Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 948 - Trù bị

. . . .

Điện tập kết là do Thần Trận Tông cùng Thần Thể Tông cùng kiến tạo lên, khen thưởng cũng do hai tông cùng gánh vác.

Đồng thời cũng bởi vì thú triều lan đến quá nhiều thành trì, hơn nữa phạm vi còn đang dần dần mở rộng cho nên hai tông cũng đưa ra khen thưởng đối với các nhiệm vụ cực kỳ phong phú.

Điều này cũng dẫn tới vô số tán tu, thậm chí còn có đệ tử các thế lực khác đều nguyện ý tới tiếp nhận nhiệm vụ nằm trong khả năng của mình.

Khi bốn người Diệp Thu Bạch tiến tới nơi này.

Có một nữ tử trực tiếp hỏi:

"Các ngươi muốn gia nhập vào đội ngũ của chúng ta hay không?"

Diệp Thu Bạch nhìn qua sang, nhướng mày, khó hiểu hỏi:

"Trước đó, thời điểm các ngươi tiến vào Thần Hàng Tinh Vực chúng ta liền ở bên cạnh nghe được, nghe các ngươi đến từ chính Tinh Vân tông thuộc Hạo Thiên thần vực."

Trải qua giới thiệu.

Nữ tử thấy thế liền thối lui ra phía sau nam tử.

Bên nam tử chỉ có ba người.

"Để ta nói lý do đi."

Còn Trọng Trường Công thì lại là cường giả Thần Tướng cảnh sơ kỳ.

"Vì sao lại lựa chọn chúng ta?"

Nam tử tên là Trọng Trường Công, một nam tử khác yên lặng ít nói tên là Tề Văn, còn nữ tử tên là Chung Yến.

Ngay sau đó một nam tử cao lớn cười ngâm ngâm lại vỗ vỗ bả vai nữ tử.

Bọn họ cũng không nhận thức nhau, trong tình huống này mà mời nhập đội sẽ làm người khác cảm thấy khó hiểu.

"Đồng thời thấy thực lự của các ngươi lại ở Thần Binh cảnh, cho nên cảm thấy rất thích hợp gia nhập đội ngũ của chúng ta."

Phương Khung bên cạnh cảm thấy kỳ quái hỏi:

Sau đó nam tử giải thích:

"Nơi này có không ít người cảnh giới cao hơn, mạnh mẽ hơn chúng ta, sao ngươi không tìm bọn họ?"

Tề Văn cùng Chung Yến đều ở Thần Binh cảnh hậu kỳ.

Trọng Trường Công đến từ Thần Trận Tông, Tề Văn cùng Chung Yến thì là người Thần Thể Tông.

Mục Phù Sinh cùng Diệp Thu Bạch liếc mắt nhìn nhau.

"Cho nên gia nhập đội ngũ chúng ta đi, được khen thưởng thì chúng ta sẽ dựa theo cống hiến đối nhiệm vụ mà tiến hành phân phối."

"Tất nhiên, ta là đội trưởng."

"Cảnh giới cao hơn chúng ta cũng sẽ không tìm chúng ta làm đồng đội, đồng thời tuy rằng có nhiều người tu vi Thần Binh cảnh nhưng phần lớn đều đã có đội ngũ, tán tu chúng ta cũng không muốn tìm.

Còn đưa ra một lý do không thuyết phục lắm.

Trọng Trường Công cười nói:

Đơn giản chính là không phải người Thần Hàng Tinh Vực, đến lúc đó dù cho thế lực phía sau tìm phiền toái cũng không thuận tiện.

Vì sao tìm bọn họ?

Ai mà tin tưởng đối phương không có ít tâm tư chứ?

Còn các ngươi đến từ Hạo Thiên thần vực, nội tình tự nhiên tốt hơn so với mấy tán tu kia rồi, không phải sao?"

Diệp Thu Bạch trực tiếp cười nói:

"Hiểu rõ."

Đột nhiên tìm tới bọn họ.

Nghe đến đây.

Trọng Trường Công thản nhiên gật đầu:

"Nói như vậy, khen thưởng là do ngươi tới phân phối?"

Lúc này bọn họ mới ẩn ẩn đoán được mục đích của ba người này.

Còn nữa, cảnh giới của bọn họ cao hơn so với mấy người Diệp Thu Bạch.

Cho nên đến lúc hoàn thành nhiệm vụ mà phân phối khen thưởng, còn không phải tùy ý bọn họ tới phân?

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán.

Bất quá xem tình hình hiện tại thì có khả năng là thật nha.

Trọng Trường Công cười nói:

"Vậy các ngươi có muốn gia nhập vào đội ngũ của chúng ta hay không?"

Diệp Thu Bạch nói:

"Chúng ta cần thương lượng một chút."

"Đây là chuyện đương nhiên."

Diệp Thu Bạch đi tới trước mặt Trọng Trường Công, cười nói:

Bàn bạc một lúc xong.

Đây là ý của đại sư huynh ý đó!

Sư tôn à, thật sự không phải ta muốn làm đâu.

Nha. . . . . .

Mục Phù Sinh ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Tiểu Hắc nhíu mày.

"Có nên trực tiếp từ chối hay không?"

Diệp Thu Bạch lại lắc đầu nói:

"Không nên từ chối, chúng ta có thể lợi dụng bọn họ, không phải bọn họ là người Thần Thể Tông và Thần Trận Tông sao, tự nhiên có thể tiếp xúc đến tình báo mà chúng ta không cách nào tiếp xúc đến."

"Đến lúc đó nếu như không có vấn đề liền hợp tác, nếu như có vấn đề thì cũng sẽ có biện pháp giải quyết."

Phương Khung gật đầu:

"Tuy rằng cảnh giới của bọn họ cao hơn so với chúng ta, nhưng hẳn là không khó đối phó."

Diệp Thu Bạch thì nhìn về phía Mục Phù Sinh:

"Mục sư đệ, phương diện này ngươi tương đối quen ứng phó, liền giao hết cho ngươi."

"Chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Mục Phù Sinh nói.

"Rất rõ ràng, xem ra bọn họ muốn tìm tay đấm miễn phí."

Bốn người Diệp Thu Bạch truyền âm bàn bạc với nhau.

Ngay sau đó liền thối lui sang một bên.

Trọng Trường Công lý giải gật gật đầu.

"Chúng ta đồng ý gia nhập đội ngũ."

Ánh mắt Trọng Trường Công có ý cười xẹt qua, ngay sau đó gật gật đầu, vươn tay nói:

"Vậy chỉ giáo nhiều hơn."

Diệp Thu Bạch duỗi tay nắm chặt:

"Chỉ giáo nhiều hơn."

"Được rồi, chúng ta cũng đã chọn lựa một cái nhiệm vụ, bất quá cần phải cho các ngươi nhìn xem, cảm thấy có thể tiếp hay không."

Ngay sau đó, Trọng Trường Công liền duỗi tay ra, một quyển trục xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, sau đó đưa cho Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch mở ra nhìn.

Nhiệm vụ cung cấp thông tin.

Ở phương nam điện tập kết có một tòa thành trì nhỏ, số lượng ma thú cũng không quá nhiều, trên cơ bản đều là Thiên Tiên cảnh, Thần Binh cảnh.

Chỉ có một ít ma thú Thần Tướng cảnh dẫn đầu.

Thuộc về phạm vi thế lực Thần Trận Tông.

Yêu cầu trợ giúp thành trì chống đỡ thú triều.

Lấy được ma hạch của ba ma thú Thần Tướng xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Tổng thể mà nói, nhiệm vụ không có độ khó cao.

Trọng Trường Công cười nói:

"Thế nào, có thể tiếp sao?"

Diệp Thu Bạch gật đầu:

"Vấn đề cũng không phải rất lớn."

"Xem ra thực lực của các vị thực sự không yếu."

Ánh mắt Trọng Trường Công lóe lên, cười nói:

"Muốn săn giết ba ma thú cấp Thần Tướng, vẫn yêu cầu dùng chút kế sách."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch cũng biết Trọng Trường Công đang thử bọn họ, vì thế liền cười nói:

"Ngươi là đội trưởng, ngươi quyết định là được."

"Tốt, chúng ta tranh thủ thời gian chuẩn bị, ngày mai tập trung ở cửa thành xuất phát."

Diệp Thu Bạch gật đầu. . . . . . .

Rời khỏi điện tập kết.

Diệp Thu Bạch, Phương Khung cùng với Tiểu Hắc cư ngụ trong một khách điếm.

Mục Phù Sinh thì đi ra ngoài thu thập tình báo.

Không có biện pháp nào khác!

Nếu đã biết đối phương không có ý tốt.

Như vậy phải tận lực thu thập một ít tin tức về đối phương, như vậy mới có thể ra kế sách tốt hơn.

Ai.

Thật là vì sư huynh đệ mà rầu thúi ruột nha. . . . . .

Mục Phù Sinh tỏ vẻ lòng mình rất mệt mỏi.

Cũng tỏ vẻ hiểu vì sao sư tôn luôn cảm thấy đau đầu.

Trọng Trường Công cũng không phải nhân vật cao tầng gì.

Cho nên thời điểm thu thập tình báo dùng phù triện trao đổi là được.

Trong quá trình hỏi thăm, Mục Phù Sinh đều dùng áo đen che mặt, ẩn nấp hơi thở, ngay cả dấu vết của bàn thân trên phù triện cũng đã bị lau đi.

Đồng thời những phù triện mà hắn đưa ra cũng là những loại thường thấy, không phải là mấy loại phù triện có uy năng kinh khủng bên trong Phù Ấn Chi Thư.

Tới cảnh giới như bọn họ thì phù triện chính là một loại đồng tiền mạnh, tương tự với đan dược, trận pháp quyển trục cùng với vũ khí.

Còn tiền tài thì sao?

Tiền tài đã trở thành thứ không cần thiết, không đáng giá.

Đợi đến thời gian mặt trời lặn Mục Phù Sinh mới mang theo tình báo trở về.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng đình chỉ tu luyện, hỏi:

"Như thế nào?"

Mục Phù Sinh trợn trắng mắt.

Các ngươi thật sự sung sướng nha.

Ngay sau đó nói:

"Chung Yến cùng với Tề Văn kia chỉ là đệ tử bình thường ở trong Thần Thể Tông mà thôi."

"A? Nói như vậy là Trọng Trường Công không đơn giản rồi?" Tiểu Hắc hỏi.

"Không sai."

Mục Phù Sinh gật đầu nói:

"Tuy rằng Trọng Trường Công là đệ tử nội môn, nhưng mà phụ thân hắn lại là trưởng lão nội môn Thần Trận Tông, hơn nữa có quyền lên tiếng ở điện tập kết."

Nghe đến đây.

Diệp Thu Bạch mỉm cười:

"Xem ra chuyến này dù có thành công, nếu mà Trọng Trường Công thực sự có ý định gây rối khi phân phối khen thưởng thì chuyện không dễ yên bình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận