Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 463 - Đánh cược tên họ, lấy thân lập pháp

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

"Ta lấy tên Ninh Trần Tâm, vì thế giới lập pháp!"

Mọi người kinh hãi ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Đạo quang lưu chuyển, lóng lánh, chiếu rọi toàn bộ Man hoang giới vực.

Ninh Trần Tâm ở bên dưới đạo quang giống như thiên thần buông xuống.

Sóng vai với trời.

"Đánh cược tên họ, lấy thân lập pháp, cuồng ngạo đến mức nào đây?"

"Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ, có can đảm như thế, thật sự không người nào sánh bằng."

Ngay sau đó nàng phất phất tay.

Ninh Trần Tâm muốn lấy thân lập pháp cần phải được Thiên Đạo cho phép.

Hình như Hồng Anh cảm nhận được nên nhìn về phía chân trời, cười cười:

Hiện giờ Hồng Anh đã nắm giữ Thiên Đạo giới này.

Đồng thời cũng kiêu ngạo vì có một vị tông chủ như Ninh Trần Tâm.

Lục Trường Sinh thì bĩu môi.

Người trong Thư Trai nhìn thấy cảnh này cũng lướt qua những chuyện cũ, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo.

Mục Phù Sinh nhìn thấy một màn này mà không cách nào tưởng tượng được.

Bên kia, bên trong Thảo Đường.

Kiêu ngạo vì bọn họ có thể gia nhập Thư Trai!

Thiên Đạo cảm ứng đồng ý cho Ninh Trần Tâm lấy thân lập pháp!

Giờ phút này, Ninh Trần Tâm cầm Đạo kinh trong tay, đạo quang lưu chuyển, đại diện cho Nho đạo chính thống ở giới này.

"Xem ra, chuyện chỗ tam sư đệ đã chấm dứt."

Sau khu cảm nhận được Thiên Đạo tán thành, Ninh Trần Tâm trầm giọng quát.

Tam sư huynh ngày thường ôn hòa giống như đại ca ca nhà bên thế mà cũng có lúc cuồng ngạo thế này.

Cao điệu như vậy làm gì. . . . . . .

Hai điều hạn chế này khiến mọi người nghe mà nghẹn họng nhìn trân trối.

"Thứ hai, không được tự mình khởi xướng chiến sự quy mô lớn! Nếu như có nguyên nhân, bao cáo Thư Trai, do Thư Trai định đoạt!"

Cuồng ngạo và tự phụ đến mức nào?

"Thư Trai vốn là nơi truyền đạo, hiện giờ giám thị thiên hạ!"

Không thì làm sao mà có thể khiến người khác tin phục?

Tiếng nói truyền khắp toàn bộ Man hoang giới vực!

Lúc này, có tiếng nói vang vọng khắp cả giới vực.

Ngón tay chỉ thẳng lên trời, thần hồn chi lực tương dung với Thiên Đạo.

Ngay sau đó, ngón tay Ninh Trần Tâm chạm vào giữa trán mình kéo ra một sợi thần hồn chi lực.

"Thứ nhất, nếu như có xung đột lợi ích, không được gây ra giết chóc!"

Ngay sau đó, Ninh Trần Tâm tiếp tục quát:

"Lúc Thư Trai giám thị, nếu như tự mình trái với hai quy tắc này, như vậy kết cục chính hình thần câu diệt!"

Nếu muốn giám thị người khác thì phải giám thị chính bản thân mình trước.

"Nếu như làm trái, dù chân trời hay góc biển, Thư Trai sẽ toàn lực đuổi giết!"

Ninh Trần Tâm dám lấy thân lập pháp, còn tự mình giám sát.

Vì tu vi và lợi ích bản thân mà tạo ra thảm sát, khiến máu chảy thành sông cũng không có hiếm thấy.

Tuy rằng nghe không có gì nhưng trong thế giới tu đạo cá lớn cá bé này.

"Quy tắc được thành lập."

Thiên Đạo lôi âm!

Ninh Trần Tâm lập pháp, Thiên Đạo tán thành!

Giờ phút này, Ninh Trần Tâm tràn đầy khí phách trở thành luật pháp giới này!

Làm xong này hết thảy Ninh Trần Tâm mới trở lại Thư Trai.

Chuyện giám thị triển khai như thế nào giao cho đám người Dư trưởng lão. . . . . . .

Bên kia.

Lục Trường Sinh nhẹ nhàng hừ một tiếng, khóe miệng cong lên.

Tam đệ tử này của mình vốn hy vọng thiên hạ thái bình.

Thời gian trôi qua từng chút một.

"Nói sau đi, để xem xem hắn có thể thông qua hay không."

"Thu xong rồi, có rảnh thì chỉ đạo một chút là được, cũng không có kêu ngươi chăm hài tử, luôn túc trực bên cạnh chỉ đạo hắn."

"Chuyện này đâu có xung đột gì với chuyện thu hay không thu đệ tử?"

Lương Phong bĩu môi nói:

Tất nhiên không có khả năng mang theo Hạo Thiên.

Cuồng ngạo nói những người khác không có tư cách dạy.

Hạo Thiên rơi vào ảo cảnh nhưng sắc mặt vẫn bình đạm.

So với những người khác mang vẻ mặt tái nhợt thì tâm tính của tên này mạnh hơn đám kiếm tu muốn Thanh Vân kiếm tông nhiều.

Kiếm Triều Miện ở bên cạnh cười nói:

"Như thế nào, không tệ nha."

"Có suy xét thu hắn làm đồ đệ hay không?"

Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng cười:

"Ta đang trên đường theo đuổi kiếm đạo cực cảnh, nào có tâm tư thu đệ tử."

Hắn sẽ sớm tiếp tục đến giới vực khác rèn luyện.

Có một tiểu tử tên Hạo Thiên nói muốn bái nhập môn hạ của hắn.

Diệp Thu Bạch cũng thu hồi ánh mắt nhìn về hướng Ninh Trần Tâm, lại chăm chú quan sát những người trong ảo cảnh.

Những người khác đều không có chịu đựng được sự dụ hoặc, ảo não rời khỏi ảo cảnh.

Trong ảo cảnh vốn có hơn bốn mươi người nhưng hiện giờ cũng chỉ còn lại hai mươi mốt người.

Ở Thanh Vân kiếm tông, cửa khảo nghiệm thứ ba vẫn đang được tiến hành.

Hiện giờ coi như bước ra bước đầu tiên.

Những kiếm tu thất bại cũng không có trực tiếp rời khỏi mà đứng cũng những người khác quan sát hơn hai mươi người còn chìm trong ảo ảnh.

Bọn họ muốn nhìn xem trận pháp khó khăn thế này, rốt cuộc có ai thông qua được không.

Nửa ngày sau, có một người mở mắt.

Ánh mắt có kiếm ý lóe lên.

"Là Hạo Thiên!"

"Quả nhiên là hắn."

Lương Phong vuốt cằm nói:

"Là một hạt giống tốt, có thể trọng điểm bồi dưỡng."

Kiếm Triều Miện cũng gật đầu nói:

"Tên này có thiên phú tốt hơn cả hai người chúng ta."

Diệp Thu Bạch thì cười nói:

"Người thông qua đứng sang một bên chờ."

Hạo Thiên nghe xong chắp tay với hướng tới Diệp Thu Bạch rồi lui sang một bên.

Cũng không có nhìn những người khác mà khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục tu luyện.

Cảnh này lọt vào trong mắt Diệp Thu Bạch.

Thiên phú không tồi, tâm tính cũng được.

Cũng rất khắc khổ tu luyện, đúng thật là một hạt giống tốt.

Lúc sau có người thành công, có người thất bại.

Cuối cùng chỉ có mười sáu người thông qua khảo nghiệm này!

Mọi người cười khổ vì kết quả này.

Tuy rằng đã lường trước được khảo hạch tuyển chọn đệ tử của Thanh Vân kiếm tông rất khó.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới cả ngàn kiếm tu tham gia, đến cuối cùng chỉ còn lại mười sáu người.

Mười sáu người này không ai mà không phải là nhân vật thiên kiêu ở các vực!

Diệp Thu Bạch là tông chủ, hắn tiến lên một bước, cất cao giọng nói:

"Người thông qua ba cửa khảo nghiệm đều có thể gia nhập Thanh Vân kiếm tông."

"Cũng có thể tự lựa chọn một vị trưởng lão để bái sư."

Mười lăm người đều mừng rỡ không thôi.

Có thể gia nhập Thanh Vân kiếm tông đại biểu cho bọn họ đã bước vào thế lực kiếm tu đứng đầu Man hoang giới vực.

Mười lăm người đều là lựa chọn bái một vị trưởng lão Kiếm Tông làm sư phụ.

Ngay cả Lương Phong cùng với Kiếm Triều Miện cũng đều thu được một tên đệ tử có thiên phú không tồi.

Chỉ có Hạo Thiên vẫn đứng yên tại chỗ.

Sắc mặt bình đạm.

Diệp Thu Bạch hỏi: "Ngươi không lựa chọn một trưởng lão nào sao?"

Hạo Thiên lắc đầu: "Bọn họ không dạy được ta."

Lương Phong và Kiếm Triều Miện cũng không có tức giận.

Tiểu bối nha, có thiên phú nên kiêu ngạo chút cũng là chuyện bình thường.

Không phải trước kia bọn họ cũng như vậy sao?

Nếu như không có ngạo khí, không có ngạo cốt còn tu kiếm làm gì?

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Vậy ngươi tính tự mình tu luyện?"

Hạo Thiên nhìn thẳng vào Diệp Thu Bạch, nghiêm túc nói:

"Ta muốn bái ngài làm sư phụ."

"Chỉ có ngài mới có tư cách dạy ta kiếm đạo."

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói:

"Ta đây không thu ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?"

Hạo Thiên nhún vai, nói: "Ta sẽ chứng minh bản thân mình."

Diệp Thu Bạch vươn ba ngón tay, nói:

"Như vậy đi, ta lại đưa ra cho ngươi ba khảo nghiệm, nếu ngươi có thể hoàn thành thì ta liền thu ngươi làm đệ tử ký danh, ngươi thấy thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận