Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 717 - Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ sáu

. . . .

Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo là lời miêu tả phù hợp nhất dành cho luyện ngục lão tổ trong tình huống hiện tại.

Không chỉ có không cắn nuốt được tàn hồn bên trong Ma Vương thành mà còn chịu phản phệ.

Dẫn tới linh hồn thể bị tổn thương nặng nề!

Điều này khiến luyện ngục lão tổ sợ hãi không thôi.

Nếu như không phải hắn nhanh chóng cắt đứt liên hệ giữa linh hồn thể và linh hồn chi lực ở Ma Vương thành, e là giờ này linh hồn thể của hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!

Đến lúc đó luyện ngục lão tổ cũng chỉ có thể tồn tại trong đề tài đàm luận của mọi người.

"Rốt cuộc tàn hồn này thuộc về thần thánh phương nào. . . . . ."

Luyện ngục lão tổ nghĩ như thế này.

Nhưng vì mạng nhỏ nên luyện ngục lão tổ vẫn mạnh mẽ từ bỏ ý nghĩ không có khả năng thực hiện này.

Khi đối phương ở thời kỳ toàn thịnh, e là dùng một ý niệm thôi đã đủ đánh chết hắn rồi đi?

Muốn thì chắc chắn là muốn rồi.

Huống hồ đối phương chỉ tùy ý công kích mà thôi!

Đám người Phan Tà nghe xong nhìn linh hồn thể đã hư ảo hơn trước của luyện ngục lão tổ mà không khỏi có chút hoảng sợ.

Luyện ngục lão tổ kinh hãi không thôi.

Hắn không muốn mình bị chém giết hoàn toàn!

Nếu tàn hồn có thể phát huy ra loại lực lượng này.

Chỉ còn sót lại một tàn hồn, vậy mà dưới ba cột đá trấn áp của Tuyệt Hồn thành còn có thêm một tòa thành trì to lớn dùng để trấn áp, thế mà vẫn có thể phóng xuất ra lực lượng khiến hắn sợ hãi như thế.

Còn chuyện có muốn đi thử cắn nuốt tàn hồn bên dưới Ma Vương thành lần nữa không?

"Sau đó, chuyện các ngươi cần phải làm chính là rút thêm nhiều thần hồn nữa."

Loại tồn tại này tất nhiên là cường giả ở giới vực vĩ độ cao, hơn nữa tuyệt đối là cường giả hàng đầu mà ai ai cũng biết!

Linh hồn thể bị thương nặng dẫn tới luyện ngục lão tổ bức thiết yêu cầu các linh hồn khác để tẩm bổ.

"Phan Tà, các ngươi nhớ kỹ, ngàn vạn lần không cần tới gần trung tâm Ma Vương thành."

Hiển nhiên, vật mà bị trấn áp bên trong Ma Vương thành đã làm lão tổ trọng thương!

Dứt lời hắn liền nhắm hai mắt lại, tu bổ thương thế linh hồn. . . . . . .

Luyện ngục lão tổ khẽ gật đầu, nói:

Sau nửa tháng tìm kiếm, bọn họ bất đắc dĩ đành đi vòng vèo.

Phan Tà lập tức gật đầu nói:

Ở trên thân tháp.

Nếu không dù cho hắn có khôi phục thực lực thì cũng không cách nào khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, miễn bàn tới chuyện tiến thêm một bước nữa.

Tầng thứ sáu hiện giờ có năm điểm sáng đang lơ lửng!

Bây giờ dù là Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc hay là ba người Tiên Viên thôn đều chưa ra tới.

Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm đã không chỉ có một điểm sáng tồn tại.

"Lão tổ, chúng ta liền đi dò xét vị trí của bọn họ."

Mà giờ phút này.

Ở khu vực bên ngoài tháp tu luyện.

Đámg người Nhạc Chính Trì đang ngẩng đầu chăm chú nhìn một màn trước mắt.

"Được rồi, đi thôi."

Trong tình huống không có chút manh mối nào, bốn người Vô Gian Luyện Ngục căn bản không biết tìm kiếm từ đâu.

Tinh Vân thành tọa lạc ở vị trí cực kỳ hẻo lánh, hơn nữa còn giấu trên một ngọn núi.

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua.

Tầng thứ bảy thì lại chỉ có một.

Điểm sáng ở tầng thứ bảy đã dừng lại nửa tháng.

Hiển nhiên là Tiểu Hắc.

Ba người Tiên Viên thôn cũng không khiến bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.

Dù sao đồng dạng là thể tu, hơn nữa lực lượng thân thể cực kỳ mạnh mẽ!

Bọn họ có thể tới tầng thứ sáu cùng lắm là mang đến chút kinh ngạc thôi.

Đáng kinh ngạc chính la Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh.

Hai người đều ở trong tình huống bị trấn áp linh lực cùng thần hồn thế mà cùng ba tên thể tu Tiên Viên thôn dừng lại ở cùng một tầng, tầng thứ sáu!

Phải biết rằng lần đầu tiên Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh bị đá ra khỏi tháp mới chỉ leo lên tới tầng thứ tư mà thôi.

Hoa văn thứ sáu trên thân thể Tiểu Hắc đã hoàn toàn liên kết với nhau!

Trong khoảnh khắc này.

Tuy rằng thân thể có vết thương nhưng chiến ý cường đại, ánh mắt thị huyết đã khiến cho Tiểu Hắc càng đánh càng hưng phấn.

Tiểu Hắc không ngừng vung nắm tay của mình, vật lộn cùng với hàng ngàn hàng vạn đầu ma thú.

Hắn không hề ngừng lại chút nào.

Tại đây nửa tháng thời gian đương trung, vĩnh viễn chiến đấu.

Tầng thứ bảy vốn chỉ có hai đầu ma thú.

Nhưng mà hai đầu ma thú này lại có một loại năng lực cực kỳ đặc thù.

Đó chính là chỉ cần một giọt máu tươi liền có thể huyễn hóa ra một phân thân!

Nếu như không phải một kích hạ gục trong nháy mắt hạ thì bọn chúng có thể liên tục phân thân ra.

Với lực lượng thân thể hiện tại của Tiểu Hắc còn không cách nào một quyền đánh chết.

Cho nên mới có cảnh tượng như hiện giờ.

Muốn ngưng tụ loại hoa văn thứ sáu của Vạn Cổ Ma Thể cần phải chiến đấu vô tận!

Cho nên Tiểu Hắc mới nói tầng thứ bảy thích hợp cho hắn tu luyện Vạn Cổ Ma Thể.

Hiện giờ, trên thân thể Tiểu Hắc đã có loại hoa văn thứ sáu bao trùm!

Càng khiến người ta phải chú ý chính là bọn chúng có thêm một cái đuôi thô to ngoe nguẩy!

Lão thử, ma lang có thêm hai cánh.

Những ma thú này có thân hình còn cao hơn Tiểu Hắc một ít.

Trước mắt của Tiểu Hắc có vô số ma thú, không cách nào đếm xuể!

Giờ phút này, bên trong tầng thứ bảy.

Đây chẳng phải là đại biểu Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh có kinh nghiệm thực chiến và ý cảnh đều đang tăng lên với một tốc độ cực kỳ khủng bố sao?

Thân thể Tiểu Hắc, dù là huyết nhục hay cốt cách đều phát ra tiếng nổ.

Dù hắn chỉ đứng thẳng tại chỗ không có nhúc nhích cũng khiến cho không khí gian bị đè nén!

Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ sáu.

Tốn một thời gian tu luyện, rốt cuộc Tiểu Hắc cũng đạt tới một bước này.

Lực lượng thân thể cũng bắt đầu tăng mạnh.

Giờ phút này, Tiểu Hắc tựa như không cảm nhận được thương thế của bản thân, không cảm nhận được sự mệt mỏi do triền đấu trong thời gian dài.

Lực lượng tràn đầy khắp tế bào trong thân thể Tiểu Hắc!

Chỉ chờ đợi hắn phát tiết mà thôi!

Chỉ thấy hai tay Tiểu Hắc niết quyền, ngửa đầu rống giận!

Tiếng gào rống rung trời rung đất!

Một con ma thú bỗng nhiên vọt tới bị định trụ trong thời gian một nhịp thở.

Trong thời gian một nhịp thở này, Tiểu Hắc giơ một chân giậm thật mạnh trên mặt đất!

Đất vàng trên mặt đất bay tán loạn, bị gió lốc thổi cuốn.

Một bóng đen từ giữa cơn lốc đất vàng lao ra giống như đạn pháo.

Tiến nổ vang vọng khắp thiên địa!

Không gian đều bị thân thể cường hãn làm vặn vẹo.

Ngay sau đó thân thể trực tiếp nhảy vào bên trong đàn ma thú.

Nếu như có người ở đây quan sát sẽ kinh hoảng không thôi!

Bởi vì cảnh tượng trước mắt cực hạn huyết tinh, cực hạn bạo lực!

Bóng đen đi qua để lại từng thi thể ma thú bị đánh gãy ngang.

Ma tinh trong cơ thể chúng cũng bị đánh nát trong nháy mắt.

Khoảnh khắc ma tinh bị đánh nát thì ma thú cũng hoàn toàn bỏ mình, không cách nào lợi dụng máu tươi tiếp tục phân thân.

Chỉ thấy bóng đen thẳng tắp thoát khỏi vòng vây ma thú.

Khi Tiểu Hắc dừng bước quay đầu lại nhìn.

Hắn đã tạo ra một con đường đầy máu tươi và thi thể ma thú.

Hiện giờ Tiểu Hắc luyện thành Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ sáu.

E là đã có thể chiến một trận với cường giả Địa Tiên cảnh sơ kỳ!

Dù sao trước đó Tiểu Hắc đã có thể giao phong với cường giả Trọc Tiên cảnh hậu kỳ rồi.

Tiểu Hắc nhìn đàn ma thú trước mắt, không khỏi nhếch miệng cười:

"Cũng đã đến lục tiếp tục tiến lên tầng trên."

Thực lực của ma thú ở tầng thứ bảy không cách nào khiến Tiểu Hắc thỏa mãn nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận