Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 327 - Thiên Trì chi đấu

Côn Luân Thiên Trì tọa lạc trên đỉnh chóp của Côn Luân tuyết sơn.

Trên đỉnh chóp này, tuyết trắng đều bị tan ra.

Chung quanh có cây xanh mọc đầy.

Vô số cây cối tựa như đã trải qua ngàn năm, có đại thụ cao lớn phóng thẳng lên cao.

Cảnh vật này đều hình thành do linh khí nồng đậm trong Côn Luân Thiên Trì đã thấm nhuần vào thổ nhưỡng, biến thổ nhưỡng thành linh thổ.

Thảm thực vật không chịu ảnh hưởng của sự lạnh giá, khắc nghiệt nên phát triển cực tốt.

Ba người Diệp Thu Bạch đi tới cạnh Côn Luân Thiên Trì.

Cảm nhận được linh khí nồng đậm đến cực điểm, vô cùng tinh thuần, bọn họ căn bản không cần vận chuyển công pháp hấp thu vào trong kinh mạch để tiến hành tinh luyện mà có thể trực tiếp hấp thu chuyển vào trong đan điền.

Diệp Thu Bạch cũng mỉm cười nhìn về phía Tiểu Hắc và Thạch Sinh, nói: "Các ngươi như thế nào?"

Cho nên Diệp Thu Bạch mới đặt câu hỏi thế này.

Nhanh chóng vận chuyển công pháp, bắt đầu hấp thu bước Thiên Trì!

Còn Thạch Sinh thì lại tu luyện tinh thần chi lực, cũng không cần linh khí.

"Chỉ là đứng bên cạnh hồ liền cảm giác mình muốn đột phá rồi, tiến vào bên trong còn đến mức độ nào nữa?"

Vào hồ không chỉ có thể hấp thu linh khí, nước hồ còn có một tác dụng nữa đó là gia tăng thiên phú.

Có người cảm khái.

Tiểu Hắc gật đầu, nói: "Tới cũng tới rồi."

Cũng có người không nói gì, đã gấp không chờ nổi, lập tức tiến vào trong Côn Luân Thiên Trì.

"Không hổ là Côn Luân Thiên Trì, trách không được có nhiều người như vậy vì này danh ngạch đoạt phá đầu, thậm chí còn không tiếc đại giới."

Tiểu Hắc là thể tu, cũng không cần thiên địa linh khí.

Nói xong.

Thấy thế, nhiều người sôi nổi cùng tiến vào.

Ba người đồng loạt bước vào trong Thiên Trì.

Thạch Sinh thì suy nghĩ chút rồi nói: "Ta vào xem thử đi."

Tuy rằng không cách nào hấp thu linh khí bên trong nhưng nếu thiên phí có thể tiến thêm một bước nữa cũng là chuyện rất tốt.

Tiểu Hắc thì lại không có bất kỳ cảm giác gì, một hồ nước linh khí trong mắt hắn chỉ giống như một hồ nước tắm vậy . . . . . .

Giờ khắc này.

Diệp Thu Bạch hơi trợn mắt nhìn chung quanh, rõ ràng là bốn người Huyền Minh Nhai cùng với năm nữ tử Hàn Linh tông.

Hắn vội vàng vận chuyển Thái Sơ Kiếm Kinh.

Tên đệ tử cầm đầu mấy người Huyền Minh Nhai cười nói: "Đã như vậy thì sao chúng ta không liên thủ chứ?"

Nháy mắt Diệp Thu Bạch liền cảm nhận được một cỗ linh khí tinh thuần tựa như sóng to gió lớn rong ruổi quanh thân.

Nói xong liền có chín hơi thở Bán Đế cảnh phóng lên cao!

Nữ đệ tử này do dự một chút, ngay sau đó liền gật gật đầu nói: "Nói có lý."

"Nhanh chóng giải quyết cũng có thể tranh thủ được nhiều thời gian tu luyện."

Từng sợi linh khí tinh thuần bị hút vào trong đan điền!

Trong mắt hai nhóm người này đều tràn ngập sát ý.

"Hàn Linh tông? Như thế nào, các ngươi cũng muốn ra tay với bọn họ?"

Một tên nữ đệ tử gật đầu nói: "Huyền Minh Nhai có thù oán với bọn họ sao?"

Cảnh giới của Diệp Thu Bạch lại tựa như nước chảy thành sông, trực tiếp đột phá đến Hư Thần cảnh trung kỳ!

Lúc này bên cạnh bỗng có mấy cỗ hơi thở tập trung tới đây.

Bởi vì đan điền của hắn chính là tinh không đan điền, chỉ có thể dùng tinh thần chi lực để tiến hành tu luyện.

Thạch Sinh cũng không cách nào hấp thu nước trong hồ.

Chín hơi thở này đều thuộc về cường giả Bán Đế có tư cách đánh sâu vào Đế cảnh.

Người chung quanh người cảm nhận được mấy cỗ hơi thở này đều trợn mắt chú ý.

"Người Huyền Minh Nhai và Hàn Linh tông liên thủ sao?"

"Là muốn nhằm vào ai?"

"Mặc kệ là nhắm vào ai thì kết cục của người đó đã được chú định."

Cũng có người tò mò nhìn quan sát.

Một nam tử cõng kiếm cũng nhìn về phía bên này, trong mắt lấp lóe từng sợi kiếm ý, chỉ thấy hắn cười khẽ một tiếng nói: "Thật sự thú vị nha."

Bên cạnh hắn có một thiếu niên với vẻ mặt hơi thẹn thùng, lên tiếng nói: "Lâm đại ca, hay là chúng ta tranh thủ thời gian tu luyện đi."

Lâm Giới cười nói: "Mộ Tứ Sinh, tính tình của ngươi cần phải sửa đổi đó, Mộ bá phụ sẽ mắng ngươi."

Nói tới đây, chín người sôi nổi phóng thích hơi thở, toàn lực vọt về phía hai người Tiểu Hắc.

"Ba người các ngươi đều được chú định là phải chết, chỉ dựa vào hai người, như thế nào ngăn trở?"

"Chẳng lẽ là khinh thường chúng ta?"

"Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy hai người đã đủ để đối kháng với chúng ta?"

Phía đối phương nghe được lời này đều cảm thấy giận dữ!

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch cũng lựa chọn tin tưởng hai người.

Bên kia.

Diệp Thu Bạch cười nói: "Xem ra các ngươi đã không nhịn được nữa?"

Tên đệ tử cầm đầu nhóm người Huyền Minh Nhai cười lạnh nói: "Tự nhiên là phải đánh chết mới được."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, nhìn về phía Tiểu Hắc và Thạch Sinh.

Chỉ nghe Thạch Sinh nói: "Sư huynh, ngươi cứ an tâm tu luyện đi, nơi này giao cho ta và Tiểu Hắc sư huynh là được."

Tiểu Hắc cũng gật đầu nói: "Dù sao hai người chúng ta cũng không cách nào hấp thu linh khí nơi đây."

Trong lúc nhất thời, chỉ thấy ma ảnh xuất hiện sau lưng Tiểu Hắc!

Cửu Thiên Ma Kích xuất hiện trong tay hắn!

Thạch Sinh cũng lấy Minh Hoàng Huyền Phủ ra, có tinh thần chi lực vờn quanh!

Hắn muốn xuống chỗ sâu bên dưới Thiên Trì xem một chút . . . . .

Huống hồ hắn đi vào nơi này, không chỉ có riêng chỉ vì tăng cường cảnh giới.

Tuy rằng không hợp quy củ nhưng có quan hệ gì tới hắn đâu?

Thấy thế, Lâm Giới cũng cười, lắc lắc đầu, không hề chú ý tới chuyện bên kia nữa, bắt đầu tập trung tu luyện.

Ngay sau đó, Mộ Tứ Sinh cũng không nói chuyện nữa, nhắm mắt lại, bắt đầu tập trung tu luyện.

Nghe đến đây, trong mắt Mộ Tứ Sinh tràn đầy sợ hãi, hiển nhiên Mộ bá phụ trong miệng Lâm Giới khiến hắn cảm thấy ám ảnh.

Diệp Thu Bạch thấy thế cũng không hề quan tâm nữa, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Nếu hai người Tiểu Hắc nói như thế, tất nhiên đã nắm chắc.

Đối với này hai vị sư đệ, Diệp Thu Bạch là tuyệt đối tin tưởng.

Ở trong mắt bọn họ thì ba người này cả Bán Đế cũng không có đạt tới?

Chẳng phải sẽ mặc cho bọn hắn xâu xé sao?

Huống chi hiện giờ chỉ có hai người?

Tuy rằng đối phương có năng lực đối kháng cường giả Bán Đế.

Cần phải biết rằng bên bọn họ có tới chín người!

Tiểu Hắc cầm Cửu Thiên Ma Kích trong tay, tựa như tuyệt thế ma thần tung một kích.

Ma ảnh cũng cầm một thanh ma kích trong tay quét về phía chín người.

Trong lúc nhất thời, Thiên Trì bắt đầu nổi sóng!

Ma ý dạt dào!

Thạch Sinh cũng cầm Minh Hoàng Huyền Phủ, tinh thần chi lực bao bọc thân phủ sôi trào mãnh liệt.

Hắn chém một nhát, sức nặng đạt tới trăm triệu cân!

Mà đối mặt với hai đạo công kích này.

Sắc mặt chín người đều trở nên nghiêm trọng.

Hai đạo công kích thế mà đều mang đến cho bọn họ cảm giác bị uy hiếp.

Chín người cũng không dám lơ là, toàn lực ra tay!

Trong lúc nhất thời, băng thiên tuyết địa, minh khí thao thiên quét về phía công kích của Tiểu Hắc và Thạch Sinh.

Công kích từ chín tên cường giả Bán Đế dữ dội đến mức nào?

Nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới hai đạo công kích cũng là công kích toàn lực từ Tiểu Hắc và Thạch Sinh!

Tiểu Hắc trực tiếp lấy Cửu Thiên Ma Kích ra.

Trong lúc nhất thời, trước ánh mắt kinh hãi của một ít người đang xem.

Công kích của chín người này lại bị hai người Tiểu Hắc trực tiếp đánh nát!

Lâm Giới nhắm hai mắt, nhẹ giọng nói: "Thật sự có chút môn đạo."

Chín người này cũng lùi về phía sau vài bước!

Ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi, lần thứ hai nhìn về phía Tiểu Hắc.

Nhưng bỗng phát hiện hai người Tiểu Hắc đã sớm biến mất tại chỗ.

Chớp mắt liền xuất hiện trước mặt hai người trong chín!

Ma kích trong tay và huyền phủ bỗng nhiên chém ra!

Hai nữ tử Hàn Linh tông bị chém giết ngay tức khắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận