Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 598 - Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng

. . . . . .

Lại nói đến chuyện sau khi trở về Trường Sinh giới.

Mộc Uyển Nhi đang ôn chuyện cùng đám người Hồng Anh.

Hồng Anh cười nói: "Uyển muội rốt cục cũng được toại nguyện, trở thành đệ tử sư tôn."

"Vậy xem ra sau này phải gọi là sư muội."

Mộc Uyển Nhi kéo tay Hồng Anh mà cười nói: "Sư tỷ!:

Lúc này, Tiểu Thạch Đầu thò đầu ra từ phía bên cạnh, miệng đang ngậm kẹo hồ lô nên nói năng hàm hồ không rõ: "Đại tỷ tỷ kia chính là sư muội của ta sao?"

Mộc Uyển Nhi nghe vậy thì sắc mặt lập tức tối sầm lại.

"Còn nhỏ như vậy mà đã không đâu ra đâu, lớn lên thì thành thể thống gì!"

Ở tuổi này mà cảnh giới của hắn đã đạt tới đỉnh phong Đế cảnh.

Ở một bên, sắc mặt của Hồng Anh và Thạch Sinh đã hóa đen sạm.

Huống hồ thiên phú của tiểu sư đệ bọn họ còn rất cao.

"Quần áo?"

Nghĩ tới đây, Hồng Anh bỗng thấy choáng váng...

Nàng đưa phắt tay lên mà chỉ vào Tiểu Thạch Đầu, dùng giọng nghiêm túc để nói: "Ngươi hẳn phải gọi ta là sư tỷ mới đúng, tuy rằng ta bái sư trễ hơn ngươi, nhưng ta đến Thảo đường trước cả ngươi nha!"

Còn tinh thông pháp tắc không gian.

Mộc Uyển Nhi nghe vậy thì sửng sốt,"Ngươi muốn y phục của ta làm gì?"

Tiểu Thạch Đầu nghiêng đầu, trong mắt chợt lóe lên một nụ cười rồi lập tức nói: "Vậy đại tỷ tỷ cho ta một bộ quần áo của ngươi đi, ta liền gọi ngươi là sư tỷ!"

Hồng Anh cũng bất đắc dĩ che mặt lại.

Lúc này, Ninh Trần Tâm trở về.

Thạch Sinh trực tiếp nhấc Tiểu Thạch Đầu lên mà nói: "Tiểu tử ngươi mau chóng sửa đổi tính cách này lại đi."

Mọi người nhìn quay thì chỉ thấy hơi thở Nho đạo nội liễm quanh thân Ninh Trần Tâm, nhưng lại cực kỳ nồng đậm!

Đến lúc hắn trở nên mạnh hơn, thế gian này phỏng chừng sẽ có được một tên lưu manh với thực lực cao cường...

Mộc Uyển Nhi cũng nhanh chóng hiểu ra, nàng đỏ mặt mà trừng mắt nhìn Tiểu Thạch Đầu một cái.

Ninh Trần tâm ôm quyền cười đáp: "Đa tạ sư tôn."

Chỉ sợ, một lời là đã có thể trảm Biến Huyết cảnh!

Nói đến đây, Lục Trường Sinh nhìn về phía Hồng Anh rồi mới tiếp tục: "Đầu tiên là Hồng Anh, nói vậy là ngươi đã làm chủ được công đạo, đến lúc đó ngươi cứ việc tùy ý của bản thân mà đi tiếp, từng bước chiếm lĩnh các giới vực khác để cho Vân Hoàng đế quốc trở thành chủ nhân giới vực vĩ độ thấp!"

Đúng vậy.

Ninh Trần Tâm gật đầu.

So với lúc trước, có vẻ lại có tăng lên thật lớn!

"Về phần Uyển Nhi."

Thạch Sinh nói: "Đã rõ."

"Thạch Sinh." Lục Trường Sinh quay đầu nhìn Thạch Sinh mà nói: "Ngươi hãy đi theo trợ giúp Hồng Anh và Trần Tâm, cũng thuận tiện cho việc tìm kiếm địa phương có tinh thần chi lực nồng đậm để tiến hành tu luyện, vừa có thể thực chiến mà vừa có thể thăm dò, đây cũng là phương thức tu luyện thích hợp nhất với ngươi."

Sau khi trải qua lần được Lục Trường Sinh khai đạo, Nho đạo của Ninh Trần Tâm lại tiếp tục tăng lên.

Hồng Anh gật đầu: "Đệ tử hiểu rõ."

"Sau đó là Trần Tâm."

"Nhiệm vụ của ngươi cũng tương tự như sư tỷ ngươi, trở thành đạo thống của giới vực vĩ độ thấp."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Ninh Trần Tâm mà cười nói: "Suy nghĩ đến đâu rồi?"

Lục Trường Sinh đứng dậy từ trên ghế tre rồi nói: "Một khi đã như vậy, ta lại nhắc lại nhiệm vụ của các ngươi một lần nữa."

Đối với Ninh Trần Tâm mà nói, chỉ cần ý niệm trong đầu thông suốt là lập tức có thể nhanh chóng tăng lên tu vi cho Nho đạo của mình!

"Ta chỉ là nói mấy câu mà thôi, nguyên nhân cuối cùng thì vẫn phải xem chính ngươi có thể nghĩ thông suốt hay không."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Mộc Uyển Nhi, rồi hắn lập tức lấy ra một lò luyện đan khổng lồ từ trong nạp giới!

Lò luyện đan này mang hình dạng một cái đỉnh, ở từng nơi tại chín phương hướng quanh chiếc đỉnh này có chín cái đầu rồng!

"Đây là lò luyện đan do chính ta luyện chế, không biết phẩm cấp, chẳng qua đan đạo của ngươi lại tương tự với ta, coi như là cũng có thể dùng thuận tay."

"Lò luyện đan này tên là Cửu Long Luyện Thần đỉnh, có thể luyện giết tà ma, có thể chống đỡ chư tà, cũng có thể luyện đan."

"Coi như là lễ bái sư của ngươi đi."

Sắc mặt Mộc Uyển Nhi trở nên kinh hỉ, nàng nói:

"Cám ơn đại thúc!"

Lục Trường Sinh gật gật đầu,"Đạo của ngươi tu luyện rất đơn giản, chính là không ngừng du lịch, luyện đan, khai quật, lúc này đây chính là thời điểm khảo nghiệm nội tình luyện đan của ngươi."

"Ta giao chuyện luyện đan dược của tất cả mọi người trong Vân Hoàng đế quốc cho một mình ngươi! Không cho phép tìm luyện đan sư khác để chia việc, hiểu chưa?"

Gió nhẹ vuốt ve cành liễu, lá liễu theo gió bay lên.

"Ngươi cũng biết mà, một khi ngươi đã thu những đệ tử này, những sinh linh vốn không phải người bình thường, nhất định phải đi truy đuổi đỉnh đại đạo này, thì ngươi cũng đã là người đứng ở trên đỉnh cao đó."

Nghe vậy, Lục Trường Sinh cười khổ: "Nếu có thể một mực sinh sống an nhiên yên lặng thì ai lại muốn động não suy nghĩ những chuyện nhân quả sinh tử này?"

"Như thế này không giống ngươi."

Cây liễu đột nhiên phát ra âm thanh.

Lục Trường Sinh ngồi bên cây liễu.

Thậm chí có thể là ba bốn cái...

Hồng Anh vừa định nói gì nữa thì chỉ thấy sắc mặt Mộc Uyển Nhi trở nên kiên nghị mà nói trước: "Hồng Anh tỷ, ta làm được."

Hồng Anh quay đầu nhìn về phía Mộc Uyển Nhi.

Mộc Uyển Nhi đi tới bên cạnh Cửu Long Luyện Thần đỉnh, năm ngón tay trắng nõn như ngọc vuốt ve thân đỉnh.

"Ta nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của đại thúc..."

Thấy thế, Lục Trường Sinh cũng cười mà gật đầu.

"Được rồi, đã như vậy, vậy liền đi nấu cơm đi, ăn xong bữa cơm này là có thể bắt đầu kế hoạch tu luyện, hy vọng các ngươi đều có thể thuận lợi hoàn thành."

Đám người Hồng Anh nghe vậy thì cười rồi đi vào phòng bếp.

Sau khi ăn uống đầy đủ, ngoại trừ Tiểu Thạch Đầu ra thì mọi người đều rời khỏi Trường Sinh giới.

Lục Trường Sinh vốn vô cùng cẩn thận, cho nên hắn nhất định phải chuẩn bị sẵn hai phương án.

Dù sao, nếu đến lúc đó mà cũng không cách nào gia cố phong ấn của Trấn Thiên Phù Đồ tháp đang áp chế Tà Ma vực, thì đại kiếp nạn kia thật sự là đã không xa.

"Đại kiếp nạn không biết khi nào sẽ hàng lâm, đã không còn quá nhiều thời gian cọ xát cho các ngươi, nếu muốn ta giúp các ngươi lập kế hoạch tu luyện thì nhất định sẽ phải chịu yêu cầu nghiêm khắc!

Lục Trường Sinh dùng sắc mặt lạnh nhạt vô tình để bác bỏ đề nghị của Hồng Anh.

"Nhân số Vân Hoàng đế quốc đông đảo, muốn một mình Uyển muội gánh vác chuyện đan dược của một đế quốc thì có phải là đang tạo gánh nặng quá lớn hay không?

Hồng Anh hơi cả kinh, nàng lo lắng mà nói: "Sư tôn, kính xin ngài suy nghĩ lại một chút."

Như trời đang nổi gió...

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói: "Đã như vậy thì ta chỉ có thể chấp nhận."

"Nhưng chờ sau khi giải quyết hết chuyện này, hẳn là ta sẽ có thể sống một cuộc sống bình yên."

Sống đời bình ổn?

Liễu Thụ thầm nghĩ trong lòng.

Thế nhưng ngươi vốn dĩ là người của cuộc sống không hề bình ổn!

Thiên phú kia, thực lực kia của ngươi sâu không lường được, vốn đã sinh ra với trách nhiệm gánh thiên địa trên vai.

E là... đây chỉ mới là sự khởi đầu. ...

Sau khi nhóm đệ tử rời đi, Lục Trường Sinh đang chuẩn bị phương án thứ ba.

Cũng chính là tận khả năng tăng lên thực lực của mình!

Mà thực lực của mình thì nên tăng lên như thế nào?

Sau một đêm suy nghĩ, Lục Trường Sinh vứt bỏ hết thảy trận pháp gì gì đó, lựa chọn tự nghĩ ra công pháp!

Về phần công pháp của các đệ tử, đối với Lục Trường Sinh mà nói, hắn chỉ cảm giác có chút không thích hợp.

Công pháp của bọn họ đều là chủ tu một cái đại đạo.

Ví dụ như Diệp Thu Bạch, thứ hắn tu là kiếm đạo.

Ninh Trần Tâm chính là Nho đạo.

Thạch Sinh thì là Tinh Thần chi đạo.

Còn Lục Trường Sinh thì sao?

Dường như mọi thứ đều biết một chút.

Vậy thì cứ dung hợp tất cả những thứ này thành một thể thống nhất đi, cứ hãy sáng tạo ra một môn công pháp thuộc về hắn!

Cũng chính là công pháp chỉ riêng hắn mới có thể tu luyện!

Như vậy thì mới có thể dung hòa một thân đại đạo hỗn tạp này của hắn thành thông suốt.

Nói vậy, có lẽ hắn sẽ càng thêm cường đại!

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh liền bắt đầu tính toán.

Lần này tính toán chỉ sợ phải mất mấy tháng...

Đoàn người Hồng Anh cũng dẫn dắt Vân Hoàng đế quốc, tìm được giới vực mục tiêu đầu tiên của mình.

Minh Hoàng vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận