Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 493 - Thế nghiền ép

. . . . . . . . . . . . . . . .

Bị bão cát sở chôn vùi, bóng dáng Diệp Thu Bạch hoàn toàn biến mất trong đống đá.

Gia chủ Dương gia đứng dậy cười nói:

"Xem ra thắng bại đã phân."

"Khang Diệu, hiện tại ngươi không còn lời nào để nói đi? Giao hải vực kia ra đây!"

Sắc mặt Khang Diệu khó coi.

Thật sự cứ bại trận như vậy?

Mặt Khang Hải Quỳnh và Khang Thành hơi tái.

Điều này khiến cho tâm tình của Nhậm Ngân Hải rất không thoải mái!

Nhưng mà còn chưa không nói xong liền có người kinh ngạc hô to:

Trong tình huống cảnh giới chênh lệch lớn như thế mà hắn không có nghiền ép đối phương!

"Trận thứ ba, Dương gia..."

Trên đài, Nhậm Ngân Hải lông tóc không tổn hao gì nhưng hắn cũng không có bởi vì đạt được thắng lợi mà cảm thấy vui mừng.

Tức khắc, hai mắt đều trừng to, tràn ngập sự khó tin.

Bại.

"Các ngươi nhìn luận võ đài!"

Ngược lại sắc mặt cực kỳ khó coi!

Vậy Diệp Thu Bạch đâu? Có còn sống hay không?

Trọng tài phủ Thành chủ cũng giơ tay lên, muốn tuyên bố kết quả:

Chỉ thấy trên luận võ đài có từng đạo kiếm ý cực kỳ huyền diệu lan tràn khắp cự thạch!

Bất đắc dĩ phải dùng hết toàn lực mới khó khăn giành được thắng lợi.

Khang Hải Quỳnh cùng với Khang Thành mừng rỡ.

Mọi người đều nhìn về phía đài cao theo lời.

Trọng tài phủ Thành chủ chưa có tuyên bố kết quả cuối cùng.

Ầm ầm ầm!

Hơn nữa kiếm ý lộ ra còn sắc nhọn, huyền diệu hơn kiếm ý trước đó!

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch chật vật cầm Tinh Vẫn Kiếm đứng trên luận võ đài lần nữa.

Nhậm Ngân Hải nhìn chằm chằm đống đá trước mắt mình.

"Rốt cuộc đột phá."

Diệp Thu Bạch không chết!

Hôm nay Diệp Thu Bạch đã đột phá!

Dừng lại ở cảnh giới Kiếm Thánh suốt mấy tháng.

Kiếm đạo Vô thượng chi cảnh!

Thế này mà cũng không thể giết chết đối phương sao?

Cỗ kiếm ý huyền diệu tản ra từ trên người hắn không ngừng làm mọi người cảm thấy tim đập nhanh hơn!

"Thật ra phải cảm tạ ngươi."

Diệp Thu Bạch nhìn Nhậm Ngân Hải, nhẹ nhàng cười:

Chẳng lẽ...

Một bóng người nhanh chóng xuất hiện.

Một đạo kiếm mang to lớn phá đá mà ra!

Theo một tiếng vang lớn.

Sắc mặt Nhậm Ngân Hải càng khó coi hơn.

Nếu kiếm ý cấp bậc Kiếm Thánh trước đó đối với Nhậm Ngân Hải không hề có uy hiếp.

Thì kiếm ý Vô thượng chi cảnh hiện tại khiến hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm!

Nhưng tính sao chứ?

Chỉ là kiếm ý đột phá mà thôi.

Cảnh giới vẫn cách biệt như cũ.

Nhậm Ngân Hải hừ lạnh một tiếng, chắp tay trước ngực!

Đá tảng rơi rụng trên luận võ đài sôi nổi bay lên.

Trong thời gian ngắn lại vọt về phía Diệp Thu Bạch.

Nhậm Ngân Hải cắn răng, hai tay nắm tay.

Lại chém ra một kiếm nữa!

Hắn muốn lui về sau nhưng Diệp Thu Bạch lại giống như bóng của Nhậm Ngân Hải theo sát hắn!

Không chỉ không tiếp được mà còn bị kiếm ý vô cùng sắc nhọn tạo ra một vết máu!

Sắc mặt Nhậm Ngân Hải đột nhiên thay đổi khi kiếm trảm vào bàn tay.

Công kích của hai người nhanh chóng giao nhau.

Hiện giờ đột phá đến Vô thượng chi cảnh mà lui lại sao?

Kiếm vực lập tức lan tràn!

Kiếm ý dựng lên!

Tinh Vẫn Kiếm trong tay bị vô thượng kiếm ý quấn quanh.

Diệp Thu Bạch bước tới, hai tay cầm chặt chuôi kiếm.

Chém một kiếm về phía Nhậm Ngân Hải.

Một chưởng một kiếm.

Cuồng phong thổi quét đại địa!

Kiếm ý xông thẳng tận trời!

Ở cảnh giới Kiếm Thánh Diệp Thu Bạch chưa từng lui lại.

Mượn dùng cuồng phong chi lực trong thiên địa vỗ một chưởng tới Diệp Thu Bạch.

Thân thể có cự thạch vờn quanh, hóa thành cơn lốc.

Sắc mặt Nhậm Ngân Hải trầm xuống, bước ra một bước!

Kiếm ý bùng nổ phá tan tất cả tảng đá.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch chém ra một kiếm!

Gió lốc tức khắc nổ tung biến thành một tường gió cản trước người hắn.

Nhưng Diệp Thu Bạch thi triển Tứ Tuyệt Thái Sơ kiếm.

Chỉ trong chớp mắt tường gió liền tan tác.

Gia chủ Dương gia nhìn thấy cảnh này mà không cao hứng nổi.

Nhậm Ngân Hải rơi vào thế hạ phong sao?

Bị một tên kiếm tu Đế Cảnh hậu kỳ đè đánh?

Sắc mặt đại thiếu Dương Hoành cũng âm trầm.

Nhớ tới lời trước đó nói với Diệp Thu Bạch trên đà, hắn cảm thấy bản thân trông rất buồn cười.

Có thực lực thế này, muốn giết Dương Hoành hắn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Chỉ là Khang gia tìm đâu ra yêu nghiệt này?

Từ khi nào mà Thanh Hải thành lại có thêm một kiếm tu khủng bố?

Nhậm Ngân Hải kinh sợ nhìn Tinh Vẫn Kiếm đang chém tới, không cam lòng hét to!

Sao mình có thể thua trong tay một kiếm tu Đế cảnh!

Nhưng mà hiện giờ Nhậm Ngân Hải không thể so với Diệp Thu Bạch được nữa.

Một kiếm chém xuống!

Cánh tay Nhậm Ngân Hải trực tiếp đứt lìa!

Hắn kêu thảm một tiếng, thân thể bay ngược ra ngoài!

Mọi người kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch cầm kiếm đứng thẳng tắp trên luận võ đài!

Thật sự là hắn thắng?

Vượt qua một đại cảnh giới.

Đây là chuyện mà người thường có thể làm được sao?

Người phủ Thành chủ cũng kinh ngạc.

Thậm chí còn quên tuyên bố kết quả.

Nghe Diệp Thu Bạch nhắc nhở trọng tài mới phức tạp nói:

"Trận thứ ba, Khang gia thắng."

Một bại hai thắng!

Khang gia không được mọi người xem trọng thế mà giành lấy thắng lợi trong cuộc tranh đấu với Dương gia!

Hết thảy này đều nhờ Diệp Thu Bạch, một tên kiếm tu yêu nghiệt.

Gia chủ Dương gia hừ lạnh một tiếng,"Đi!"

Ngay sau đó tức giận xoay người rời đi!

Nhưng lúc này Diệp Thu Bạch lại lên tiếng:

"Dương Hoành, không phải ngươi muốn thử sao?"

Dương Hoành đột nhiên dừng bước, sắc mặt khó coi rồi xoay người chắp tay nói:

"Ta không phải đối thủ của ngươi."

Thật sự rất dứt khoát.

Nhưng vừa nói xong thì sắc mặt Dương Hoành lại tái nhợt.

Hơi thở bắt đầu không ổn định.

Hiển nhiên chuyện này sẽ trở thành tâm ma của hắn...

Gia chủ Dương gia dừng lại, cũng không có xoay người nói:

"Người trẻ tuổi, tuổi trẻ khí thịnh là chuyện tốt, nhưng triển lộ mũi nhọn quá mức sẽ lọt vào họa sát thân!"

Lời này là uy hiếp trắng trợn!

Diệp Thu Bạch không thèm để ý chút nào đáp:

"Diệp mỗ xin đợi."

Gia chủ Dương gia gật gật đầu, nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch rồi dẫn người rời khỏi nơi đây.

Lúc này Khang Diệu tiến lên phía trước cười nói:

"Đa tạ Diệp tiểu hữu, nếu không nhờ Diệp tiểu hữu, e là Khang gia phải hoàn toàn bị xóa tên khỏi Thanh Hải thành!"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Chẳng qua là báo ân mà thôi."

Khang Diệu gật gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự thưởng thức.

"Thật ra hải vực của Khang gia không giàu tài nguyên lắm nhưng bên trong tại lại có một thần vật bí ẩn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận