Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 485 - Tiểu Thạch Đầu

. . . . . . . . .

Khi lục Lục Trường Sinh tới nơi thì cửa nhà trúc đã mở ra.

Bên trong có một lão giả tóc đen nhánh nhưng hai bên đã lấm tấm bạc.

Trông rất bình phàm, không hề có linh khí dao động.

"Tới uống ly trà đi."

Chỉ thấy tiên sinh vừa rót trà vừa nói.

Lục Trường Sinh không có lập tức tiến đến mà quan sát bốn phía trước.

Sau khi xác định không có mai phục mới dời bước đi vào bên trong.

Thiên Hà trong miệng tiên sinh tự nhiên là cường giả đứng đầu Thiên Hà tinh vực, Thiên Hà Tinh Thần.

"Đạo hữu có thực lực bực này, vì sao còn muốn tới Phàm Nhân thôn ta?"

"Dù sao ngươi đã hoàn toàn khống chế quy tắc của phiến thiên địa này."

Tiên sinh uống ly trà đầu tiên, thuận miệng hỏi:

Không thể không nói tiên sinh nhìn rất thấu triệt.

"Huyền Hoàng khí."

Nhìn thấy bộ dạng của Lục Trường Sinh, tiên sinh không khỏi bật cười nói:

"Nơi này hẳn là không có đồ vật mà ngươi theo đuổi."

Thời điểm Lục Trường Sinh đánh chết Vân Tự Nhiên thì hắn đã biết tên người đến từ bên ngoài này mạnh hơn chính mình rất nhiều.

"Không cần lo lắng, ta không phải đối thủ của ngươi."

Lục Trường Sinh ngồi xuống chỗ đối diện tiên sinh.

"Tuy rằng không biết đạo hữu làm sao biết Huyền Hoàng khí tồn tại nhưng mời đạo hữu trở về."

"Ngay cả Thiên Hà cũng không phải đối thủ của ngươi."

"Huyền Hoàng khí chính là thứ mà Phàm Nhân thôn chúng ta bảo hộ."

Nghe vậy, Lục Trường Sinh cũng không có quanh co lòng vòng, gọn gàng nói:

Tiên sinh hơi ngừng tay, lắc đầu nói:

"Tuy rằng làm như vậy có chút đáng tiếc."

"Tuy rằng không ai trong Phàm Nhân thôn là đối thủ của ngươi, nhưng ngươi muốn bắt được Huyền Hoàng khí cũng không phải dễ dàng như vậy."

Với sự cẩn thận của Lục Trường Sinh, tự nhiên hắn đã nghĩ tới kết cục lưỡng bại câu thương.

"Ta cần phải có được thứ đồ chơi này."

Nhìn vẻ mặt tự tin của Lục Trường Sinh, tiên sinh chỉ có thể cười khổ một tiếng:

Lục Trường Sinh không yếu thế nói:

"Như vậy đi, ta có thể cho ngươi mượn Huyền Hoàng khí nhưng chỉ có thể phân ra một sợi."

"Đây không phải chuyện mà ngươi nên quan tâm."

"Vì sao tiền bối cần Huyền Hoàng khí?"

Tiên sinh vốn muốn rót đầy ly trà cho Lục Trường Sinh nhưng khi nghe xong lại tạm dừng, chuyển sang rót đầy ly trà của mình rồi buông ấm.

Cho nên vì phòng ngừa chuyện như tiên sinh vừa nói.

Lục Trường Sinh đã sớm chuẩn bị tốt.

Trận pháp trấn áp hết thảy linh khí tự hủy, không gian tan vỡ sớm đã khắc trên mấy quyển trục. . . . . .

"Ít nhất, ta có thể khống chế Huyền Hoàng khí tự hủy."

Trong giọng điệu tràn ngập sự tự tin.

"Vậy ngươi có thể thử xem."

Lục Trường Sinh nhướng mày rồi cười cười:

Tiên sinh trầm tư một chút mới nói tiếp:

"Nhưng về sau nếu Phàm Nhân thôn gặp nạn, ngươi cần ra tay tương trợ."

Lục Trường Sinh do dự một chút.

Ngay sau đó gật gật đầu, nói:

"Có thể."

Có thể hoà bình giải quyết là cách tốt nhất.

Nhưng cũng không thể tránh khỏi liên lụy nhân quả với Phàm Nhân thôn.

"Còn có một chuyện."

Tiên sinh vẫy vẫy tay.

【 Tên họ: Tiểu Thạch Đầu 】

"Hệ thống, có thể điều tra thông tin về tiểu hài tử này sao?"

Trong đầu dò hỏi:

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Thạch Đầu.

Vậy tiểu hài này có lai lịch thế nào?

Ngay cả tiên sinh cũng nói hắn không có năng lực.

Tuy rằng cũng đã có mấy thùng thuốc nổ như Diệp Thu Bạch . . . . .

Điều làm cho Lục Trường Sinh thấy khó khăn chính là nuôi tiểu hài tử rất phiền toái!

Tiên sinh cười nói:

"Từ nhỏ Tiểu Thạch Đầu không cha không mẹ, ta cũng muốn tìm một chỗ cho nó."

"Vậy ngươi nhận nuôi là được."

"Ta không có năng lực này."

Lục Trường Sinh hơi sửng sốt.

Không có năng lực này?

Tuy rằng thực lực của tiên sinh không có mạnh như mình nhưng nhìn thái độ của đám người bên ngoài đối với tiên sinh liền có thể nhận ra hắn không bình phàm.

Vậy không phải sinh hoạt bình yên của hắn có thêm một quả bom hẹn giờ sao?

Để hắn nhận nuôi một tiểu hài tử?

"Có thể đổi thành một yêu cầu khác không?"

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Thạch Đầu, sắc mặt lập tức u ám.

"Ngươi có thể nhận nuôi hắn, mang hắn ra ngoài, hoặc là nhận hắn làm con nuôi."

Tức khắc, Tiểu Thạch Đầu đang chơi đùa bên ngoài chạy vào.

【 Năng lực: Không rõ 】

【 Tư chất: Không rõ 】

Không rõ sao?

Đây là tình huống lần đầu xuất hiện.

【 Ký chủ có thể làm đệ tử, không có tuyên bố nhiệm vụ thu đồ đệ cũng vì chưa điều tra được tư chất. 】

Lục Trường Sinh suy nghĩ một lát mới gật gật đầu nói với tiên sinh:

"Được, ta đồng ý."

Có thể khiến hệ thống không kiểm tra đo lường ra được năng lực và tư chất.

Lục Trường Sinh cũng thấy tò mò, không biết Tiểu Thạch Đầu này có chỗ nào không tầm thường đây.

Lúc này tiên sinh mới cười, gật gật đầu.

Ngay sau đó nhìn về phía Tiểu Thạch Đầu nói:

"Tiểu Thạch Đầu, còn không mau bái sư?"

Tiểu Thạch Đầu nhìn Lục Trường Sinh, nói:

"Có đường ăn sao?"

Lục Trường Sinh gật đầu.

Lúc này Tiểu Thạch Đầu mới vui vẻ, vội vàng quỳ gối trước mặt Lục Trường Sinh, dập đầu ba cái.

"Tiểu Thạch Đầu bái kiến sư tôn!"

Tiên sinh thấy thế mới đứng dậy nói:

"Đạo hữu đi theo ta."

Đi theo bước tiên sinh, hai người tiến vào một gian thạch thất.

Thông qua vài cách cửa bí ẩn hai người lại tiến vào một mật thất khác.

Trong mật thất này có một cái thạch đài.

Bên trên thạch đài có một sợi hơi thở màu vàng đất đang lưu động!

Hơi thở pha tạp, không chỉ có quy tắc chi lực mà còn có hơi thở tàn lưu từ thuở thiên địa sơ khai.

Thông thường được gọi là thế giới chi lực!

Tiên sinh phất phất tay, tức khắc có một sợi Huyền Hoàng khí từ bên trong tách ra.

"Vật này quý trọng, mong rằng đạo hữu không tiết lộ ra ngoài."

Lục Trường Sinh gật gật đầu. . . . . . .

Bắt được Huyền Hoàng khí, Lục Trường Sinh liền mang theo Tiểu Thạch Đầu phá vỡ không gian rời khỏi Thiên Hà tinh vực.

Tránh cho nữ nhân kia sinh ra một ít ảo tưởng.

Lục Trường Sinh không muốn bị hồng nhan họa thủy quấn thân. . . . . .

Đến lúc đó chuyện phiền toái lại nối tiếp nhau mà đến nữa.

Khi biết tin Lục Trường Sinh đã rời đi, sắc mặt Quý Thiên Dao trở nên ảm đạm.

Quý Liễu Chi nhìn mà âm thầm thở dài.

Xem ra chuyện nàng lo lắng nhất đã xảy ra.

"Về sau còn nhiều cơ hội, chuyện ngươi phải làm hiện tại chính là tăng cường thực lực của mình."

Quý Thiên Dao nghe xong gật gật đầu.

Nàng nhìn về phía nơi sụp đổ, nơi đó còn lưu lại hơi thở của Lục Trường Sinh.

Ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, đuổi kịp ngươi, xuất hiện trước mặt ngươi lần nữa. . . . . . .

Giờ phút này.

Thôn trưởng đi tới chỗ tiên sinh.

"Tiên sinh, đã giao đồ cho vị tiền bối kia rồi?"

Tiên sinh gật gật đầu.

"Ngày sau chúng ta còn cần vị tiền bối kia trợ giúp, hơn nữa đủ loại dấu hiệu cho thấy, Thiên Hà tinh vực, thậm chí sự tồn vong của toàn bộ giới vực vĩ độ cao đều liên hệ với hắn và. . . . . . Tiểu Thạch Đầu."

Thôn trưởng yên lặng. . . . . . .

Thời điểm xuyên qua không gian.

Lục Trường Sinh ôm Tiểu Thạch Đầu tránh cho nó bị gió lốc không gian gây thương tích.

Dù sao di chuyển với tốc độ quá nhanh, nếu như không bảo hộ, dù là mấy người Diệp Thu Bạch cũng sẽ bị cạo thành mảnh nhỏ.

Lúc này Tiểu Thạch Đầu lại tò mò vươn tay ra khỏi lá chắn linh khí của Lục Trường Sinh!

Lục Trường Sinh giật mình nhưng lại phát hiện tay của Tiểu Thạch Đầu không hề hao tổn khi gió lốc không gian thổi qua!
Bạn cần đăng nhập để bình luận