp hắn chùi mông biết bao nhiêu lần, vậy mà còn không biết thu liễm một chút!

Hơn nữa tông chủ còn cực kỳ bao che đệ tử thân truyền Tạ Hồng Nghĩa.

Trong thời kỳ nhạy cảm này mà tiểu tử Tạ Hồng Nghĩa này lại trêu chọc tới loại địch nhân khó chơi thế này?

Ba tên trưởng lão còn lại cũng đang có ý này vì thế thu bàn tay lại.

Trong nháy mắt khuỷu tay bỗng nhiên duỗi thẳng.

Uy thế của chưởng ấn to lớn tràn ngập vết rách bỗng bùng nổ!

Hồng Anh thấy cảnh này nhíu mày.

Thân thể của nàng ở giữa không trung bị chưởng ấn cứng rắn ép hạ xuống mấy thước.

Uyển Hiển Chi giơ một ngón tay điểm tới.

Một luồng linh khí màu hồng nhạt hóa thành lợi kiếm đâm thẳng tới vị trí giữa hai chân mày Hồng Anh.

Hồng Anh lập tức hành động ứng phó.

Trường thương trong tay từ đâm chuyển thành quét.

Lời này khiến tất cả người đang quan chiến đều cả kinh!

"Ta muốn biết nếu như chúng ta tạm thời dừng tay ngừng chiến, có thể là một biện pháp tốt hay không?"

Sắc mặt không khỏi ngưng trọng nói:

Uyển Hiển Chi nhìn Hồng Anh đứng thẳng tắp trên mặt đất rách nát, tay cầm trường thương, hơi thở chỉ hơi hỗn loạn chút thôi.

Giờ phút này.

Bởi vậy nên mấy người này kết luận Hồng Anh không phải người thế lực lánh đời.

"Thực lực cùng với kinh nghiệm thực chiến như thế này, đến tột cùng là đại năng phương nào bồi dưỡng ra?"

"Tu vi Địa Tiên cảnh hậu kỳ mà dùng sức một mình đối chiến với bốn tên cường giả Địa Tiên cảnh đỉnh mà chỉ rơi vào thế hạ phong, không có chịu trọng thương."

"Thực lực như nữ tử này, phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ, dù là thiên kiêu của những thế lực đứng đầu, có mấy người có thể làm được?"

"Nàng sẽ không phải là nhân vật dòng chính thuộc một thế lực lánh đời nào đó chứ?"

"Hẳn là không có khả năng, không phải trước đó người này ngay cả vị trí của Thánh Phù tông cùng với chuyện Vô Gian Luyện Ngục đều không biết hay sao?"

Lão giả nghe vậy gật gật đầu.

"Nếu là như thế này, xác thật không có khả năng là người thuộc những thế lực lánh đời kia."

Phương diện thu thập tin tức, không có thế lực bình thường nào nhanh bằng mấy thế lực lánh đời.

Tuy rằng nói là thế lực lánh đời nhưng bọn họ lại nắm bắt tình hình của toàn bộ giới vực trung vĩ độ.

Hai tên cường giả Địa Tiên cảnh trước đó nhận định Hồng Anh sẽ bị bốn người Uyển Hiển Chi trấn áp, không hề phần thắng cũng cảm thấy kinh ngạc.

Thấy một màn như vậy.

Lơi kiếm màu hồng nhạt của Uyển Hiển Chi bắn hụt.

Đồng thời thân thể Hồng Anh cũng bị dư ba đẩy lui ra ngoài vài trăm thước.

Chưởng ấn hoàn toàn tan vỡ trong khoảnh khắc này.

Đồng thời linh khí trong trong đan điền bỗng nhiên bùng nổ.

Chấp Phán môn của Hợp Hoan Tông luôn xử lý mọi chuyện một cách vô tình!

Đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối sẽ không cúi đầu với kẻ bên ngoài.

Bởi vì bọn họ đại biểu mặt mũi của Hợp Hoan Tông.

Nhưng mà hiện giời bốn gã trưởng lão chấp pháp, người cầm quyền Chấp Pháp môn Hợp Hoan Tông lại hạ thấp tư thái trước mặt nữ tử!

Đây là đang cầu hòa!

Cũng là lời nhận thua!

Nghe thế lời này xong, Hồng Anh chỉ cười:

"Dừng tay ngừng chiến, không truy cứu nữa sao?"

Uyển Hiển Chi gật đầu, đáp lại:

"Trong thời kỳ nhạy cảm, Vô Gian Luyện Ngục trở về, Tề Sát Đạo trọng sinh, thật sự không nên tiếp tục đánh nhau."

"Nếu tiếp tục e là sẽ khiến cho hai thế lực tông môn giao chiến, đối với bên nào cũng không có chỗ tốt, chẳng lẽ không phải sao?"

Hồng Anh xem như đã rõ, cười nói:

"Nói cách khác, các ngươi là sợ hãi thế lực phía sau ta đúng không?"

Sắc mặt Uyển Hiển Chi khó coi, cũng không đáp lời.

Hiển nhiên không thể phản bác.

Đây đúng là suy nghĩ của bọn họ.

"Người của các ngươi đùa giỡn sư muội ta trước, sau đó còn muốn mạnh mẽ bắt sư muội ta làm lô đỉnh."

Ánh mắt Hồng Anh tràn ngập hàn ý, lạnh giọng nói:

"Hiện giờ, trẻ đánh không lại gọi lão tới, muốn chém giết chúng ta."

"Lão tới lại cảm thấy phía sau ta có thế lực mà các ngươi không thể trêu chọc liền muốn cầu hòa?"

Nghe đến đây.

Sắc mặt bốn người Uyển Hiển Chi càng thêm âm trầm.

Chỉ nghe Hồng Anh cười lạnh nói:

"Chuyện tốt đều bị các ngươi chiếm hết, sao có thể chứ?"

Ninh Trần Tâm cũng cười nói:

"Sư tỷ chính là thực bao che cho. . . . . ."

Uyển Hiển Chi u ám nói:

"Vậy ý ngươi chính là muốn tiếp tục đánh tiếp, cho dù là dẫn phát chiến tranh tông môn sao?"

Hồng Anh lắc lắc đầu, nói: "Chiến tranh tông môn sao? Các ngươi còn không xứng để sư tôn ta ra tay."

"Còn chuyện cầu hòa? Tuyệt đối không thể."

Khi nàng nói tới đây, Mục Phù Sinh đã đuổi tới.

Tự nhiên là hắn cũng nghe được lời Hồng Anh vừa nói.

Trong lúc nhất thời, Mục Phù Sinh muốn chết cho xong. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận