Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 845 - Nhổ cỏ tận gốc

. . . .

Lục Trường Sinh thiết lập cấm chế thần hồn tự nhiên sẽ không quá đơn giản rồi.

Vì phòng ngừa đối phương gặp phải kỳ ngộ gì đó hoặc là đột nhiên ngộ đạo, sau đó tới tiết mục phi thăng này nọ có thực lực xóa bỏ cấm chế.

Cho nên Lục Trường Sinh đã thêm một chút đồ vật.

Chỉ cần đối phương làm ra hành động có ý cởi bỏ cấm chế thần hồn.

Nháy mắt cấm chế sẽ tiến hành mạt sát thần hồn!

Đồng thời nói ra chuyện xảy ra hôm nay cũng sẽ bị cấm chế diệt sát thần hồn.

Sau khi cấm chế thần hồn giống như hạt giống nảy mầm bén rễ trong thức hải của mọi người.

Bị gieo cấm chế thần hồn như thế này chẳng khác nào bản thân luôn bị đối phương nắm chặt trong lòng bàn tay.

Khi bọn họ nhìn về phía nam tử áo trắng giữa không trung, nhớ tới hắn đã dùng loại thủ đoạn nào để khiến cho chín tên cường giả Thần Vương cảnh mà cho bọn họ không có sức phản kháng biến mất.

Chỉ cần làm ra hành động nào trái với lời Lục Trường Sinh thì thần hồn sẽ bị thu hoạch ngay lập tức.

Nhưng mà phẫn nộ cũng có ích lợi gì đâu?

Nhưng mà chính là một sợi hàn ý này lại làm cho bọn họ cảm giác được mình đang kề cận tử vong đế thế nào.

Đối với bọn họ mà nói.

Mọi người đều cảm giác được trong thần hồn mình có thêm chút hàn ý.

Thì chỉ có thể đè nén lửa giận trong lòng.

Giống như có một cái lưỡi hái của tử thần đang treo trên thần hồn của bọn họ.

Nhưng hàn ý chỉ thoáng hiện trong nháy mắt sau đó nhanh chóng biến mất không thấy.

Đối với đám cường giả Thiên Tiên cảnh luôn tiêu sái, đã quen làm người cầm quyền, quen làm thượng vị giả mà nói, tự nhiên sẽ cảm thấy không được tự nhiên, cảm thấy phẫn nộ!

Đây vốn chính là một thế giới cá lớn nuốt cá bé.

Sắc mặt mọi người đều chùng xuống.

Nếu mình yếu hơn đối phương, tự nhiên cũng chỉ có thể mặc người xâu xé!

Còn Tử Y, Thánh Phù tông, Lâm Trí Nam, Tô Mộ U cùng với Hoắc Chính Hành không có suy nghĩ nhiều.

Lục Trường Sinh là cường giả.

Tề Sát Đạo không khỏi hỏi:

Cho nên cấm chế thần hồn này đối với bọn họ mà nói cũng không có ảnh hưởng.

Nhưng dựa theo quan hệ giữa bọn họ và các đệ tự của vị tiền bối này, buông tha bọn họ là chuyện không có khả năng, si tâm vọng tưởng!

Huống hồ bọn họ cũng không tính tiết lộ sự tình diễn ra ở nơi đây.

Tề Sát Đạo, mấy người Khâu Căn Ngân, ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội cùng với ba người ở nơi xa đều biến sắc!

Thay vì phẫn nộ, không cam lòng này nọ còn không bằng lấy chuyện này làm mục tiêu, không ngừng tăng cường thực lực của chính mình!

Tất cả các bí pháp đều mất đi hiệu lực trong khoảnh khắc này!

Nhưng hắn phát hiện mình như đã bị giam cầm.

Khâu Căn Ngân lập tức thúc giục bí pháp, muốn chạy trốn.

Có tiết lộ thì bọn họ cũng chẳng có nhận được chỗ tốt gì.

Lục Trường Sinh lại nói:

"A, bởi vì các ngươi sẽ chết ngay, cho nên cũng không cần phải lãng phí công sức mà gieo cấm chế thần hồn."

Nghe lời này xong.

Lúc này, đám người Tề Sát Đạo, Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện cùng với ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội, thậm chí là Trang Nghiêu, Cổ Tiêu cùng với Mạc Khải Huân ở xa xa đều cảm thấy có chút khó hiểu.

Chẳng lẽ là tính buông tha bọn họ?

Không đúng nha.

"Xin hỏi Liễu tiền bối. . . . . . Vì sao không có thiết lập cấm chế thần hồn đối với chúng ta?"

Chỉ có thể đứng tại chỗ mặc người chém giết.

Người các thế lực cùng với tán tu cũng không kinh ngạc.

Quả nhiên nam tử áo trắng chung quy vẫn muốn ra tay với Vô Gian Luyện Ngục.

Dù sao đối phương muốn giết đệ tử của hắn mà.

Chỉ là sau khi chuyện này qua đi thì cách cục của giới vực trung vĩ độ cũng sẽ biến đổi nhiều. . . . . .

Tề Sát Đạo vội vàng chắp tay nói:

"Liễu tiền bối, ta bảo đảm về sau chúng ta sẽ không tìm đệ tử của các hạ nữa!"

"Còn nữa, tất cả mọi thứ mà Vô Gian Luyện Ngục có đều có thể để mặc cho bọn hắn chọn lựa!"

"Chỉ cầu tiền bối tha chúng ta một mạng!"

Biết cho dù lên tiếng cầu tình cũng sẽ không có tác dụng lại còn khiến hắn bất mãn.

Tiểu nha đầu này thật sự hiểu chuyện.

Còn Lục Trường Sinh thì vui vẻ, hài lòng.

Ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội nghe xong sắc mặt đều xám như một mảnh tro tàn.

"Huống hồ chuyện các ngươi phạm phải dù báo cáo cho cho tổng bộ cũng sẽ nhận lấy kết cục tương tự thôi."

"Chúng ta cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi, giao tình không sâu."

Lục Trường Sinh nói:

"Nếu ta đã muốn ra tay, tự nhiên sẽ không sợ các ngươi uy hiếp, vậy mà cũng không nghĩ được sao, thật sự không có đầu óc."

Nghe Lục Trường Sinh nói lời này.

Ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội vốn cũng đang định nói ra thân phận của mình liền gạt đi ý nghĩ.

Chỉ có thể nịnh nọt nhìn về phía Tử Y, nói:

"Tiểu thư, chúng ta chỉ bị mê muội nhất thời, cho nên. . . . . . Có thể cầu tình giúp chúng ta hay không."

Tử Y đi lại rất gần với mấy đệ tử của vị tiền bối này.

Chỉ cần nàng chịu nói chuyện, e là cũng sẽ có chút tác dụng.

Tử Y trực tiếp lắc đầu nói:

Thần hồn trực tiếp sụp đổ!

Trên trán Khâu Căn Ngân xuất hiện một lỗ máu, bị một sợi kiếm khí xuyên thấu!

Nháy mắt!

Khâu Căn Ngân còn chưa có nói xong thì Lục Trường Sinh đã búng tay một cái.

"Liễu tiền bối, không biết ngươi có nghe nói qua Bích Lạc Hoàng Tuyền. . . . . ."

Khâu Căn Ngân cũng âm trầm nói:

Phương pháp xử lý của Tử Y rất tốt, nếu gặp những người khác có lẽ sẽ có hảo cảm hơn với nàng.

Đáng tiếc nàng gặp phải Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh cũng sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà sẽ sinh hảo cảm.

"Được rồi, nói nhiều cũng vô dụng, chút đồ vật của các ngươi ta đây chướng mắt."

Lục Trường Sinh nói xong liền nâng tay lên huơ một cái.

Tức khắc có một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Thấy một màn như vậy.

Đám người Tề Sát Đạo muốn giãy giụa, liều chết một trận.

Nhưng cả đám lại phát hiện bản thân bị cấm chế vô hình bao phủ, căn bản liền không cách nào hành động hay thi triển công pháp!

Trước ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng của đám người, Lục Trường Sinh chém ra một kiếm.

Ầm!

Không gian mới được chữa trị tốt không bao lâu lại vỡ vụn lần nữa.

Một đạo kiếm khí thật lớn giống một vầng trăng trong đêm tối chiếu sáng thế gian, chợt lóe qua!

Đạo kiếm khí này giống như có thể trảm thiên, lật núi, xô thành!

Vạn vật ở thế gian này, không có gì mà nó không thể trảm!

Chỉ trong nháy mắt.

Ba tên cao tầng Thiên Tấn Thương Hội cùng với Tề Sát Đạo, đám người Vô Gian Luyện Ngục đều bị chém giết!

Thấy một màn như vậy.

Thánh Phù tông, Thiên Kiếm Phong, Tô gia, Linh Tiên Cung cùng với một ít thế lực có thù với Vô Gian Luyện Ngục đều nhẹ nhàng thở ra.

Sau đó chỉ cần đi quét sạch tàn dư của Vô Gian Luyện Ngục. . . . . .

Nhưng mà trong lúc bọn họ suy nghĩ thì Lục Trường Sinh đột nhiên chỉ một ngón tay lên trời!

Một tiếng nổ mạnh vang vọng thiên địa!

Mọi người kinh hãi nhìn về hướng phát ra tiếng nổ.

Nơi đó. . . . . . Hình như là đảo nhỏ chỗ Vô Gian Luyện Ngục tọa lạc. . . . . .

Ở nơi xa.

Trang Nghiêu, Cổ Tiêu cùng với Mạc Khải Huân cũng đã tử vong.

Từ bọn họ trong cơ thể có ba đoàn linh hồn thể bay ra!

Ngay sau đó ngưng tụ thành một bóng dáng to lớn!

"Ngươi là người phương nào, dám can đảm quấy nhiễu kế hoạch của bản tôn. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận