Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1023 - Bắt đầu bố cục, Ma Lạp phát hiện

. . . .

Ban đêm, ảnh hưởng từ sương mù ảo cảnh ở Vân Mộng trạch tăng đến mức cao nhất.

Sương mù nồng đậm khiến cả ánh trăng cũng không thể xuyên qua chiếu xuống.

Dẫn tới bên trong sương mù, gần như không nhìn thấy gì.

Chỉ có thể dựa vào cảm ứng thăm dò tình huống chung quanh.

Tiểu Hắc và Ma Lạp va chạm, gần như là bị nghiền áp.

Căn bản không có bất kỳ cơ hội phản kháng.

Mỗi một lần nắm tay với nắm tay giao nhau, cẳng chân cọ xát, Tiểu Hắc đều sẽ trọng thương bay ngược ra ngoài!

Trong quá trình bay ngược, Tiểu Hắc phun máu tươi, mảnh nhỏ nội tạng cũng theo máu phun ra ngoài.

Thời điểm hắn chuẩn bị tung ra một quyền thì biểu tình bỗng thay đổi.

Chẳng qua tần suất công kích của Ma Lạp quá mức cao dẫn tới năng lực khôi phục của Tiểu Hắc không cách nào giúp hắn hoàn toàn khôi phục.

Ngay sau đó hắn xuất hiện phía trên Tiểu Hắc.

Nhưng còn Tiểu Hắc thế nào?

Ma Lạp giật mình, con cự thú đầm lầy trước mặt thế mà phát ra hơi thở đạt tới Thần Hoàng cảnh đỉnh.

Nếu đổi lại là những người khác, dù cho có thể tiếp được một kích toàn lực của cường giả Thần Hoàng cảnh hậu kỳ.

Tiểu Hắc trước mắt hắn đã biến mất, thay thế chính là một con cự thú chui từ bên dưới đầm lầy lên.

Bằng vào năng lực nghịch thiên của huyết mạch, mỗi một lần xương cốt nứt ra, nội tạng tan vỡ đều có thể tiến hành khôi phục.

Cũng sẽ bởi vì nhiều lần trọng thương dẫn tới thân thể sụp đổ.

Thấy thế Ma Lạp cũng không có ngừng lại, áo đen trên thân lay động, thân hình biến mất tại chỗ.

Chính là trong khoảnh khắc lui lại, lòng Ma Lạp báo động.

Ma Lạp lại đánh Tiểu Hắc bay ra ngoài một lần nữa.

Không tốt!

Nó mở cái miệng giống như vực sâu, giương nanh múa vuốt cắn về phía Ma Lạp.

Hắn vội vàng thu quyền nhanh chóng lui về phía sau.

Chung quanh có một ảo trận đang không ngừng lưu động.

Sắc mặt Ma Lạp trở nên khó coi.

Với thực lực của bọn họ sao có thể dùng ảo trận vây khốn chúng ta chứ?"

Ma Lạp mạnh mẽ phá vỡ ảo cảnh trước mắt, cự thú lập tức biến mất.

"Cùng ta đuổi theo!"

Thần hồn chi lực bùng nổ!

Một ít cường giả Huyết Lang Phái do dự nhìn về phía Lang Vương, hỏi:

Người Ma Vương vực không chút do dự, lập tức đuổi theo.

Dứt lời Ma Lạp làm đầu tàu tiến sâu, hướng tới khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch.

Đồng thời biến mất còn có Tiểu Hắc, mấy người Diệp Thu Bạch cũng đồng dạng không còn ở nơi đây.

Sắc mặt Ma Lạp âm trầm như nhỏ ra nước.

"Hơn nữa trong tình huống thần không biết quỷ không hay mà bố trí xong."

Ngay sau đó đưa mắt nhìn về hướng có hơi thở của đám người Tiểu Hắc còn lưu lại.

Hắn thế mà rơi vào trong ảo cảnh!

"Sao có thể?

Lang Vương biết được mình rơi vào ảo cảnh cũng cảm thấy kinh hãi.

Thấy thế, Ma Lạp tung một quyền đánh nát trận pháp, mấy người Ma Vương vực và Huyết Lang Phái cũng dần dần thanh tỉnh lại.

"Lang Vương, chúng ta cần phải đi cùng sao? Nơi đó chính là. . . . . ."

Lang Vương rống to cắt ngang:

"Câm miệng!"

Sắc mặt của hắn âm tình bất định, nhưng hiện giờ tới một bước này rồi cũng không còn biện pháp nào.

Không đi cùng thì người Ma Vương vực sẽ ra tay với bọn họ.

Hơn nữa tên Ma Chủ tiền nhiệm kia cũng sẽ đuổi tận giết tuyệt bọn họ sau khi thực lực tăng lên.

Huyết Lang Phái cùng Lang Vương, đã không có đường lui.

Lang Vương biết rõ điểm nên cắn chặt răng.

"Chúng ta cũng theo sau! Người dưới Thần Vương cảnh ở bên ngoài tiếp ứng, không cần theo vào."

Bất quá bốn người Diệp Thu Bạch lại không có trả lời Doãn Sĩ Liêm.

Ba người Doãn Sĩ Liêm lại ăn thêm một viên Vân Huyễn đan mới có thể như cá gặp nước di chuyển ở khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch.

"Các vị, cứ tiếp tục chạy trốn thế này mà không có đối sách, e là chúng ta sẽ nhanh chóng bị đối phương đuổi kịp."

Lúc này Doãn Sĩ Liêm nhìn thoáng qua phía sau, phát giác được hơi thở cường đại lúc ẩn lúc hiện đang dần dần tiếp cận thì nôn nóng nói:

Tiểu Hắc còn có thể dùng tốc độ nhanh chóng đào vong thế này đã khiến ba người Doãn Sĩ Liêm, Trình Dao và Yến Huyền cảm thấy kinh hãi dị thường.

Bình thường đủ để lấy mạng người.

Kỳ quái chính là ở chỗ này ngẫu nhiên sẽ có mấy luồng sáng xuyên qua sương mù, xuyên thấu qua tán cây rậm rạp chiếu xuống, phác họa ra cảnh tượng u ám, thần bí.

Hết thảy đều có vẻ quỷ dị đến cực điểm.

Ở giữa những chạc cây có bảy bóng người không ngừng di chuyển.

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tiểu Hắc, ân cần hỏi:

"Thương thế khôi phục rồi sao?"

Tiểu Hắc lắc lắc đầu, nhìn những vết thương sâu thấy xương trên cơ thể, suy yếu nói:

"Còn cần thời gian nửa nén hương, bất quá cũng không đáng ngại."

Đối mặt với một tên cường giả Thần Hoàng cảnh hậu kỳ công kích mãnh liệt.

Miệng vết thương khá nhiều, thương thế cũng nghiêm trọng.

Cây cối đan xen, cành lá quấn nhau tạo thành mái vòm khiến cho đầm lầy trở nên giống như một cái mê cung.

Cây cối rậm rạp cùng với lùm cây từ dưới đầm lầy mọc lên hình thành một khu vực xanh biếc.

Khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch không phải là một đầm lầy trụi lủi.

Một khi bị kéo vào bên trong ảo cảnh sẽ bị đầm lầy nuốt mất, vô lực xoay chuyển trời đất. . . . . . .

Căn bản không cách nào chống đỡ sương mù ảo cảnh.

Dưới Thần Vương cảnh mà tiến vào khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch có thể nói là tìm chết.

Ngược lại phân công hành động, không vội vàng không hoảng hốt.

Mục Phù Sinh sẽ mai phục mốt ít phù triện ở các chạc cây.

Đồng thời Phương Khung cũng sẽ bày trận cơ phối hợp.

Đương nhiên Mục Phù Sinh sẽ dùng phù triện che giấu tất cả hơi thở.

Diệp Thu Bạch đã thu Ngân Long kiếm vào, thay thế bởi Thanh Vân kiếm.

Tiểu Hắc thì đang chuyên tâm khôi phục thương thế.

Đột nhiên bốn người đồng thời dừng lại ở một chỗ, trước ánh mắt khó hiểu của ba người Doãn Sĩ Liêm bỗng chuyển biến phương hướng và tiếp tục đi tới.

Hành động dị thường của mấy người cũng dần dần bị Ma Lạp đang theo phía sau phát giác.

Hắn phát giác hơi thở lưu lại không có đi theo đường thẳng tiến tới phía trước mà đang không ngừng chuyển biến phương hướng.

Chẳng lẽ. . . . . . Là để tránh tiến vào chỗ sâu trong Vân Mộng trạch quá nhanh?

Hay là. . . . . . Có bẫy rập nào đó?

Ma Lạp cũng không phải kẻ không có đầu óc.

Thân là phụ tá đắc lực của Ma chủ Ma Vương vực hiện giờ, thống lĩnh mấy đại quân.

Hắn cũng rất nhạy bén.

Tuy rằng cảnh giới của đối phương không cao, chiến lực so với bên bọn họ có sự chênh lệch lớn.

Nhưng mà có Ma chủ tiền nhiệm Tiểu Hắc đi cùng.

Với nội tình của Ma chủ tiền nhiệm, không chừng sẽ lấy ra vật gì đó có thể uy hiếp tới bọn họ.

Lúc này Ma Lạp ngừng lại, nhìn về phía phía đám người Huyết Lang Phái đằng sau, nói:

"Các ngươi phân biệt đi phía trước ta cùng với hai bên trái phải dò xét tất cả dấu vết mà bọn họ lưu lại, nếu như có phát hiện gì đó lập tức thanh trừ!"

Lang Vương thầm mắng chửi trong lòng.

Còn không phải là muốn chúng ta mở đường cho ngươi sao?

Bất quá chửi thì chửi, dưới ma uy của Ma Lạp hắn vẫn vô lực phản kháng, chỉ đành làm theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận