Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 444 - Ly gián

. . . . . . . . . . . . . . . .

"Các vị tiền bối, có lẽ ta có biện pháp."

Lời Diệp Thu Bạch đánh vỡ bầu không khí ngưng trọng trong điện.

Cường giả các tông môn và cổ tộc đều quay đầu nhìn về phía tên tiểu bối này.

Ở trên chiến trường, tên tiểu bối này tỏa sáng rực rỡ, lấy tu vi Đế cảnh chém giết Tà tướng.

Mục Chính Đình cũng tò mò hỏi:

"Diệp Thu Bạch, nói biện pháp của ngươi đi."

Thân là hoàng chủ, Mục Chính Đình rất rộng rãi.

"Tiểu bối, lúc này không cần thêm phiền."

"Hàn thất phu, tình huống hiện tại cần phải tiếp thu tất cả ý kiến, nghĩ ra nhiều biện pháp rồi lựa chọn biện pháp tối ưu nhất."

Nội tình không hề kém hơn Tinh Vẫn Kiếm Tông hiện tại.

Không đợi Diệp Thu Bạch phản bác thì tông chủ Tinh Vẫn Kiếm Tông, Kiếm Vô Phong đã lạnh lùng nói:

Nhưng mà người lý trí như Mục Chính Đình không nhiều, phần lớn đều là người cậy già lên mặt.

"Kiếm tử thì như thế nào? Kiếm Vô Phong, nếu ngươi nhường vị trí tông chủ cho hắn, có lẽ ta còn có thể tán thành."

Hắn sẽ không cho rằng mình có nhiều kinh nghiệm, quyền to thế lớn mà khinh thường những người khác.

"Huống hồ Diệp Thu Bạch chính là Kiếm tử của kiếm tông ta, có thể đại diện Tinh Vẫn Kiếm Tông, thân phận này còn chưa đủ sao?"

Thanh Hà tông, là một thế lực nhất lưu ở Vô biên giới vực.

Tiếp thu ý kiến mọi người mới là đạo lý sinh tồn.

"Chuyện này ngươi còn chưa có tư cách cắm miệng vào!"

"Hàn Thanh Hà, cậy già lên mặt cũng phải có giới hạn."

Giờ phút này, tông chủ Thanh Hà tông, Hàn Thanh Hà bỗng nhíu mày nói:

Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía người nói chuyện.

Hàn Thanh Hà liếc nhìn Kiếm Vô Phong, nói:

Nhưng mà lại có thêm một người mà ngay cả Diệp Thu Bạch cũng không nghĩ lên tiếng nói chuyện giúp hắn.

"Đa tạ Mộ tiền bối."

Lại còn không cho mình và Thu Bạch ở bên nhau. . . . . .

Diệp Thu Bạch cười mà không nói.

Mộ Tử Tình cũng có chút kinh ngạc nhìn phụ thân mình.

"Chuyện nghĩ cách và địa vị, cảnh giới không có quan hệ."

Là gia chủ Mộ gia, Mộ Lập Bi!

"Ngươi cái gì ngươi?"

"Ngươi!"

"Nếu ngươi có thể nghĩ ra biện pháp, vậy mau nói ra, còn không thì không cần xen miệng."

Không phải phụ thân không xem trọng Diệp Thu Bạch sao?

Nhạc phụ này của mình còn rất ngạo kiều nha.

Mặc kệ nói như thế nào thì trong lòng cũng đang dần dần tán thành hắn nên mới hắn nói chuyện.

Mộ Lập Bi cũng không giải thích gì mà nhìn về phía Hàn Thanh Hà, thản nhiên nói:

Diệp Thu Bạch cũng nhẹ nhàng cười, chắp tay nói:

"Bây giờ nên nghĩ nhiều biện pháp, rốt cuộc chỉ có ba ngày, không nghĩ ra thì chỉ còn cá chết lưới rách."

"Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ quan tâm tới chuyện này thôi."

Mộ Lập Bi lạnh nhạt nói:

Quanh thân Mộ Lập Bi có hàn ý vờn quanh!

"Nếu ngươi kiên trì cách nhìn của mình, chúng ta có thể ra ngoài so tay một chút?"

Hai người đều có tu vi Hợp Đạo cảnh đỉnh.

Nhưng mà Mộ Lập Bi có được huyết mạch chi lực nên Hàn Thanh Hà không phải là đối thủ.

Nghĩ đến đây, Hàn Thanh Hà chỉ có thể hừ lạnh một tiếng xoay người sang hướng khác.

"Lão phu muốn nhìn xem một tên tiểu bối có thể nghĩ ra biện pháp gì."

Diệp Thu Bạch nhìn Mộ Lập Bi.

Trời đất!

Nhạc phụ thật soái!

Nghe đến đây đã có người phản ứng.

"Đối mặt với lợi ích, có thế lực nào mà nguyện ý chia đều với thế lực khác chứ?"

"Giới vực vĩ độ thấp lại chỉ có một."

"Bên đối phương có bảy thế lực thực lực chênh lệch không lớn."

Đương nhiên, ngoại trừ ra sư tôn ra tay. . . . . .

"Nếu chỉ là một thế lực thì không dễ làm, bởi vì với thực lực và nội tình của đối phương, dù chúng ta dồn hết tất cả lực lượng cũng không phải đối thủ."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói:

"Thật ra bên đối phương có bảy thế lực nên chúng ta vẫn có cơ hội."

A?

Mọi người đều cảm thấy khó hiểu, nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch.

Vì sao có bảy thế lực thì lại có cơ hội?

Bảy thế lực cường đại như thế đã tiến đến giới này, không phải càng không có phần thắng sao?

Mục Chính Đình thì suy tư đó rồi nói:

"Ngươi tiếp tục."

Diệp Thu Bạch giải thích:

"Diệp Thu Bạch, nói ra suy nghĩ của ngươi đi."

Nói tới đây, Mục Chính Đình nhìn Diệp Thu Bạch:

"Được rồi, thời khắc đối đầu kẻ địch mạnh, sinh tử tồn vong thì chúng ta không thể nội loạn."

Lúc này, Mục Chính Đình giải vây:

Ta rất thích!

Nhạc phụ thật khí phách!

Sắc mặt Mục Chính Đình, Kiếm Vô Phong cùng với tộc trưởng tam đại cổ tộc tộc trưởng đều sáng lên.

Đúng vậy!

Đối mặt với lợi ích, ai mà muốn chia cho người khác!

Đây là thiên tính của nhân loại!

Nhìn vẻ mặt của bọn họ, Diệp Thu Bạch cười nói:

"Ta nói vậy là các vị tiền bối đã suy nghĩ ra rồi."

"Không sai, chúng ta không cần phải đối chọi chính diện, cá chết lưới rách với bọn họ."

"Hiện tại cũng chỉ có một chuyện cần làm."

"Đó chính là ly gián!"

Nhìn Diệp Thu Bạch đứng giữa các cường giả nói dõng dạc, không kiêu ngạo không siểm nịnh đưa ra ý kiến của mình.

Mộ Tử Tình nhẹ nhàng mỉm cười.

Quả nhiên, người ưu tú đến nơi nào cũng không thể che giấu ánh sáng.

Ly gián!

Mộ Lập Bi tiếp lời:

"Ý của ngươi là hiện giờ chúng ta cần nghĩ cách dẫn ra ý niệm độc chiếm trong tiềm thức của đối phương?"

Diệp Thu Bạch gật đầu nói:

"Nhạc phụ nói rất đúng."

Nhạc phụ?!

Mọi người đều nhìn về phía Mộ Lập Bi!

Trách không được Mộ Lập Bi lại muốn bảo vệ Diệp Thu Bạch, thì ra có tầng quan hệ này nha.

Mộ Tử Tình cũng không khỏi cười rộ lên.

Mộ Lập Bi thì u ám nhìn.

Tiểu tử này dám ngấm ngầm giở trò.

Thật sự là không thể buông lỏng cảnh giác một phút nào.

Nhưng Mộ Lập Bi cũng không có giải thích gì cả, bởi vì không phải thời điểm đúng.

Diệp Thu Bạch tiếp tục nói:

"Chúng ta không cần dẫn ra tham niệm của đối phương, bởi vì chắc chắn trong lòng bọn họ có tham niệm!"

"Chẳng qua vì sự cân bằng giữa các thế lực nên bọn họ kìm lại mà thôi."

"Cho nên chuyện chúng ta cần phải làm chính là khếch đại tham niệm trong lòng bọn họ!"

"Khi tham niệm lớn hơn thì đối phương sẽ bắt đầu cảnh giác nhau, vết nứt được sinh ra."

"Nội loạn cũng sẽ sinh ra!"

Nghe đến đây, tất cả mọi người liền bừng tỉnh.

Đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Nhiều cường giả tập trung thảo luận cả buổi cũng không đưa ra được biện pháp nào dùng được.

Vậy mà một tên tiểu bối lại nghĩ ra biện pháp, hơn nữa biện pháp còn rất có lý.

Cũng là biện pháp duy nhất có thể thực hiện.

Sắc mặt tông chủ Thanh Hà tông Hàn Thanh Hà cũng có chút khó coi.

Ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận biện pháp này thật sự không tồi.

Xem ra là hắn cậy già khinh thường tiểu bối.

Mục Chính Đình nói:

"Nhưng thực thi như thế nào đây?"

Diệp Thu Bạch cười, tự đề cử mình:

"Biện pháp là ta nói ra, vậy thì để ta đàm phán đi."

"Tránh cho bị một vị tông chủ cậy già lên mặt nói là ta chỉ biết lý luận suông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận