Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 370 - Lần này xem như không uổng công. . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Coi như đã trả xong ân tình này rồi.

Trong mắt Kiếm Vô Phong và lão giả tràn đầy sự hưng phấn!

Bọn họ có thể cảm giác được.

Chỉ cần thành công lĩnh ngộ tia kiếm đạo quy tắc chi lực này.

Cảnh giới kiếm đạo đã lâu chưa đột phá của bọn họ có thể nâng cao một bước!

Chuyện này đối với bọn họ mà nói chính là lễ vật quý trọng nhất!

Lục Trường Sinh nhìn quanh một vòng, ngay sau đó thấy Mục Phù Sinh, vẫy vẫy tay.

Lục Trường Sinh quan sát Mục Phù Sinh từ trên xuống dưới.

Nếu thu làm đồ đệ thì cũng không tệ.

"Chỉ là có một việc."

Tiểu tử này làm việc còn rất hợp ý hắn.

"Tiền bối có gì phân phó?"

"Ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có nguyện ý hay không?"

"Ngươi lại đây."

Hẳn là có thể làm điểm tâm.

Lục Trường Sinh nhìn Mục Phù Sinh nói: "Phân phó thì không có."

Mục Phù Sinh hơi sửng sốt, tuy rằng không biết cường giả đỉnh cấp này kêu mình làm cái gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đi qua.

Nói thật.

Tất cả mọi người đều giật mình!

"Tiền bối cứ nói!"

Loại siêu cấp cường giả này coi trọng Mục Phù Sinh!

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh liền nói:

Lời này vừa ra.

Bình thường hành sự cực kỳ điệu thấp.

Kiếm Vô Phong cẩn thận suy nghĩ.

Tuy Mục Phù Sinh có thiên phú cao nhưng mà tính cách. . . . . .

Dù là Vô Biên hoàng triều cũng không cách nào đả động hắn đi?

Rốt cuộc vị tiền bối này coi trọng Mục Phù Sinh ở điểm nào?

Đúng là thân phận của Mục Phù Sinh cũng không kém nhưng mà cường giả cấp bậc này sẽ thật sự coi trọng thế lực sau lưng Mục Phù Sinh sau?

Có thể được siêu cấp cường giả thế này coi trọng thì thực lực của mình có thể tăng lên một cách nhanh chóng nha!

Ngay sau đó là mừng như điên!

Bản thân Mục Phù Sinh cũng cảm thấy sửng sốt.

Chẳng lẽ coi trọng thiên phú của Mục Phù Sinh?

Quá sợ chết!

Không dám tranh đua, không dám tiến lên, làm sao mà đi tới đỉnh phong chứ?

Ít nhất thì đây là suy nghĩ trong đầu bọn họ.

Mục Phù Sinh cũng không có chiến tích kinh người nào nha!

Có thể nói.

Ngay cả ngân giáp thống lĩnh và lão giả bên cạnh Mục Phù Sinh cũng cảm thấy cổ quái.

Giống một tên con cháu hoàng thất ăn no chờ chết hơn!

Sau khi thực lực tăng lên công thêm sự cẩn thận của bản thân. . . . . . Đúng, phải cẩn thận!

Vậy thì mạng nhỏ của mình càng thêm vững bền, không cần lo lắng!

Mục Phù Sinh nghiêm túc, lập tức cúi người nói: "Đồ nhi Mục Phù Sinh bái kiến sư tôn!"

Khi lời vừa ra khỏi miệng hắn thì trong đầu Lục Trường Sinh có âm thanh máy móc vang lên.

【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận khen thưởng 】

【 Phù Ấn Chi Thư, Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi, Thiên Lôi Đạo Khu 】

Thiên Lôi Đạo Khu?

Sau khi xem giới thiệu thì Lục Trường Sinh liền hiểu rõ lại đây.

Có đạo khu này thì liền có thể thân hóa lôi kiếp, lấy thân ngự kiếp!

"Chỉ có sống sót, mới có phát ra nha."

Mục Phù Sinh không hề nghĩ ngợi gì mà nói:

"Phải biết rằng gần như tất cả người tu đạo trên thế gian đều sẽ chủ tu các loại trận pháp cùng với phù ấn sát phạt."

"Vì sao ngươi lại lựa chọn hai loại hình này?"

Chỉ có ánh mắt Lục Trường Sinh trở nên sáng ngời, nhớ lại những chuyện mà Mục Phù Sinh làm trước đó liền hỏi:

Khiến người ta phải đơ ra. . . . . .

Phù ấn mà hắn không cách nào phân biệt hầu như hiếm có!

Nhưng bên trên quyển sách này ngoại trừ vài phù ấn thất truyền, số còn lại hắn đều không biết tới!

Uy lực cũng cực kỳ mạnh!

Lục Trường Sinh tùy ý hỏi:

"Ngươi am hiểu phù ấn gì?"

Mục Phù Sinh gãi gãi đầu, ngại ngùng nói:

"Hồi bẩm sư tôn, ta am hiểu chính là độn phù và phòng ngự phù. . . . . ."

Nghe hắn trả lời, sắc mặt ngân giáp thống lĩnh và lão giả đều tối sầm, cạn lời che mặt.

Hoàng tử điện hạ của bọn họ thật là. . . . . .

Có thể nó là hắn đã tiếp xúc với tất cả phù ấn mà hắn có thể tiếp xúc.

Phải biết rằng hắn là hoàng tử Vô Biên hoàng triều.

Phù ấn ghi lại trên quyển sách này đều là những loại đã thất truyền hoặc là hắn chưa từng gặp qua!

Mục Phù Sinh cẩn thận tiếp nhận, sau khi xem một chút thì mừng rỡ

"Đây là Phù Ấn Chi Thư, nếu ngươi hiểu rõ phù ấn chi đạo liền cầm lấy tìm hiểu, sẽ có tác dụng to lớn với phù ấn chi đạo của ngươi."

Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, ngay sau đó lấy Phù Ấn Chi Thư ra và nói:

"Nếu chết rồi thì cần mấy thứ sát phạt có tác dụng gì?"

"Vậy độn phù đâu?"

"Lưu được núi xanh không lo thiếu củi đốt."

Càng nghe, mắt Lục Trường Sinh càng sáng!

Gia hỏa tốt lắm!

Tên này có tiền đồ!

Lục Trường Sinh cao hứng vỗ vỗ bả vai Mục Phù Sinh, cười to nói: "Ngươi không tồi! Ngươi thật sự không tồi!"

Mục Phù Sinh cảm thấy có chút khó hiểu.

Trong lúc nhất thời không biết là Lục Trường Sinh đang trào phúng mình hay là khen ngợi mình. . . . . .

Phải biết rằng mỗi khi hắn nói ra lời này thì cả phụ hoàng cũng sẽ hận rèn sắt không thành thép, răn dạy hắn một phen.

Nhưng mà hắn cũng sẽ không nghe.

Đang lúc Mục Phù Sinh chuẩn bị nghe răn dạy thì Lục Trường Sinh cười nói:

"Nhớ kỹ sơ tâm! Cứ tiếp tục như vậy! Suy nghĩ của ngươi rất đúng!

Cho nên ngươi không cần nghe người khác nói mà thay đổi con đường của mình, có biết không!"

Lời nói khiến mọi người kinh ngạc.

Dù ngân giáp thống lĩnh, lão giả hay là mấy người Kiếm Vô Phong đều ngây ngẩn.

Đây. . . . . .

Đây là quan điểm gì thế!

Còn có chuyện thế này?

Chỉ có Tiểu Hắc và Thạch Sinh không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Thậm chí bọn họ suy nghĩ:

"E là Mục Phù Sinh sẽ trở thành đồ đệ mà sư tôn yêu thương nhất. . . . . .

Nghĩ đến đây.

Hai người liền bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Mục Phù Sinh thì cực kỳ kích động!

Tri âm nha!

Rốt cuộc cũng có người hiểu hắn!

Mục Phù Sinh lập tức nắm lấy tay Lục Trường Sinh, trịnh trọng nói:

"Được! Ta nhất định nghe theo lời sư tôn, cẩn tuân sư tôn dạy bảo!"

"Đồ đệ tốt!"

"Sư tôn tốt!"

Lúc này hai người nắm chặt tay nhau.

Tựa như một đôi bạn vong niên vậy. . . . . .

Cảnh này khiến tất cả mọi người không khỏi che kín mặt.

Thì ra. . . . . .

Đây là siêu cấp cường giả sao. . . . . .

Ngay sau đó.

Lục Trường Sinh lại đem Cửu Cửu Hồng Mông thiên lôi đạo pháp truyền cho Mục Phù Sinh.

"Đây là một đạo pháp sát phạt, ngày thường ngươi có thể nhìn một chút."

"Nhưng mà! Trọng tâm vẫn phải đặt vào phù ấn!"

Mục Phù Sinh vội vàng gật đầu: "Ta hiểu được nặng nhẹ, sư tôn cứ yên tâm!"

Lục Trường Sinh hài lòng gật gật đầu.

"Vậy là tốt rồi."

Ngay sau đó đưa ra một cái ngọc bội rồi nói:

"Xử lý xong chuyện có thể dùng ngọc bội này tìm được chỗ ta, ta đi trước."

Mục Phù Sinh gật đầu: "Sư tôn đi thong thả!"

Trong mắt hắn tràn đầy sự hưng phấn và cung kính.

Hiển nhiên giờ khắc này mới tính là Lục Trường Sinh đã thật sự thuyết phục được Mục Phù Sinh. . . . . .

Đồng thời Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ ý nghĩa của Cẩu Thần. . . . .

Rốt cuộc cũng có một tên đệ tử làm hắn bớt lo lắng.

Có thể nói là chuyến này không uổng công!

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh liền thu kiếm đạo quy tắc chi lực quanh thân Diệp Thu Bạch, sau đó xé rách không gian rời khỏi nơi đây.

Diệp Thu Bạch hạ xuống, vẻ mặt u oán nhìn Mục Phù Sinh.

"Sư đệ. . . . . ."

Mục Phù Sinh vò đầu cười mỉa nói:

"Sư huynh à, ngươi không thể trách ta đâu! Ta nào biết rằng sư tôn sẽ không ra bài theo kịch bản nha?"

Hiện tại Diệp Thu Bạch rất hoài nghi Mục Phù Sinh muốn mưu quyền soán vị!

Nhìn ánh mắt nguy hiểm của Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cười một tiếng, vỗ vỗ vai Diệp Thu Bạch: "Được rồi được rồi, hiện tại chúng ta đã người một nhà! Đi đi đi! Uống rượu đi!"

"Uống xong ta liền trở về nghiên cứu sách phù ấn mà sư tôn cho!". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận