Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 966 - Thiên la địa võng!

. . . .

Ma Thần Huyền Giáp phải tán thành thì người có được nó mới có thể mặc vào.

Mà Ma Qua không có được Ma Thần Huyền Giáp tán thành đã muốn mạnh mẽ mang đi.

Có thể nói là thiên phương dạ đàm.

Bất quá cũng không thể trách bọn họ.

Lệnh bài trong tay Ma Qua chính là vật trước kia Tiểu Hắc lưu lại, bên trong có một tia huyết mạch của Tiểu Hắc.

Vậy nên mới khiến Ma Qua cùng Ma Lạp có ý tưởng muốn thử thời vận.

Hiện giờ xem ra ý tưởng không thực tế.

"Ma Thần Huyền Giáp xuất hiện, tất nhiên liên quan đến người có, có nhân quả dây dưa nên chắc chắn người kia sẽ đến."

Muốn giấu giếm, qua mặt Thần Thể Tông cùng Thần Trận Tông hẳn là không thành vấn đề.

Người kia?

Ma Chủ đời trước có thực lực và nội tình thâm sâu.

Lúc này, Ma Qua lại đưa ra một biện pháp, chỉ thấy hắn cười nói:

"Nhưng mà nếu hắn đến chỗ này, tự nhiên cũng có con đường được nhận được tin tức về chúng ta."

Ma Lạp nhíu mày nói:

"Chuẩn bị chút đi, nếu hắn tới hẳn là sẽ được Ma Thần Huyền Giáp tán thành, đến lúc đó chúng ta liền mang cả người và áo giáp về là được."

"Nếu là người kia tới thì thế nào?"

"Hiện tại đại ca hiện tại không thể tùy ý thoát thân, công việc bề bộn."

"Hiện giờ vấn đề chỉ là thời gian, hoặc có lẽ là người kia đã tới nơi đây, chẳng qua chúng ta không có phát giác mà thôi."

Trong tình huống không có đủ thực lực, một mình tới đây không phải là thiêu thân lao đầu vào lửa sao?

Ma Lạp sửng sốt, ngay sau đó bừng tỉnh nói:

"Hiện giờ chỉ có một biện pháp này thôi."

Ma Qua lại nhíu mày nói:

"Hắn thật sẽ đơn thương độc mã tới đây?"

Dung hợp thành Yên diệt huyễn sát trận khiến linh khí trong cơ thể Phương Khung tiêu hao rất nhiều.

Giờ phút này.

"Hình như ở nơi đó có thứ gì đang kêu gọi ta."

"Nói cũng đúng, bất quá vẫn mang bộ hạ đến đi, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, lời này rất có đạo lý."

"Vậy tiến tới thôi, có huyết mạch của sư huynh bảo hộ, hẳn là ma khí cũng không thể ảnh hưởng đến chúng ta."

Ma Lạp lắc đầu nói: "Huống hồ chỉ cần người nọ không có thế lực Thần Chủ cảnh làm chỗ dựa, sao có thể là đối thủ của chúng ta."

Ba người Tiểu Hắc đều quay đầu nhìn Mục Phù Sinh.

"Có một khả năng, không biết các ngươi có từng nghĩ tới chưa."

Mục Phù Sinh nghe xong nói:

Ma Lạp gật đầu. . . . . . .

Tiểu Hắc cảm thấy khó hiểu, nói:

"Hiện tại ta có thể khẳng định vật ở nơi này có quan hệ sâu sắc với ta."

Phương Khung cười nói:

Nuốt đan dược vào, Phương Khung cũng tạm thời khôi phục linh khí thiếu hụt.

Tiểu Hắc nhìn về một hướng, chậm rãi gật gật đầu.

"Trực tiếp tiến đến chỗ trung tâm sao?"

Diệp Thu Bạch hỏi:

Chỉ nghe Mục Phù Sinh gằn từng chữ một, trầm giọng nói:

"Nếu là vật có quan hệ với Hắc sư huynh, như vậy đối phương khẳng định cũng biết, bọn họ cũng sẽ nghĩ tới khả năng ngươi tới nơi đây lấy đồ."

"Như vậy, nếu là ta, chắc chắn sẽ ở nơi đó bày ra thiên la địa võng!"

Diệp Thu Bạch gật đầu.

"Đúng là có khả năng này."

Phương Khung hỏi:

"Nói như vậy nói chỉ có thể không đi?"

Mục Phù Sinh nhìn thoáng qua một hướng nào đó, lại cười lắc đầu nói:

"Không cần, có thể đi, dù sao sẽ có người giúp chúng ta."

"Đã rất gần."

Nói gì tới người Thần Thể Tông cùng Thần Trận Tông.

Phải biết rằng ngay cả cường giả Ma Vương vực tu luyện ma khí, nếu không có tu vi Thần Hoàng cảnh cũng không thể tiến đến nơi này.

Bốn tên người tu đạo Thần Binh cảnh tiến vào chỗ sâu trong ma khí đen nhánh thế nhưng đều không bị ảnh hưởng một chút nào!

Nếu có người nào khác thấy được một màn này e là sẽ vô cùng kinh hãi.

Bốn người chiếm cứ bốn phương vị cùng nhau tiến sâu vào bên trong.

Huống hồ hắn còn ẩn giấu hơi thở của mình.

"Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?"

Đại trưởng lão bán tín bán nghi. . . . . . .

Ba người Diệp Thu Bạch cực kỳ tin tưởng vào đầu óc của Mục Phù Sinh.

Không thể nói, Mục Phù Sinh chính là người dùng đầu óc tốt nhất trong các sư huynh đệ Thảo Đường.

Cũng tuyệt đối là người nghĩ chu đáo nhất.

Dù sao tính cách của Mục Phù Sinh quá mức cẩn thận, thời điểm làm việc, các mặt lợi hại, quan hệ gì đó đều được hắn nghĩ tới.

Nếu có nguy hiểm, đồng thời lại không có phương pháp giải quyết cũng hoặc lẩn tránh.

Mục Phù Sinh tuyệt đối sẽ không ra hạ sách này.

Nếu cảnh giới không đủ thì không có khả năng cảm ứng xa như thế này.

Hơn nữa còn có ma khí đen nhánh ngăn trở, khoảng cách hai bên cũng khá xa.

Nhưng mà với thực lực của Mục Phù Sinh sao có thể phát hiện sự tồn tại của hắn?

Hắn như đối ánh mắt với Phù Sinh!

Sắc mặt đại trưởng lão Hạo Thiên Thần Tông bỗng nhiên thay đổi.

Ở hướng mà Mục Phù Sinh nhìn thoáng qua.

Tiểu Hắc đột nhiên nói:

"Huyết mạch trong cơ thể như không thể áp chế được nữa."

Càng tiếp cận trung tâm, huyết mạch trong cơ thể Tiểu Hắc càng sôi trào mãnh liệt.

Trong tay Mục Phù Sinh cũng bắt đầu có phù triện chi khí lưu chuyển.

Thân thể bốn người đều căng chặt.

Thật cẩn thận đi tới.

Khi xuyên qua một rừng cây đen nhánh đã bị ma khí ăn mòn.

Phía trước bọn họ có một kiện trọng giáp đen nhánh, hãm sâu trên mặt đất xuất hiện.

Mà thấy một màn như vậy.

Rốt cuộc Tiểu Hắc không cách nào áp chế huyết mạch được nữa!

Ầm ầm bộc phát ra!

Huyết mạch chi lực bùng nổ, huyết khí nồng đậm huyết khí bao trùm cả khu vực.

Đồng thời hai mắt Tiểu Hắc cũng trở nên vô cùng lãnh đạm!

Khí chất biến hóa trong nháy mắt!

Trọng giáp hãm sâu trên mặt đất phát ra tiếng rầm rầm!

Giống như đang hô ứng với huyết mạch của Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc lãnh đạm chậm rãi tiến về phía trọng giáp đang run rẩy.

"Ma Thần Huyền Giáp, ngươi nên trở về."

Tiếng nói vừa dứt.

Ầm!

Đại địa rung động!

Ma khí đen nhánh chung quanh bắt đầu không ngừng ngưng tụ, tiến vào trong Ma Thần Huyền Giáp.

Theo một tiếng nổ lớn, Ma Thần Huyền Giáp thoát khỏi mặt đất điên cuồng vọt về phía Tiểu Hắc.

Nhưng mà trong khoảnh khắc nà.

Chung quanh bỗng có từng hơi thở bùng nổ!

Sắc mặt Mục Phù Sinh thay đổi nhanh chóng vung ra hơn một tờ phù triện bay múa chung quanh Tiểu Hắc.

Phương Khung phóng thích sát trận cùng Tiên duyên ảo trận.

Diệp Thu Bạch cũng lấy Thanh Vân kiếm ra!

"Quả nhiên đoán không sai, chung quy ngươi vẫn tới nơi này."

Ma Lạp, Ma Qua cùng với cường giả Ma Vương vực đã vây quanh nơi đây!

Được lệnh bài bảo hộ nên bọn họ không có bị ma khí ảnh hưởng.

Tiểu Hắc lạnh lùng nhìn, nhàn nhạt nói:

"Thật sự mang đến không ít người."

"Ma Qua, Ma Lạp. . . . . ."

Ma Qua và Ma Lạp, Ma Kỷ đều là phụ tá đắc lực của hắn trước đó, cũng là tâm phúc, còn là cường giả đứng đầu Ma Vương vực ngoại trừ hắn và nàng.

Thế mà lại vì đồ vật kia liên hợp với hai đại thế lực cấp Thần Chủ ám toán hắn.

Sắc mặt Ma Qua cùng Ma Lạp có chút khó coi, nói:

". . . . . . Người chết vì tài chim chết vì mồi, giới tu đạo giới vốn tuân theo pháp tắc này, ngươi nên ngoan ngoãn đi cùng chúng ta một chuyến đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận