Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1209 - Trảm Thiên Dương

. . . .

Thái Sơ, Nghịch Chuyển Chi Kiếm.

Lúc trước Lục Trường Sinh từng dùng kiếm này chém giết Hắc ám ma long ở thông đạo Tiên giới.

Hắc ám ma long dùng một tia thần hồn thể hiện thân, sau đó bị Lục Trường Sinh dùng nghịch chuyển chi kiếm chém giết cả bản thể!

Thân ngoại hóa thân cũng cần có một tia thần hồn từ bản thể chủ đạo, cho nên nghịch chuyển chi kiếm cũng có tác dụng với thân ngoại hóa thân.

Khi thanh kiếm giống như thực chất kia xuất hiện trong lòng bàn tay Lục Trường Sinh, sắc mặt Thiên Dương điện chủ lập tức đại biến!

Không biết thanh kiếm này có tác dụng thế nào, nhưng khi thanh kiếm vừa xuất hiện Thiên Dương điện chủ liền cảm giác tử vong cận kề!

Thân ngoại hóa thân không có khả năng cảm nhận được tử vong.

Tất cả mọi người nghe xong đều kinh hãi.

Thân hình hắn chợt lóe biến mất tại chỗ, chạy như bay ra khỏi Ma Vương Vực!

Ngược dòng thần hồn?!

Thiên Dương điện chủ không ôm tâm lý may mắn nữa.

Lục Trường Sinh nhướng mày nhìn về phía Thiên Dương điện chủ, ánh mắt bình thản, giọng điệu lành lạnh đáp.

Khi hắn tới lối ra Ma Vương Vực lại đụng phải vào một bình chướng vô hình tạo ra tiếng vang ầm ầm!

Tiên sinh thì cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía thanh kiếm trong tay Lục Trường Sinh xuất hiện sự ngưng trọng.

Dùng hết toàn lực thiêu đốt thần hồn, bộc phát tốc độ cực hạn.

"Kiếm này, có thể ngược dòng thần hồn."

Thiên Dương điện chủ hoảng sợ nói: "Đây là kiếm gì?!

Đây chẳng phải là nói chỉ có một tia thần hồn của đối phương ở đây liền có thể một kiếm chém cả thân ngoại hóa thân lẫn bản thể?

Không chỉ không cách nào dùng thân thể chạy trốn, ngay cả muốn bỏ qua thân thể dùng thần hồn chạy trốn cũng không có khả năng.

Bất an trong lòng Thiên Dương điện chủ được kiểm chứng.

Trừ phi thực lực của đối phương có thể vượt qua Lục Trường Sinh...

Lục Trường Sinh cũng không có sốt ruột, ánh mắt trêu tức nhìn bóng lưng Thiên Dương điện chủ điên cuồng chạy trốn.

Trước đó Lục Trường Sinh đã lặng lẽ thi triển trận pháp bao vây toàn bộ Ma Vương Vực.

Thấy Lục Trường Sinh không mặn không nhạt, Thiên Dương điện chủ lại nhìn về phía tiên sinh, lo lắng nói:

"Đạo hữu... Không, tiền bối!

Thiên Dương điện chủ tuyệt vọng, đột nhiên vung tay lớn tiếng rống giận:

Chỉ thấy Thiên Dương điện chủ giống như phát điên không ngừng công kích bình chướng phía trước nhưng bình chướng chẳng có một chút gợn sóng nào...

Tiên sinh nghe Thiên Dương điện chủ gào rống, lắc lắc đầu không nói gì.

Nhưng hiển nhiên Thiên Dương điện chủ không được điểm này.

Nói xong, Lục Trường Sinh cầm nghịch chuyển chi kiếm vung về Thiên Dương điện chủ.

"Xem ra không tự biết sai."

Lục Trường Sinh cũng nhướng mày.

Sau khi nhìn thấy không có hy vọng, Thiên Dương điện chủ mới xoay người nhìn về phía Lục Trường Sinh cầu xin tha thứ nói:

"Lão hủ có làm sai nhưng cuối cùng cũng là vì Phàm nhân giới!"

"Chẳng qua là nhất thời bị gian nhân làm lầm, lúc này mới đi sai đường, chẳng lẽ tội đáng chết vạn lần sao?"

Thiên Dương điện chủ từ thời thượng cổ thông qua thủ đoạn đặc thù kéo dài hơi tàn đến nay, tự nhiên rất sợ chết.

"Tà Ma Vực sắp tới, thân thể tàn phế của lão hủ sẽ có tác dụng."

"Làm sai liền nhất định phải trả giá thật lớn, huống hồ vừa rồi Lục đạo hữu nói cũng rất có đạo lý, cho nên..."

Tiên sinh lại bất đắc dĩ thở dài, lắc đầu nói:

"Tiên sinh, ta biết sai rồi, kính xin giúp ta cầu tình!"

Nhất thời các loại quy tắc chi lực nghịch chuyển chém tới Thiên Dương điện chủ!

Nơi đi qua cũng không có hủy hoại không gian, ngược lại cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức đáng sợ.

Nhưng trong sự bình tĩnh lại mang theo tịch diệt chi ý.

Nhìn Nghịch Chuyển Chi Kiếm chậm rãi chém tới, Thiên Dương điện chủ kinh hãi.

Nhanh lên... Nhanh lên!

Hắn liều mạng muốn di chuyển thân thể của mình nhưng thân thể của lại như không nghe sai khiến, ngay cả một ngón tay cũng không nhúc nhích!

Giống như bị Nghịch Chuyển Chi Kiếm khóa chặt!

Trong con ngươi Thiên Dương điện chủ co rút lại trơ mắt nhìn Nghịch Chuyển Chi Kiếm chậm rãi phóng đại.

Xoạt!

Hơn nữa còn có cơ hội nâng cao một bước, leo lên ngọn núi cao hơn để ngắm phong cảnh phía trên.

Thực lực bực này, chỉ cần tương lai Lục Trường Sinh nhớ thương chút tình cảm cũ thì Hạo Thiên Thần Tông bọn họ có thể đứng ở đỉnh Phàm nhân giới!

Kích động bởi vì Hạo Thiên Thần Tông bọn họ đáp lên chiếc thuyền Lục Trường Sinh này!

Đại trưởng lão Đông Thành Vạn thì kích động đến run rẩy.

Xem ra ánh mắt có chút thiển cận.

Hắn vẫn đánh giá thực lực của Lục tiền bối quá thấp.

Cuối cùng khó tin ngã xuống...

Điện chủ Giám Sát Thánh Điện điện đã vẫn lạc!

Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được nên phất phất tay hủy diệt thân ngoại hóa thân của Thiên Dương điện chủ.

Mọi người nhìn thấy cảnh này, há miệng kinh hãi.

Một cường giả Thần Đế cảnh...

Điện chủ Giám Sát Thánh Điện...

Chết đi như vậy sao?

Đây chính là nhân vật đứng đầu ở giới vực vĩ độ cao!

Hạo Thiên Thần Chủ lắc đầu cười khổ.

Thần hồn bắt đầu tiêu tán!

Đồng tử dần dần mất tiêu cự!

Một lão giả khoanh chân ngồi ở trung tâm đại điện đột nhiên mở to hai mắt, há miệng nhưng không nói ra lời.

Trong một đại điện tối đen.

Khuôn mặt Thiên Dương điện chủ ngưng tụ, khí tức sinh mệnh trôi đi.

Một kiếm trực tiếp xuyên qua mi tâm!

Tống Kiêu đứng bên cạnh Diệp Thu Bạch, chỉ vào Lục Trường Sinh nói:

"Có phải sư tôn của các ngươi quá biến thái rồi không?"

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Sư tôn vẫn luôn mạnh như vậy, cho dù chúng ta cũng chưa từng thấy sư tôn toàn lực ra tay."

Tống Kiêu mở to mắt, lập tức cười khổ lắc đầu:

"Trách không được có thể bồi dưỡng ra đám quái vật các ngươi, có một sư tôn như vậy tất cả đều hợp lý."

Lúc này Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn về phía đám bạch ý giám sát sứ còn lại giơ ngón tay.

Đánh chết bọn họ một cách gọn gàng.

Tiên sinh vội vàng hỏi: "Thiên Dương đã chết, vì sao còn giết chết những tên giám sát sứ này?"

Lục Trường Sinh bình thản đáp lời:

"Rất đơn giản, trong Giám Sát Thánh Điện đã có dư nghiệt Tà Ma Vực xuất hiện, như vậy không ai cam đoan bên trong còn có nội ứng hay không, chém giết là phương pháp đơn giản nhất."

Tiên sinh nghe xong gật đầu.

Bây giờ kẻ khó chịu nhất là ai?

Đương nhiên là Ma Kỷ rồi.

Sư tôn sau lưng Tiểu Hắc ngay cả điện chủ Giám Sát Thánh Điện cũng có thể chém giết, muốn xử lý bọn họ không phải rất dễ dàng sao?

Lúc này Tiểu Hắc đứng trên tường thành rách nát lạnh lùng nhìn chằm chằm Ma Kỷ, nói:

"Nhân tố bên ngoài đã không còn, như vậy tới thời điểm chúng ta giải quyết ân oán rồi."

Lục Trường Sinh cũng không ra tay.

Đây là khúc mắc của Tiểu Hắc, tự nhiên phải do hắn tự mình động thủ cởi bỏ.

Ma Kỷ nghe xong, sắc mặt giống như gan heo.

Không nói đến có đánh được hay không.

Cho dù miễn cưỡng đánh được Tiểu Hắc thì sư tôn của hắn vẫn đang đứng ở chỗ này!

Có thể trơ mắt nhìn hắn giết Tiểu Hắc?

Dù kết quả như thế nào, người chết đều không phải là hắn sao?

Vì vậy Ma Kỷ thử nhìn về phía Lục Trường Sinh hỏi:

"Tiền bối, đây là ân oán cá nhân của chúng ta, ngươi sẽ không nhúng tay chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận