Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1213 - Xé rách da mặt

. . . .

Âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông tiến đến làm cho tất cả mọi người không khỏi sửng sốt.

Theo tình báo, không phải năm đó Tiểu Hắc bị âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông liên thủ công phạt bỏ mình sao?

Kẻ thù sinh tử thế mà bây giờ lại đến chúc mừng?

Hơn nữa còn đưa lên hai quyển công pháp cấp Thần Chủ, hai thanh vũ khí cấp Thần Chủ cùng với hai quyển trục trập pháp cấp Thần Chủ.

Đây chính là đại thủ bút!

Cho dù đặt ở các thế lực cấp Thần Chủ cũng là tài nguyên cực kỳ trọng yếu.

Thậm chí nếu như bên ngoài có một bộ công pháp cấp Thần Chủ lưu lạc, các thế lực cấp Thần Chủ cũng sẽ đầu rơi máu chảy tranh đoạt.

Nếu như ngay cả điểm này cũng nghĩ nhìn ra, như vậy bọn họ không xứng trở thành cường giả đứng đầu một thế lực cấp Thần Chủ.

"Chúc mừng tân hoàng đăng cơ."

Bất quá cầu hòa cũng là chuyện thường tình.

Sau khi vượt qua tường thành, hai người hướng về Tiểu Hắc, chắp tay nói:

Sắc mặt Hạo Thiên Thần Chủ cũng có chút kỳ quái.

Sao ngay cả hai vị Thần Chủ cũng tự mình tới đây?

Hiện tại lại xuất ra nhiều như vậy...

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều cảm giác đầu óc dùng không tốt.

Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ bọn họ tới cầu hòa?

Có thể nói là âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông đã mất nhiều máu.

Tiểu Hắc khẽ nhướng mày nhìn tường thành, chỉ thấy âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ đồng thời ngự không mà đến!

Hạo Thiên Thần Chủ biết huyền cơ trong đó không có nghĩa là các thế lực khác biết.

Dưới sự quấy nhiễu của Giám Sát Thánh Điện mà còn có thể thành công đăng cơ, đoạt lại Ma Vương Vực, điều này đại biểu cho rất nhiều chuyện.

Điều này làm cho những người khác không thể nào hiểu được.

Âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông đưa tới hạ lễ quý giá như vậy thì thôi.

Đến tột cùng là có thù? Hay có huyền cơ khác?

Không phải nên đứng dậy và mời bọn họ ngồi xuống sao?

Điều này cũng làm cho những người còn lại cảm thấy có chỗ không đúng.

Âm Dương Thần Chủ cùng Hoang Chủ căn bản không dám tức giận, tuy rằng sắc mặt cực kỳ khó coi nhưng trước ánh mắt chăm chú của Tiểu Hắc lại không dám phát tác, tùy ý để Tiểu Hắc nhìn như nhìn tù phạm.

Cứ như vậy lẳng lặng nhìn chằm chằm âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ, không nói gì.

"Ma Chủ bệ hạ, đây là hạ lễ của chúng ta, kính xin nhận lấy."

Khi bọn họ nghĩ Tiểu Hắc sẽ xóa tan hiềm khích lúc trước, tươi cười nghênh đón thì lại thấy Tiểu Hắc ngồi trên vương tọa không một động tác, thậm chí biểu tình trên mặt vẫn lãnh đạm như cũ.

"Các ngươi cảm thấy ta nên nhận lễ vật của các ngươi sao?"

Nhìn thấy cảnh này, Tiểu Hắc nhíu mày, thản nhiên nói:

Hai người lập tức lấy ra một cái không gian giới chỉ, hạ lễ ở trong đó.

Ánh mắt kia giống lạnh lẽo như thanh kiếm xuyên vào trong mắt hai người!

Cứ như vậy, Tiểu Hắc không nói gì, hai người âm Dương Thần Chủ Hoang Chủ cũng không nói gì.

Hai bên nhìn nhau ước chừng có một nén nhang, trong lúc này những người còn lại ngay cả thở mạnh cũng không dám!

Rốt cục âm Dương thần chủ cảm giác mặt mình nóng rát, không giữ được thể diện đành phải đánh vỡ sự yên lặng, nói:

Đồng thời cũng kinh ngạc vì Tiểu Hắc dám đối xử với hai vị Thần Chủ như vậy.

Nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới.

Làm như vậy chẳng lẽ không sợ hai người quyền cao chức trọng như âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ tức giận?

Có phải quá mức cuồng vọng hay không?

Những lời này hiển nhiên là đang chất vấn âm Dương Thần Chủ cùng Hoang Chủ.

Mọi người mồ hôi lạnh đầm đìa, thậm chí có người bắt đầu rút lui.

Sợ hai vị đại năng Thần Chủ đột nhiên nổi giận ra tay, bọn họ không chịu nổi dư ba chiến đấu.

Trong lòng âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ tràn ngập sát ý, nhưng cũng chỉ có thể nén giận, dù sao bọn hắn còn không biết phía sau Tiểu Hắc là đại năng phương nào!

Là vị tuyệt thế đại năng nào đang làm chỗ dựa cho bọn họ!

Chỉ thấy Hoang Chủ nặn ra một nụ cười:

"Ma Chủ bệ hạ, ân oán năm đó chỉ là hiểu lầm, đã qua lâu như vậy hay quên đi?

Đương nhiên những thứ này chỉ là quà mừng của hai tông chúng ta, Ma Chủ bệ hạ còn có thể yêu cầu bồi thường.

Cầu hòa?!

"Vậy các ngươi tự sát đi."

"Tự nhiên là Ma Chủ bệ hạ tùy ý ra điều kiện! Chỉ cần trong phạm vi chịu đựng của chúng ta, chúng ta đều tận lực thỏa mãn.

Bất quá nhanh chóng khôi phục bình thường.

Sắc mặt âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ thay đổi.

"A?"

Tiểu Hắc nghe hai người âm Dương Thần Chủ nói cũng cười nhạo một tiếng, bàn tay nâng cằm, ngón tay thong thả gõ cằm, dùng ánh mắt trêu tức nhìn hai người nói:

Bị quản chế đủ phương diện!

Luôn phải xem sắc mặt người ta làm việc, không ngẩng đầu lên được!

Nhưng hôm nay Tiểu Hắc tiếp nhận vị trí Ma Chủ, hai thế lực cấp Thần Chủ này... thậm chí Thần Chủ tự mình đến đây nhận lỗi với Ma Chủ!

Trước đó, ngay cả nghĩ bọn họ cũng không dám nghĩ.

Bên cạnh vương tọa, Ma Hân Hân nở nụ mặt cười nhìn Tiểu Hắc, trong lòng mừng rỡ không thôi.

Lúc trước Tiểu Hắc mất đi hết thảy chuyển thế trọng sinh.

Hôm nay trở về không chỉ khôi phục toàn bộ thực lực mà còn đoạt lại gấp bội những gì đã từng thuộc về.

Đám người Diệp Thu Bạch cũng mỉm cười nhìn nhau.

Không sai, lúc này mới không bôi nhọ uy phong của Thảo Đường.

Lúc Ma Kỷ còn tại vị, bọn họ như bị hai thế lực Thần Chủ nô dịch!

Cái lưng có chút còng xuống không tự giác thẳng lên.

Người Ma Vương Vực lại cảm giác được trong lòng có một cỗ nhiệt huyết đang sôi trào!

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?!

Hai thế vị Thần Chủ này tới thỉnh cầu tha thứ?

Vô số người cảm giác như chính mình nghe lầm, hoảng hốt xem cảnh tượng quỷ dị này...

Nghe được câu trả lời không chút do dự của Tiểu Hắc.

Âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ ngẩn người, sắc mặt dần trở nên âm trầm.

Những người đang xem thì kinh hãi.

Tuy rằng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng là hai đại thế lực cấp Thần Chủ đã hạ thấp tư thái đến như vậy, hơn nữa còn muốn bồi thường, thế mà vẫn không chấp nhận cầu hòa sao?

Có phải là quá mức coi trọng chính mình hay không?

Hạo Thiên Thần Chủ nhếch miệng cười, không xem xem Tiểu Hắc là đệ tử của ai.

Tính tình này rất hợp khẩu vị của hắn!

Tới đây, hai người âm Dương Thần Chủ biết sự tình không thể điều hòa, vì vậy không làm bộ làm tịch nữa, âm trầm nói:

"Ngươi thật sự muốn làm tuyệt sao?"

Đừng cho rằng hai tông chúng ta thật sự sợ ngươi!

Tiểu Hắc cười lạnh một tiếng:

"Làm tuyệt? Sao lúc ấy các ngươi không cảm thấy mình làm tuyệt?"

"Nếu như lúc ấy các ngươi không làm chuyện kia, sao có thể náo đến mức này?"

Hoang Chủ tức giận quát:

"Nếu không muốn nhận bồi thường của chúng ta, vậy chỉ có khai chiến."

Tiểu Hắc gật đầu nói: "Vậy khai chiến đi."

"Chẳng lẽ ngươi muốn giẫm vào vết xe đổ?"

"Cũng có thể sẽ để cho hai đại tông các ngươi diệt vong."

Kết cục đã rất rõ ràng.

Âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ vung tay rời khỏi nơi đây!

Vì sao có thể bình an rời đi?

Tiểu Hắc đã truyền âm cho Lục Trường Sinh đang chuẩn bị động thủ.

Nói chuyện này do hắn tự mình giải quyết.

Dù sao cũng là thù hận của hắn.

Nhưng lúc hai đại tông chủ rời đi, thị vệ bên ngoài tường thành lại hô:

"Hỗn Nguyên Kiếm Tông Hỗn Nguyên Kiếm Chủ đến chúc mừng!"

Mọi người cảm thấy kinh ngạc, các thế lực cấp Thần Chủ nối nhau tới sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận