Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 902 - Tạo Hóa Trận Linh Thể

. . . .

Mấy ngày qua luận bàn với Phần Viêm.

Tuy rằng Tiểu Hắc vẫn luôn là bên bị đánh nhưng mà thực lực lại tăng trưởng cực kỳ nhanh.

Có thể nói trên cảnh giới thân thể, Tiểu Hắc đã toàn vượt qua các sư huynh sư đệ khác.

Đã có thể chống lại cường giả Thiên Tiên cảnh trung kỳ.

Tiểu Hắc khôi phục thương thế xong, thực lực lại tinh tiến thêm một phần.

Lúc này mới theo Lục Trường Sinh rời đi.

Sau khi hai người rời khỏi.

"Còn cường đại hơn Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể sao?"

Nghe được lời hắn hồi đáp.

"A?"

Phần Viêm cực kỳ chắc chắn gật đầu.

Nghe vậy, Phần Viêm nhìn về hướng Tiểu Hắc rời đi mà sắc mặt ngưng trọng không thôi.

Nói tới đây, cốc chủ liếc mắt nhìn Phần Viêm:

Cốc chủ Phần Viêm cốc bỗng xuất hiện bên cạnh Phần Viêm, hỏi:

Cốc chủ khẽ thở dài một hơi rồi nói:

"Người này có năng lực quá mức nghịch thiên, cho hắn một đoạn thời gian nữa e rằng có thể chống lại ta."

"Như thế nào?"

"Thể chất cường đại hơn Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể."

Phần Viêm gật đầu:

Cốc chủ kinh ngạc, nói:

"Ta biết rồi.". . . . . .

"Bất quá cũng rất bình thường, cường giả cả ta cũng không nhìn thấu sau cạn như Lục tiền bối, đương nhiên đệ tử của hắn cũng sẽ không đơn giản."

"Phần Viêm, ngươi phải dùng hết khả năng tạo dựng quan hệ với đệ tử của Lục tiền bối, hiểu rõ chưa?"

Dù cho là đệ tử của sư tôn thì Phương Khung cũng không có khả năng tín nhiệm nhanh như vậy, nếu mà tín nhiệm nhanh quá thì rất là không hợp lý.

Đương nhiên Phương Khung không có nói hết toàn bộ thù hận mà mình đang mang.

Hiện giờ Phương Khung có tu vi Biến Huyết cảnh.

Tiểu Hắc đã kết thúc tu luyện cũng nhận thức sư đệ Phương Khung.

Lục Trường Sinh mở miệng nói:

Bên kia.

Tự nhiên là bởi vì chấp niệm trong lòng.

Ở trên thang trời của Tiên Cung, Phương Khung có thể biểu hiện ý chí cường đại như vậy.

"Ngươi có khúc mắc gì ta cũng sẽ không hỏi ngươi, khi nào muốn nói thì cứ nói."

Mấy người trò chuyện một hồi cũng hiểu rõ những chuyện Phương Khung đã trải qua.

Nhưng mà ở Tiên giới này lại không có Trọc Tiên cảnh.

Tiên Giới có tiên khí nồng đậm và gần như không hề có tạp chất, vô cùng tinh thuần.

Cho nên nếu như đột phá thì Phương Khung liền có thể trực tiếp đột phá đến Địa Tiên cảnh.

Dù sao vừa mới nhận thức.

Còn Phương Khung bị Lục Trường Sinh giữ lại.

Mấy người Diệp Thu Bạch tiếp tục tìm đệ tử Phần Viêm cốc luận bàn củng cố thực lực.

Lúc sau.

Phương Khung nghe vậy sửng sốt, ngay sau đó gật gật đầu.

"Nhưng mà . . ."

Lục Trường Sinh chuyển giọng, nghiêm mặt nói:

"Khi còn chưa có đủ thực lực ngươi nhất định không được cậy manh đi giải quyết, nếu không không chỉ không cách nào giải quyết vấn để mà còn có khả năng liên lụy những người khác, hiểu rõ chưa?"

Nhìn biểu tình của Lục Trường Sinh, Phương Khung gật đầu:

"Sư tôn, ta hiểu rõ."

Trong lòng cũng cảm thấy ấm áp, không nghĩ tới sư tôn quan tâm hắn như vậy. . . . . .

A . . . . .

Quan tâm thì quan tâm.

"Đương nhiên cũng có thể cùng Thánh Trận Ngục Thể Công hỗ trợ lẫn nhau, trận pháp luyện thể, lấy thân làm trận đồng thời hấp thu trận pháp chi linh tăng lên cảnh giới tu đạo."

"Tạo Hóa Trận Linh Thể hấp thu tiên khí đồng thời lấy tu luyện trận pháp chi linh làm cơ sở, hấp thu trận pháp chi linh liền có thể khiến thực lực của chính mình không ngừng bò lên."

Lục Trường Sinh chậm rãi nói:

"Thiên phú của ngươi cũng không yếu, bởi vì thể chất nên phương thức tu luyện bình thường sẽ chỉ làm cho ngươi giống như người bình thường mà thôi."

Tiếng Lục Trường Sinh truyền vào trong tai Phương Khung.

Đạt tới cảnh giới phất tay thành trận, liếc mắt một cái nhìn thấu trận pháp như Lục Trường Sinh cũng không phải không có khả năng.

Phương Khung hơi sửng sốt, bất quá cũng cũng không có phản kháng, buông lỏng tâm thần.

Tức khắc gian có một cỗ tin tức giống như sóng to ồ ạt tràn vào trong đầu hắn

Thánh Trận Ngục Thể Công!

Lượng tin tức cực kỳ khổng lồ.

Lấy trận luyện thể!

Lấy thể thành trận!

Nói đơn giản một chút thì đây là một bộ công pháp cực kỳ đặc biệt, kinh thế hãi tục.

Chỉ cần tu luyện thành công thì bản thân Phương Khung chính là một trận pháp, theo thực lực tăng cường thì uy năng của tòa trận pháp này cũng sẽ càng thêm cường đại.

Đồng thời khi bố trí các trận pháp khác cũng có ưu thế rất lớn.

Lục Trường Sinh giơ ngón tay điểm vào trán Phương Khung.

Nói xong.

"Thời điểm mấy người đại sư huynh ngươi bái sư ta cũng cho bọn họ một chút đồ chơi nhỏ, hiện giờ ngươi bái ta làm sư phụ tự nhiên không thể nặng bên này nhẹ bên kia."

Lục Trường Sinh ngồi ở một bên, nói:

"Được rồi."

Bất quá thật ra Lục Trường Sinh muốn dùng chuyện này dạy hắn nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, thật cẩn thận. . . . . .

Nói đơn giản một chút.

Trận pháp, thân thể, tu đạo.

Tam tu!

Phương Khung kinh hãi mở bừng mắt.

Tin tức mà Lục Trường Sinh nói làm cho hắn không cách nào hoàn toàn tiêu hóa.

Không chỉ vì hiểu biết thêm thể chất của mình mà còn vì bộ công pháp nghịch thiên mà Lục Trường Sinh cho!

Thánh Trận Ngục Thể Công!

Thân thể thành trận.

Chỉ là bốn chữ này đã có thể khiến cho tất cả người tu đạo đều phải kinh hãi.

Sau khi bình tĩnh lại.

Trên mặt Phương Khung lại che kín sự u sầu, cười khổ nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

"Sư tôn. . . . . . Nhưng mà ta chưa từng học tập trận pháp. . . . . ."

Chưa từng học?

Lục Trường Sinh cảm thấy chẳng có gì to tát, vẫy vẫy tay, sau ném một quyển sách dày cho Phương Khung.

"Chưa học càng tốt, về sau cứ học từ trong sách này, không vấn đề gì thì thôi, có vấn đề cũng ít tới hỏi ta."

Phương Khung nghe Lục Trường Sinh nói mà trong đầu đầy dấu chấm hỏi.

Sau đó nhìn quyển sách trong tay, bên trên có khắc bốn cổ tự màu vàng.

Thánh Trận Thiên Quyển.

Chỉ mới mở ra trang thứ nhất liền thấy ghi chép một trận pháp mà hắn chưa bao giờ nghe nói qua.

Một sát trận.

Người mới học có thể dùng trận pháp này để nhập môn.

Cấp bậc của trận pháp này sẽ không ngừng tăng lên theo tạo nghệ của người bố trí.

Khi Phương Khung nhìn đến các bước bố trí trận pháp, tuy rằng có vẻ phức tạp nhưng Phương Khung lại có thể liếc mắt nhìn tới điểm mấu chốt.

Chẳng lẽ là liên quan đến thể chất của mình.

Lục Trường Sinh nhìn biểu tình nóng lòng muốn thử của Phương Khung, nói:

"Được rồi, ta hướng dẫn ngươi tu luyện Thánh Trận Ngục Thể Công một lần, ngươi phải nhớ kỹ."

Phương Khung gật đầu, vội vàng khoanh chân ngồi xuống.

Lục Trường Sinh có Khám Thiên Chi Nhãn nên liếc mắt liền hiểu rõ phương thức tu luyện một môn công pháp.

Trong nửa ngày đã hướng dẫn Phương Khung tu luyện một lần.

Cũng coi như nhập môn.

Đồng thời cảnh giới của Phương Khung cũng trực tiếp đột phá đến Địa Tiên cảnh sơ kỳ!

Hoàng Thiên cùng Liễu Tự Như ở bên cạnh nhìn thấy một màn này.

Liễu Tự Như không khỏi cười khổ hỏi:

"Có đôi khi ta thật sự hoài nghi chính mình, vì sao mà các đệ tử của Lục tiền bối chỉ cần được Lục tiền bối chỉ đạo một chút thì chuyện đột phá cảnh giới giống như vui đùa vậy"

"Vì sao mà thời điểm đánh ta lại không có hiệu quả rõ ràng như vậy đây?"

Hoàng Thiên không thèm nể tình chút nào mà đả kích:

"Đối diện với hiện thực đi, thiên phú không đủ chính là thiên phú không đủ, không cần thiết phải tìm cớ."

Phốc!

Liễu Tự Như cảm giác được có một lưỡi đao bén nhọn trực tiếp đâm vào trái tim mình.

Trái tim của hắn rất đau rất đau. . . . . .

"Lục tiền bối tạo ra thương tổn đối với thân thể của ta, còn ngươi thì tạo ra thương tổn cho tâm linh của ta phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận