Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1610: Giương cung bạt kiếm!

Lúc thấy đám người Lục Trường Sinh xuất hiện.

Hai đội ngũ của Kỳ Ngộ và Kỳ Xuyên đều lộ ra những biểu cảm khác nhau rõ ràng.

Bên Kỳ Ngộ thì lộ ra vẻ mừng rõ.

Còn bên Kỳ Xuyên thì gương mặt cực kỳ ngưng trọng và khó coi.

Nhưng mà nhân số hai bên cũng có khác biệt cực lớn.

Sau lưng Kỳ Ngộ chỉ có vụn vặt lẻ tẻ một hai trăm người.

Mà sau lưng Kỳ Xuyên thì lại đông nghìn nghịt, lít nha lít nhít hơn nghìn người...

Tiểu Hắc nhìn qua, nói: "Xem ra chuyện Kỳ Ngộ muốn đứng về phen sư tôn đã bị bọn họ biết được."

Nói đến đây, Bạch Hổ lão tổ nhíu mày, trong mắt có một tia lo lắng.

Giống như Bạch Hổ lão tổ có thể cảm nhận được đại kiếp sắp đến.

Nghe đến đó, Lục Trường Sinh hỏi: "Nói vậy là sao?"

Đạt đến cảnh giới như Bạch Hổ lão tổ, trực giác vô cùng chuẩn xác.

Nghe vậy, Hứa Dạ Minh cười khổ nói: "Có thể vui được sao. Quyền thế của Kỳ Lân tộc đứng đầu trong tứ đại thú tộc, muốn bọn họ thần phục sư tôn thì sao họ có thể bằng lòng phục tùng được?"

Nhìn đám người Lục Trường Sinh, khi ánh mắt nhìn qua Bạch Hổ lão tổ sau lưng hắn và thấy được dáng vẻ tôn kính đối với Lục Trường Sinh, Kỳ Xuyên nhíu mày thật chặt.

Mục Phù Sinh cũng gật đầu: "Vốn dĩ có hai tên Tử Viêm tướng đứng về phe Kỳ Ngộ, bây giờ chỉ còn một người. Ngay cả Dương Viêm Thân Vương đã đồng ý sẽ về phe Kỳ Ngộ cũng đổi ý qua bên Kỳ Xuyên..."

Đối với chuyện này, Lục Trường Sinh có lý do để tin tưởng.

Bạch Hổ lão tổ đứng cạnh Lục Trường Sinh cũng nhắc nhở: "Thực lực của Kỳ Lân tộc không thể khinh thường. Chắc chắn bọn họ sẽ không dễ dàng đồng ý, hơn nữa có lẽ Kỳ Lân tộc che giấu rất sâu."

Thạch Sinh nhìn biểu cảm của những người sau lưng Kỳ Ngộ, nói: "Hơn nữa xem ra những người ủng hộ Kỳ Ngộ cũng không phải là quá tình nguyện, biểu cảm trông có vẻ không vui lắm."

"Khi tung đòn cuối cùng, đột nhiên thực lực của Kỳ Lân lão tổ tăng vọt nhưng không hề sử dụng đan dược hay bí pháp gì. Ta vẫn luôn nghi ngờ rằng có người âm thầm giúp đỡ."

Rồi hắn nhìn về phía Kỳ Ngộ, lớn tiếng trách mắng: "Huống chi còn là một nhân tộc. Ngươi thân là dòng chính của Kỳ Lân tộc ta, vậy mà lại có suy nghĩ này. Ngươi muốn khiến cho Kỳ Lân tộc mất hết thể diện đúng không?"

"Trong trận chiến năm xưa, ta và Kỳ Lân lão tổ quyết chiến. Lúc ấy chênh lệch thực lực giữa chúng ta không phải quá lớn, có thể nói là ngang nhau khó phân."

Trong lúc nhất thời, tất cả những người sau lưng Kỳ Xuyên đều nhìn chằm chằm vào Kỳ Ngộ với ánh mắt căm ghét, bắt đầu nhao nhao lên tiếng chỉ trích.

Lúc này.

Sau đó cao giọng nói: "Kỳ Lân tộc tuyệt đối sẽ không trở thành thế lực phụ thuộc hay làm thuộc hạ của bất cứ ai!"

Kỳ Xuyên còn chưa nói xong thì đã bị Kỳ Ngộ ngắt lời: "Nhưng nếu như chỉ cần mất một chút thể diện mà có thể giúp cho Kỳ Lân tộc phát triển lên một tầm cao mới, đạt được càng nhiều lợi ích hơn thì có làm sao?"

Nghe được lời Kỳ Xuyên nói, Kỳ Ngộ cười lạnh một tiếng: "Thể diện? Ta thừa nhận quả thật thể diện rất quan trọng, hơn nữa ta cũng chú trọng thể diện."

Nhưng Lục Trường Sinh vốn đã định cho bọn họ một chút ngon ngọt, vì thế gật đầu nói: "Mặc dù ta sẽ không cai quản các ngươi, mà là tên đệ tử này của ta... Nhưng mà nếu đã là đồ đệ của ta thì phẩm hạnh có thể tin cậy được. Nếu dám phạm tiện, ta sẽ đánh gãy hai chân hắn."

Thế nhưng bọn họ đều là thuộc hạ của Tử Viêm tướng và Xích Viêm Thân Vương đứng về phe Kỳ Ngộ. Nếu như hai người kia không có thái độ gì, thì làm thuộc hạ đương nhiên cũng không dám có hành động nào khác.

"Một nhân tộc thì có thể mang đến cho chúng ta lợi ích gì?

Ngay cả một số người sau lưng Kỳ Ngộ cũng có vẻ mặt khó coi, nhìn chăm chú vào bóng lưng của Kỳ Ngộ.

(

Lục Trường Sinh nhìn Dương Viêm Thân Vương, nói: "Ta có thể chữa trị tổn thương căn nguyên cho ngươi. Không tin thì mời xem VCR ... À không, nhìn vị Bạch Hổ lão tổ bên cạnh đây."

Không phải tộc ta tất có dị tâm, đến lúc đó chỉ sợ Kỳ Lân tộc sẽ bị lợi dụng triệt để rồi bị vứt bỏ vô tình... Nếu như vậy thì Kỳ Lân tộc còn có thể tồn tại được hay không cũng đã là vấn đề."

"Xem ra ngươi không thích hợp với vị trí tộc trưởng Kỳ Lân tộc rồi, cũng tương tự không xứng với thân phận bậc này trong Kỳ Lân tộc!"

Hứa Dạ Minh: "..."

Ta cảm ơn ngươi nhiều!

Sau lưng Kỳ Xuyên, Dương Viêm Thân Vương nhíu mày nói:

"Vậy mà ngươi còn..."

Trong lòng Lục Trường Sinh cười thầm, tiểu tử này cũng thật là tinh ranh, không chỉ phản bác lại Kỳ Xuyên mà còn muốn hắn xác nhận điều kiện để tranh thủ được lợi ích lớn nhất.

Nói đến đây, Kỳ Ngộ nhìn sang Lục Trường Sinh, cười nói: "Lục tiền bối sẽ không như thế đúng chứ?"

"Đương nhiên, đây cũng phải nhìn xem đối phương có thể cho chúng ta đầy đủ lợi ích hay không, cũng phải đảm bảo sẽ không để chúng ta làm chuyện gì gây hại đến Kỳ Lân tộc."

)VCR là viết tắt của "Video Cassette Recorder," tức là máy ghi hình băng từ. Đây là một thiết bị điện tử dùng để ghi lại và phát lại các video từ băng cassette.

Sau đó hắn đẩy Bạch Hổ lão tổ ra trước.

"Xem đi, một người mà năm xưa bị các ngươi đánh cho gần chết, đi đường cũng suýt té ngã, bây giờ lại sinh long hoạt hổ mà xuất hiện trước mặt các ngươi. Chẳng lẽ đây không phải là minh chứng rõ ràng nhất hay sao?"

Lúc đầu, Bạch Hổ lão tổ còn cảm thấy cũng không có gì, còn định muốn Lục Trường Sinh giải thích một chút là quả thật hắn có năng lực như thế.

Nhưng sau khi nghe được nửa đoạn sau thì thì lông mày Bạch Hổ lão tổ giật giật, không thèm giải thích nữa mà chỉ muốn quay đầu lại đè Lục Trường Sinh xuống đất đánh cho một trận.

Nhưng mà suy nghĩ lại thì vẫn thôi.

Dù sao cũng đánh không lại.

Lúc này Mục Phù Sinh cũng bổ sung thêm: "Dương Viêm tiền bối, lúc ấy ta nói người có thể chữa khỏi cho ngươi chính là sư tôn của ta."

Dương Viêm Thân Vương nhìn một màn này này thì nhíu mày rồi lại thả lỏng, nhưng cũng không nói gì nữa, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.

Giương cung bạt kiếm!

Vừa dứt lời, tất cả mọi người sau lưng Kỳ Xuyên, thậm chí phần lớn người sau lưng Kỳ Ngộ cũng đều bộc lộ khí tức ra ngoài, nhìn về phía Lục Trường Sinh!

"Kỳ Lân tộc ta thề sống chết cũng sẽ không khuất phục! Đây chính là sự kiêu ngạo của đại tộc đứng đầu Ma Thú đại lục!"

Kỳ Xuyên nhìn thoáng qua Dương Viêm Thân Vương bên cạnh đã có chút động lòng, trong lòng đưa ra quyết định, sau đó quát lớn:

Có thể trong một thời gian ngắn như vậy mà thu phục được tam đại thú tộc, thực lực của Lục Trường Sinh không cần nói cũng biết.

Bây giờ nhìn thấy người này, cuối cùng hắn cũng đã hiểu vì sao ngay cả Thính Phong Các cũng không thu thập được thông tin của đối phương.

Cục diện tất thắng của Kỳ Xuyên cứ như vậy mà bị bóp chết từ trong trứng nước.

Chủ yếu là không ai ngờ được chuyện này!

Ai có thể tưởng tượng được nửa đường lại nhảy ra một tên Lục Trường Sinh, sau đó còn muốn thu phục tứ đại thú tộc.

Mấu chốt là hiện tại, ngoại trừ Kỳ Lân tộc bọn họ ra thì tam đại thú tộc khác đều đã lựa chọn thần phục!

Kỳ Xuyên nhìn chằm chằm vào Lục Trường Sinh.

Hắn quan sát tên nam tử bình thường không có gì đặc biệt này, trong lòng thầm nhớ đến lúc trước đã phái người điều tra vị sư tôn đứng sau Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc đến tột cùng là ai.

Thế nhưng mà.

Đến ngay cả thế lực tình báo đệ nhất ở Hỗn Độn giới - Thính Phong Các cũng không tra ra được bất cứ tin tức nào liên quan đến Lục Trường Sinh, thậm chí một cái tên cũng không có!

Lúc ấy hắn đã nghi ngờ.

Nhưng thật không ngờ rằng kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa.

Chỉ cần có Sơn Hải Kinh, triệu hoán ra Kỳ Lân và lấy được tinh huyết, trong quá trình thăng cấp huyết mạch thì tổn thương căn nguyên cũng tự nhiên mà khôi phục.

Dù sao người ủng hộ Kỳ Xuyên tương đối nhiều, hắn cũng có nhiều cơ hội đạt được Sơn Hải Kinh nhất.

Thật ra ngay từ đầu, Dương Viêm Thân Vương đạt thành hợp tác với Kỳ Xuyên là định bất ngờ tiến hành ám sát hoặc chặn tài nguyên của Kỳ Ngộ.

Hắn cũng hiểu rõ, Dương Viêm Thân Vương luôn luôn theo đuổi thực lực, rất muốn khôi phục thương thế.

Kỳ Xuyên nhìn thấy có vẻ như Dương Viêm Thân Vương đã hơi có chút động lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận