Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 334 - Tinh thân chi lực dưới đáy hồ

-

Thế giới này, người tu đạo vì cầu trường sinh, không từ thủ đoạn.

Các tông môn có thể vì ích lợi mà tranh đấu với nhau vỡ đầu chảy máu!

Không chừng một ngày nào đó sẽ lan đến gần!

Còn có đám tiểu tử thúi Diệp Thu Bạch nữa . . . . .

Cho nên Lục Trường Sinh đang suy nghĩ về trận pháp mới.

Trong suy nghĩ của Lục Trường Sinh, một trận pháp có thể tinh lọc tâm linh con người, đồng thời khiến sự cường bạo trong lòng.

Như vậy có phải đủ để khiến người đang chém giết nhau nhanh chóng bình tĩnh lại hay không?

Phối hợp Thanh Tâm Chú với lực lượng đạo pháp tạo thành một đại trận!

Hơn nữa trong tay mang theo chút điểm tâm cùng linh thực.

Lục Trường Sinh nhớ tới tam đệ tử Ninh Trần Tâm.

Đang lúc hắn định ra tay làm việc thì Liễu Tự Như đúng giờ đi tới Thảo Đường.

Trận pháp này có thể khuếch tán đồng thời gia tăng hiệu quả của Thanh Tâm chú.

Chỉ thấy Liễu Tự Như tới gần, cười nói: "Đến đây đi Lục tiền bối, nếm thử chút điểm tâm và linh thực này, đây chính là thức ăn mà ta mang từ giới vực kia tới, cũng không biết có hợp khẩu vị của ngươi hay không."

Như vậy.

Vì thế.

Còn hiệu quả tinh lọc . . . . . .

Muốn tâm cảnh của một người tĩnh lặng thì cần chuyển hóa Thanh Tâm Chú thành một trận pháp!

Nếu có thể dung hợp lại, có phải có thể khiến những người đang điên cuồng chém giết phải ngừng lại?

Những thiên tài địa bảo này không thể xuất hiện ở giới vực vĩ độ thấp.

Lực lượng đạo pháp có khả năng này.

Lục Trường Sinh mở hộp ra xem.

Lục Trường Sinh liền tha thứ Liễu Tự Như quấy rầy mạch suy nghĩ của mình.

Linh thực do đủ loại thiên tài địa bảo tạo thành.

A.

Mới là chuyện quan trọng nhất.

Bắt đầu nói chuyện phiếm như thường ngày.

Nhưng linh khí này đối với Lục Trường Sinh mà nói lại không có chút sức hấp dẫn nào.

Liễu Tự Như không cảm thấy bất ngờ với phản ứng của Lục Trường Sinh.

Hắn nhanh chóng cảm nhận được một cỗ linh khí tràn ra.

Lục Trường Sinh dừng tay, ngay sau đó trở tiếp tục ăn.

"Hiện giờ đã diệt sạch người ở Thiên Hỏa giới vực cùng với Tử Lôi giới vực, mục tiêu hiện tại chính là Thiên Linh giới vực gần Man hoang giới vực nhất!"

Tiếp tục nói: "Tà tộc ngoại vực lại xuất hiện ở vùng vĩ độ này."

Hương vị!

"Lục tiền bối, mấy ngày gần đây xuất hiện vài chuyện đáng quan tâm."

Lục Trường Sinh vừa ăn linh thực vừa một tiếng.

Có liên quan gì tới hắn đâu.

Nếm thử một miếng.

Liễu Tự Như cũng quen thuộc ngồi đối diện Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh gật gật đầu, tiện tay cầm lấy một cái ghế dựa rồi ngồi xuống.

Cũng không tệ lắm.

Thiên Linh giới vực?

Đó không phải là giới vực mà Hồng Anh cai quản sao?

Vì thế mà Lục Trường Sinh không mặn không nhạt hỏi: "Tà tộc ngoại vực này có lai lịch thế nào?"

Liễu Tự Như nghe hắn hỏi mà hơi ngạc nhiên.

Lâu rồi mới nghe Lục Trường Sinh chủ động hỏi vấn đề gì đó.

Chẳng lẽ hắn có hứng thú đối với Tà tộc ngoại vực?

Không đúng, Lục Trường Sinh đối với Ám Vực còn khinh thường tìm hiểu, sao lại hứng thú với Tà tộc này chứ.

Liễu Tự Như hồi tưởng lại lời mình vừa nói.

Liễu Tự Như làm đế Ngũ tinh chấp sự không chỉ dựa vào thực lực cường đại mà hắn còn có năng lực nhìn mặt đoán ý.

Lục Trường Sinh thiếu chút nữa muốn ngất xỉu bất tỉnh.

Nhưng lúc nghe Hồng Anh trả lời.

Sau khi Liễu Tự Như rời khỏi, Lục Trường Sinh liền truyền âm cho Hồng Anh: "Các ngươi không nên khởi xướng xung đột chính diện với đám Tà tộc ngoại vực kia."

Nghĩ tới đây.

Tổng kết lại thì không thể dính dáng đến đám Tà tộc ngoại vực này.

A

Hắn nhanh chóng trả lời câu hỏi của Lục Trường Sinh.

Tà tộc ngoại vực chính là một thế lực tà ác ở giới vực trung vĩ độ."

"Dùng người tu đạo nhân loại làm thức ăn để gia tăng thực lực bản thân."

"Ở giới vực trung vĩ độ, thực lực Tà tộc cũng không quá mạnh nhưng bọn hắn lại có một tia huyết mạch Quỷ tộc!"

Nói đến huyết mạch Quỷ tộc, sắc mặt Liễu Tự Như dần trở nên nghiêm túc.

"Quỷ tộc chính là một thế lực ở giới vực vĩ độ cao, tuy rằng tỉ lệ Tà tộc kích hoạt huyết mạch rất nhỏ, nhưng một khi có đủ cơ duyên, kích hoạt được huyết mạch Quỷ tộc sẽ trở thành một thành viên của Quỷ tộc."

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.

Tổng thể mà nói thì Tà tộc ngoại vực này ở trung vĩ độ không xong cho nên liền tới giới vực vĩ độ thấp kiếm người tu đạo làm thức ăn để gia tăng thực lực của mình.

Lại có quan hệ nhân quả với Quỷ tộc ở vĩ độ cao.

Vì thế Liễu Tự Như thầm nhớ kỹ Thiên Linh giới vực này.

Bởi vậy hẳn là Lục Trường Sinh quan tâm tới an nguy của Thiên Linh giới vực.

Chỉ còn có Thiên Linh giới vực như cũ, ở gần Man hoang giới vực nhất.

Hai giới vực trước đã sớm bị tiêu diệt.

Trong lời hắn từng xuất hiện Thiên Hỏa giới vực, Tử Lôi giới vực cùng với Thiên Linh giới vực.

Nếu không phải hứng thú đối với Tà tộc ngoại vực thì chỉ có ba điểm khiến Lục Trường Sinh chú ý.

"Đã khởi xướng xung đột, chúng ta tiêu diệt một tiểu đội, bên Tà tộc đang chuẩn bị xuất động quân chủ lực tấn công chúng ta đây!"

Lục Trường Sinh không muốn nói chuyện nữa.

Hiện tại đoạn tuyệt quan hệ với đám đệ tử này còn kịp không?

Thật sữ rất cấp bách . . . . . .

Thôi thôi, cứ bố trí trận pháp trước. ...

Ở Vô biên giới vực.

Trên Côn Luân tuyết sơn.

Hiện giờ Côn Luân Thiên Trì đã mở ra được chín ngày rồi.

Cự thú dừng lại bên trên tuyết sơn.

Mục Phù Sinh chắp hai tay sau lưng, nhìn xuống Thiên Trì bên dưới, nhẹ giọng nói: "Hy vọng ngươi có thể tới đáy hồ . . . . . . ."

Giờ phút này.

Năm mươi trượng bên dưới Thiên Trì!

Diệp Thu Bạch đã tới độ sâu này.

Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh đã xuống tới bảy mươi trượng.

Còn Thạch Sinh và Tiểu Hắc thì lại xuống tới độ sâu trăm trượng rồi.

Mọi người nhìn Diệp Thu Bạch, đều cảm thấy kinh hãi.

Diệp Thu Bạch vốn là người xuống chậm nhất nhưng hiện giờ cũng đã xuống tới năm mươi trượng!

Hơn nữa, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Trong quá trình lặn xuống đã đột phá đến Hư Thần cảnh hậu kỳ!

Điều này khiến mọi người không dám xem thường Diệp Thu Bạch.

Tuy rằng chậm.

Nhưng mà chắc nha!

Nhân vât có thể xuống tới năm mươi trượng xem như là thiên kiêu trong thiên kiêu rồi.

Ch ỉở sau Mộ Tứ Sinh và Lâm Giới.

Giờ phút này.

Diệp Thu Bạch lại xuống tiếp.

Đến sau mươi trượng.

Cảm giác áp bách lập tức tăng vọt!

Nhưng mà hắn không còn chịu ảnh hưởng nhiều như lúc ban đầu.

Đây cũng là nhờ Diệp Thu Bạch không ngừng làm quen với áp bách mà Thiên Trì mang đến.

Vì thế Diệp Thu Bạch lại xuống tới bảy mươi trượng!

Xuống hai mươi trượng một cách liền mạch lưu loát!

Hắn xuống ngang độ sâu với Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh.

Điều này khiến sắc mặt của mọi người nhanh chóng biến đổi.

Ngay cả Lâm Giới cũng liếc liếc Diệp Thu Bạch một cái.

Xem ra trước đó khinh thường người này?

Lâm Giới nhanh chóng xuống độ sâu tám mươi trượng!

Hình như không muốn bị Diệp Thu Bạch vượt qua?

Lúc mọi người muốn nhìn xem Diệp Thu Bạch có xuống tiếp hay không thì hắn lại không nhúc nhích.

Diệp Thu Bạch cũng không tâm hơn thua chuyện này.

Làm như vậy còn không bằng yên ổn tăng cường thực lực của mình.

Thạch Sinh đã xuống tới độ sâu một trăm trượng.

Hắn có thể cảm giác được đạo cơ của mình càng thêm vững chắc.

Còn gia tăng thiên phú gì đó thì hắn không có cảm giác được.

Vì thế, Thạch Sinh tiếp lục lặn xuống phía dưới.

Xuống tới độ sâu một trăm năm mươi trượng!

Tới nơi này.

Thạch Sinh lại cảm nhận được bên dưới có tinh thần chi lực!

Phía dưới đáy Thiên Trì có đồ vật liên quan đến tinh thần chi lực sao?

Nhưng khi tới nơi này thì Thạch Sinh không thể không trước ngừng lại.

Thêm tinh thần chi lực nặng nề, cảm giác áp bách còn mạnh hơn ở độ sâu trăm trượng rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận