Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1175 - Đoạt được Phù Sinh Đồ

. . . .

Khương Mộc cúi đầu nhìn trường thương đặt ở yết hầu mình, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bản thân hắn một đường đi tới, mỗi lần chiến đấu đều là hắn vượt biên tác chiến, nào có bị đối thủ vượt biên khiêu chiến, hơn nữa còn khiêu chiến thành công?

Hơn nữa vừa rồi hắn còn thả ra lời cuồng ngạo.

Kết quả hiện tại làm cho Khương Mộc cảm thấy thật sự mất mặt!

Hồng Anh nhàn nhạt nhìn Khương Mộc, sau đó chuyển ánh mắt sang trưởng thôn, hỏi:

"Tiền bối, ta nghĩ thắng bại đã phân, không cần lại đánh nữa đi?"

Trưởng thôn cười gật đầu.

"Tuy rằng quy củ các nhân tổ định ra là bất kỳ ai thông qua khảo nghiệm đều có thể thử lấy Phù Sinh Đồ đi, nhưng cũng chỉ có vậy."

Sắc mặt Tân Hồng Y trầm xuống, tà ma chi khí bắt đầu tuôn ra!

Hôm nay nàng cũng càng thích ứng với huyết mạch mới cùng với thực lực sau khi quán đỉnh, có thể nói nàng tự tin mình có thể chiến thắng bọn họ!

"Không có chém giết ngươi ở đây cũng đã nhân nghĩa hết mức rồi."

"Ta còn chưa đánh, vì sao lại xếp ta ở cuối cùng?"

Sau khi quán đỉnh và thay đổi huyết mạch, Tân Hồng Y còn chưa có triệt để hấp thu, hôm nay đã tiến thêm một bước, cảnh giới cũng đột phá!

"Ngươi có thể đi thử cảm ứng hạch tâm Phù Sinh Đồ trước, nếu không được thì tới Khương Mộc thử, cuối cùng chính là dư nghiệt của Tà Ma Vực."

Cảm nhận được hơi thở này, đồng tử trong mắt Diệp Thu Bạch, Hồng Anh hay Khương Mộc đều co lại.

Trải qua trận chiến này, nàng đã biết rõ thực lực của những người còn lại.

Tân Hồng Y khẽ nhíu mày nói:

"Những chuyện còn lại đều giao cho lão hủ đến định đoạt, cho dù thực lực của ngươi cường đại, ngươi cảm thấy lão hủ sẽ cho ngươi thử lấy Phù Sinh Đồ trước sao?"

Thôn trưởng lạnh lùng nói:

Thôn trưởng thu hồi nụ cười, lạnh lùng nhìn Tân Hồng Y nói:

"Vậy cũng vừa vặn cho lão hủ lý do diệt trừ dư nghiệt Tà Ma Vực."

Nửa bước Thần Chủ cảnh!

"Ngươi muốn động thủ sao?"

Sau đó hắn nhìn về phía Hồng Anh cười nói:

Thấy Tân Hồng Y thu hồi khí thế, trưởng thôn gật đầu:

Nếu không, nhiệm vụ của hắn hoàn toàn thất bại.

Mặc dù đối phương không có hiển lộ thực lực nhưng thân là người thủ hộ Phù Sinh Đồ... có thể nói là giám khảo, e rằng thực lực sẽ cực kỳ khủng bố.

Hồng Anh nghe vậy nhanh chóng làm theo.

Tân Hồng Y cắn răng, hừ lạnh một tiếng rồi thu hồi khí thế.

Hồng Anh không ngừng phóng thích, quả cầu không ngừng cắn nuốt.

Khi hai loại lực lượng phóng thích ra, quả cầu như cảm nhận được, giống như một con rắn đi săn, từng luồng năng lượng trong quả cầu hội tụ thành từng dây leo vây khốn lực lượng của Hồng Anh kéo vào quả cầu rồi thôn phệ!

Đế vương ý và luân hồi đạo tắc được phóng thích.

Dù sao nhiệm vụ của nàng chỉ là không cho Phù Sinh Đồ rơi vào trong tay Giám Sát Thánh Điện thôi.

Hồng Anh từng bước từng bước đi lên bậc thang, đi tới trung tâm tế đàn, nàng chăm chú nhìn quả cầu năng lượng tràn ngập các loại quy tắc lực trước mắt.

Thôn trưởng phía dưới nhắc nhở:

"Phóng thích lực lượng của ngươi là được."

"Đúng là có chút tự mình hiểu lấy."

Khương Mộc nhìn thấy cảnh này cũng chỉ có thể âm thầm hy vọng Hồng Anh không được Phù Sinh Đồ tán thành.

Nghe vậy, Hồng Anh liền cất bước tiến tới tế đàn.

"Được rồi, ngươi thử xem."

Cũng không biết qua bao lâu.

Hồng Anh nhíu mày.

Diệp Thu Bạch kinh ngạc.

Khương Mộc cười lạnh.

Xem ra không cách nào khiến cho hạch tâm Phù Sinh Đồ tán thành... Lúc hắn đang nghĩ thế này...

Một luồng sáng từ trong quả cầu nở rộ!

Chỉ thấy có vô số dải năng lượng từ quả cầu toả ra quấn quanh thân thể Hồng Anh.

Thậm chí còn xuyên thủng thân thể Hồng Anh!

Thế nhưn không phải muốn thôn phệ lực lượng trong cơ thể Hồng Anh, ngược lại quả cầu đang phản hồi quy tắc chi lực của nó cho Hồng Anh!

Lúc này cảnh giới Hồng Anh thuận lợi đột phá tới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ!

Như thế nào mà bị người khác vượt biên tác chiến?

Không phải ngươi vẫn luôn vượt biên tác chiến?

Không phải ngươi vô địch trong cảnh giới?

Hơn nữa nếu như sau khi Hồng Anh ra ngoài giao đồ cho hai vị phó điện chủ, người Giám Sát Thánh Điện thấy nàng còn có cảnh giới thấp hơn Khương Mộc, đến lúc đó bọn họ sẽ đánh giá Khương Mộc ra sao?

Như vậy địa vị của Khương Mộc hắn ở Giám Sát Thánh Điện sẽ tăng thêm!

Nghĩ tới đây, Khương Mộc nhịn không được lên tiếng nói:

"Ngươi phải biết rằng hai vị phó điện chủ của Giám Sát Thánh Điện chúng ta đang ở bên ngoài cổ chiến trường chờ đợi, ngươi cảm thấy mình mang Phù Sinh Đồ ra khỏi cổ chiến trường thì có thể an toàn rời đi sao?"

Diệp Thu Bạch không nhịn được liếc Khương Mộc, cau mày.

Đây là uy hiếp!

Khương Mộc nhìn thấy Hồng Anh không có phản ứng, liền tiếp tục nói:

"Đến lúc đó ngươi giao cho Giám Sát Thánh Điện, sẽ nhận được một chút thù lao, bất quá... Nếu như ngươi trực tiếp cho ta, ta sẽ cho ngươi càng nhiều thù lao hơn, ngươi thấy như thế nào?"

Đây là mục đích của Khương Mộc.

Trong mắt Khương Mộc, dù đối phương mang ra ngoài cũng sẽ bị Giám Sát Thánh Điện chặn lấy.

Thay vì như vậy còn không bằng trực tiếp đưa cho hắn.

Thật sự để cho nàng thành công đạt được Phù Sinh Đồ?

Khương Mộc thì từ cười lạnh chuyển sang khó coi.

Nghe trưởng thôn nói vậy, Diệp Thu Bạch hớn hở cười.

"Xem ra Phù Sinh Đồ lựa chọn tiểu nữ oa này."

Thôn trưởng thấy vậy mỉm cười gật đầu:

Trong lúc nhất thời, cảnh giới của Hồng Anh bắt đầu điên cuồng tăng lên!

Cơ sở của Hồng Anh không vững chắc như Diệp Thu Bạch nhưng có đế vương ý gia trì, đột phá tới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ cũng không thành vấn đề, chỉ là cần thêm một thời gian để củng cố cảnh giới mà thôi.

Chỉ thấy Hồng Anh thu hạch tâm vào trong đan điền, không gian xoay chuyển, trời đất quay cuồng!

Tất cả mọi người lại xuất hiện ở Phúc Miếu thôn.

Mấy người Mục Phù Sinh, Ninh Trần Tâm vẫn chờ ở chỗ này, đám Mục Thích cũng vậy.

Ngải Tuyết, Tưởng Thanh Loan, Tống Kiêu cũng muốn xem kết quả ra sao.

Khi đám người Hồng Anh xuất hiện ở chỗ này, nàng nhìn thẳng Khương Mộc, nói:

"Ta nói muốn giao cho các ngươi Giám Sát Thánh Điện lúc nào?"

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người liền hiểu.

Hồng Anh là người cuối cùng lấy được Phù Sinh Đồ!

Sắc mặt Ngải Tuyết cũng trở nên khó coi.

Khương Mộc u ám nói:

"Ngươi cảm thấy ngươi có thể rời khỏi cổ chiến trường?"

Hồng Anh thản nhiên nói:

"Ra ngoài được hay không cũng không phiền các ngươi quan tâm."

Thấy thế, Ngải Tuyết cũng lên tiếng uy hiếp:

"Với thực lực của Giám Sát Thánh Điện, ngươi cảm thấy ngươi có thể..."

Thế nhưng nàng còn chưa nói xong đã bị Hồng Anh dứt khoát cắt ngang.

"Các ngươi nói những lời này bao nhiêu lần rồi?"

Đế vương ý từ trên người Hồng Anh tản ra, nàng như đang nhìn xuống chúng sinh, lạnh nhạt nói:

"Nếu các ngươi muốn đánh, vậy trực tiếp đánh, dùng bản lĩnh đến cướp.

"Về phần hai vị phó điện chủ của các ngươi, nếu bọn họ có thể cướp thì cứ để cho bọn họ tới cướp."

"Tóm lại, nếu như không đánh, hiện tại Phù Sinh Đồ không có quan hệ gì với các ngươi."

Ngải Tuyết giận dữ: "Cuồng vọng! Ngươi dám bất kính với hai vị phó điện chủ?

Nàng định ra tay lại bị Khương Mộc ngăn cản, lắc đầu nói:

"Ngươi không phải đối thủ của nàng."

Ngải Tuyết sửng sốt, vừa định nói gì thì lại bị Khương Mộc cắt ngang:

"Ta cũng không phải, đi trước thôi, chuyện này còn có điểm chuyển, cần bàn bạc kỹ hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận