Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 259 - Lực lượng giới vực

Ngoại trừ ba vây trận này.

Lục Trường Sinh còn bày thêm vốn cái sát trận nữa!

Thứ nhất chính là sát trận mai một.

Thứ hai là Xích Dương Phong Sát trận.

Hai cái sát trận còn lại phân biệt là Không Gian Triền Bạo trận cùng với Vân Hà Phúc Hải trận!

Mục đích là tiêu hao sinh lực của phe đối phương.

Sau đó đối phương tiến vào Man hoang giới vực càng có thể dễ dàng đối phó hơn.

Hiện giờ đối phương có tám tên cường giả Đế cảnh, tất cả đều đã rơi vào trong vây trận đương trung.

Lục Trường Sinh không có chút do dự mà nâng tay phải lên.

Cảm nhận được bốn cỗ hơi thở sát phạt này.

Thay vì để đối phương động thủ phá trận trước thì không bằng chính mình tiên hạ thủ vi cường, đánh bọn họ trở tay không kịp!

Sát trận mở ra!

Đối phương cũng còn ẩn giấu tuyệt chiêu mà!

Ngay cả sắc mặt tám tên cường giả Đế cảnh cũng tràn ngập sự nghiêm trọng trong nháy mắt!

Tuy rằng hiện tại bị vây khốn nhưng chỉ là tạm thời.

Mọi người đều không khỏi kinh hãi!

Lục Trường Sinh đang suy nghĩ như thế này.

Không chừng bọn họ sắp có thể phá trận mà tấn công!

Tay phải vừa nâng lên, có bốn hơi thở sát phạt cùng nhau dâng lên!

Dự cảm không ngừng tăng theo hơi thở sát phạt càng lúc càng đậm, càng lúc càng đáng sợ.

Nghĩ tới đây.

Hỏng rồi.

Dù là người quân liên minh hay người Thiên Linh giới vực đang ở bên ngoài thiên lộ.

Bốn cỗ hơi thở sát phạt này, từng hơi thở đều khiến lòng bọn họ dự cảm được có điềm xấu sắp đến.

Tám người Khổng Giang Hàn không dám tưởng nữa.

Dù cho lấy Linh Bảo ra, toàn lực phóng thích công kích thì cũng không thể phá vỡ ba vây trận này.

Nhưng mà những lá chắn linh khí này đều có chút không ổn định.

Bọn họ hoàn toàn xem thường nam tử trước mắt này!

Đối mặt với bốn cỗ hơi thở sát phạt này, bọn họ không thể không thể không làm như vậy.

Xem thường.

Đây là nộ tình nha!

Đám người Ngôn viện trưởng phía sau Lục Trường Sinh cảm khái nói: "Linh Bảo chỉ được nhìn thấy trong ghi chép lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ, không nghĩ tới bên đối phương đã lấy ra hai Linh Bảo rồi."

Không thể không lấy ra bảo vật áp đáy hòm!

Chỉ là ba cái vây trận hiện tại cũng đã khiến cho bọn họ cảm giác có chút bó tay bó chân rồi.

Bởi vì sự tồn tại của Phong Linh Vân Hà trận nên linh khí trong cơ thể bọn hắn trở nên giống như dịch nhầy, kết dính bên trong kinh mạch, rất khó mà vận chuyển, điều động!

Chung quanh còn giống như biến thành một vùng chân không, không có một linh khí nào cho bọn họ mượn thi triển công kích!

Không thể không lấy ra Linh Bảo phòng ngự chắn trước thân thể mình!

Như vậy bốn trận pháp tản ra lực lượng sát phạt ngập trời này sẽ phóng xuất công kích có uy năng kinh khủng đến mức nào?

Từng tầng lá chắn linh khí được bọn họ phóng thích ra.

Chỉ thấy sắc mặt bọn họ trở nên nghiêm túc, sôi nổi bộc phát uy áp Đế cảnh!

Cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều!

Cả Lâm Hòa Phong cũng không thể không gật đầu tán đồng.

Trong Ẩn Kiếm Tông cũng không có Linh Bảo.

Mộc Hòa Trạch cảm khái nói: "Danh tác nha, trong tay mỗi cường giả Đế cảnh đều có hai Linh Bảo, một cái chủ sát phạt, một cái chủ phòng ngự."

"Nhưng mà hẳn là không còn Linh Bảo nào khác rồi."

Lục Trường Sinh nghe bọn họ nói lại cười nhạo một tiếng.

Khó trách cả đời bọn họ chỉ có thể sinh hoạt ở giới vực này.

Với tâm tính này làm sao có thể trở nên cường đại chứ?

Dù đối phương không có cũng phải đặt ra giả thiết là đối phương có!

Vậy mới toàn lực ứng phó, vắt hết tiềm lực!

Xích dương chi hỏa thiêu đốt Kiến mộc bùng cháy, hỏa thế không ngừng biến đại!

Tới rồi!

Sắc mặt tám người Khổng Giang Hàn đều có vẻ khó coi.

Hỏa thế cực kỳ to lớn.

Dọc theo từng nhánh Kiến mộc, ngọn lửa không ngừng tràn lan.

Trên từng nhánh Kiến mộc lại bắt đầu có từng ngọn lửa bám vào.

Sau khi Lục Trường Sinh tiến vào thế giới này.

Ý nghĩ này đã biến thành tín điều của Lục Trường Sinh, hắn vĩnh viễn không có khả năng, không bao giờ được phép quên!

Nếu mấy người Khổng Giang Hàn mà biết được suy nghĩ của Lục Trường Sinh.

Phỏng chừng sẽ tức giận đến hộc máu.

Đại ca à.

Ngươi thật sự coi trọng chúng ta quá rồi.

Ngươi cho rằng Linh Bảo là cải trắng bên đường sao?

Dù ở Thiên Linh giới vực thì số lượng Linh Bảo cũng tương đối có hạn.

Lúc này.

Nghĩ vậy mới có thể sống được lâu hơn.

Như bây giờ đối phương chỉ có hai kiện Linh Bảo, ngươi liền phải nghĩ rằng đối phương còn có ba bốn kiện Linh Bảo nữa!

Dù đối phương chỉ có tu vi Hư Thần cảnh ngươi cũng phải đối đãi đối phương như là cường giả Đế cảnh!

Nói theo một cách khác.

Vĩnh viễn không thể khinh thường đối thủ của mình!

Vĩnh viễn phải nhớ kỹ một điều.

Cùng lúc đó từ chỗ mấy người Khổng Giang Hàn có một cơn lốc thật lớn bắt đầu dâng lên!

Lá chắn linh khí của mấy tên cường giả Đế cảnh bắt đầu không ngừng rung động trong khoảnh khắc này!

Mỗi một sợi gió giống như từng thanh đao nhỏ sắc nhọn đâm vào không gian, từng thanh nối tiếp nhau đâm trên lá chắn!

Đồng thời với sự xuất hiện của gió lốc to lớn, Xích dương chi hỏa càng thêm mãnh liệt.

Không gian vì nó mà vặn vẹo.

Rồi sau đó vỡ vụn!

Từng mảnh không gian vỡ ra bị Xích dương chi hỏa ngập trời thiêu hủy!

Đây mới chỉ là cái sát trận thứ nhất.

Sát trận đẩu tiên mà đã có uy lực khủng bố như thế này rồi?

Cảnh tượng khiến đám người Khổng Giang Hàn không cách nào sinh ra ý muốn chống cự!

Nhưng mà Lục Trường Sinh vẫn không có dừng lại.

Ngay sau đó hắn lại vung tay nhẹ nhàng.

Từng đạo đao khí tịch diệt vô hình xuyên qua biển lửa ngập trời chém về phía mấy người Khổng Giang Hàn đang bị vậy bên trong Kiến mộc rậm rạp.

Thế công không hề ngừng nghỉ.

Nếu đã quyết định ra tay.

Vậy phải dùng thế như sét đánh không kịp che tai, không chừa một lối thoát!

Dù giết không xong cũng phải gây sát thương ở mức cao nhất.

Nói cách khác, cần dùng thủ đoạn cường thế tiêu hao lực lượng của bọn họ.

Lúc này, Diệp Thu Bạch cười khổ nói: "Ta cảm giác chúng ta vẫn còn chưa đủ coi trọng sư tôn nha."

Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh gật gật đầu tán thành.

Bọn họ vốn cho rằng thực lực của Lục Trường Sinh mạnh hơn Đế cảnh.

Nhưng khi đồng thời đối mặt với tám gã cường giả Đế cảnh cũng sẽ gặp chút phiền toái.

Nhưng mà xem tình cảnh bây giờ thì...

Ba cái vây trận khiến cho tám người không cách nào nhúc nhích!

Sát trận đầu tiên lại khiến cho đối phương kiêng kị, lo lắng!

Huống hồ phía sau còn có ba sát trận nữa?

Ngay cả Khổng Giang Hàn cũng cười khổ trong lòng.

E là thực lực của đối phương cao hơn bọn họ không ít.

Một người chống đỡ tám tên cường giả Đế cảnh.

Sao trong một giới vực có văn minh tu đạo lạc hậu mà lại có cường giả cấp độ này chứ?

Mẹ nó, ai có thể ngờ tới chuyện này.

Từng đạo đao khí tịch diệt dùng một tốc độ cực nhanh phóng về phía tám người.

Sắc mặt mấy người Khổng Giang Hàn trở nên nghiêm trọng, không dám chậm trễ chút nào!

Lập tức phóng thích Linh Bảo phòng ngự trong tay.

Từng vách tường phòng ngự được dựng lên!

Đao khí tịch diệt vừa chạm đến.

Trong nháy mắt liền phá tan tầng phòng ngự thứ nhất!

Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà chém vào Linh Bảo đang phòng ngự.

Răng rắc...

Âm thanh này vang lên bên tai mấy người Khổng Giang Hàn làm bọn họ kinh hãi muốn chết!

Ngay cả Linh Bảo cộng thêm thực lực Đế cảnh của bọn họ cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ qua một kích này sao?

Theo sau chính là Xích dương chi hỏa cuồn cuộn!

Dưới sự thổi quét của gió lốc, Xích dương chi hỏa khiến không trung ở Man hoang giới vực trở nên đỏ bừng!

Mọi người bên dưới ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Phóng mắt nhìn, mây trên bầu trờ đều biến thành mây lửa.

Ngay cả nhiệt độ của toàn bộ giới vực cũng đang không ngừng tăng lên!

Ở Cực bắc băng nguyên.

Băng tuyết bắt đầu chậm rãi tan rã.

Khổng Giang Hàn quát to: "Không thể đợi nữa, dùng lực lượng giới vực!"

Mọi người đều là kinh hãi!

Hiện tại phải sử dụng lực lượng giới vực?

Chính là lực lượng mà phải thu phục được giới vực chi tâm mới có thể sử dụng.

Khổng Giang Hàn cười khổ: "Hiện tại không dùng thì phỏng chừng chúng ta đều sẽ phải lưu lại nơi này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận