Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 632 - Ngông cuồng

. . . . . . .

Trời tờ mờ sáng.

Chung kết Vạn vực thi đấu cử hành ở trung tâm Vạn vực hoang dã.

Luận đạo đài nơi đây càng lớn hơn so với những luận đạo đài khác!

Đây cũng là muốn người dự thi có không gian phát huy lớn hơn.

Trông có vẻ thuận lợi cho Thánh Phù tông.

Dù sao không gian lớn hơn thì đại biểu cho có càng nhiều khoảng cách né tránh.

Như vậy có thể không gian vừa né tránh vừa khắc dấu phù triện và khởi xướng công kích.

Bên dưới luận đạo đài.

Mục Phù Sinh nói:

Chỉ là thiên tài đệ nhất Thánh Phù tông kia đã rời khỏi Thánh Phù tông, đi ra ngoài sáng tạo một thế lực tên là Phù Tháp. . . . . .

Sau đó Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc liền hội tụ lại với nhau.

Một khi nhiễu loạn tâm cảnh thì chắc chắn sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Giờ phút này ở bên phải bọn họ có bốn tên nam tử mặc áo màu xanh lơ đi tới nơi này.

Nhưng mà tới cảnh giới này rồi dù cho luận đạo đài có rộng lớn hơn thì cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.

"Cẩn thận Vô Gian Luyện Ngục."

Từ trước đến nay, phù sư có thể vừa khắc dấu phù triện, vừa trốn tránh chỉ có thiên tài tài đệ nhất Thánh Phù tông vạn năm trước.

Huống hồ khắc dấu phù triện yêu cầu tâm cảnh phải trầm ổn.

Đội ngũ Thiên Kiếm Phong, Thánh Phù tông, Tiên Viên thôn đều đã đi tới nơi này.

Trên người bọn họ lại tản ra hơi thở thuộc về người chết.

Giờ phút này.

Loại hơi thở này chỉ có người chết hoặc là người già cỗi sắp chết mới có.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc tự nhiên cũng nhận được tin tức, đều gật gật đầu.

Bốn tên nam tử có gương mặt tái nhợt, không chút huyết sắc, thân hình cũng gầy ốm.

"Ngươi đang nói chuyện với ta sao?"

Một câu nói không thể hiểu được thoát ra từ trong miệng nam tử áo xanh.

"Ngươi còn chưa đủ tư cách, xem ra ta phải dùng thực lực chứng minh, người thừa kế mà hắn chọn lựa phế vật đến thế nào."

Tiểu Hắc nhận thấy ánh mắt của hắn cũng quay đầu đối diện.

"Đến lúc đó liền biết."

Chỉ thấy tên cầm đầu xoay người nhìn về phía Tiểu Hắc.

"Xem tướng mạo của bọn họ, hẳn là người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện."

Mục Phù Sinh thấy cảnh này nói:

Nam tử áo xanh quay đầu không đáp lời nữa.

"Chính là ngươi được lựa chọn sao?"

Tiểu Hắc nhíu mày.

Đã hấp thu mấy mảnh vỡ ký ức nên tính cách dần dần thay đổi, trở về tính cách vốn có của Ma Chủ.

Cuồng ngạo không thể kìm chế!

Tiểu Hắc khẽ nhíu mày, nói:

Nam tử áo xanh lắc đầu, nói:

"Lựa chọn cái gì?"

"Không phải ngươi còn có ai?"

Diệp Thu Bạch gật đầu hỏi:

"Trước đó ngươi có xích mích với bọn họ sao?"

Tiểu Hắc cũng buồn bực lắc lắc đầu, nói:

"Ta cũng không giống đại sư huynh ngươi thích trêu chọc thị phi vậy nha."

"Dù có trêu chọc cũng là do ngươi dẫn đầu."

Nghe vậy.

Mặt Diệp Thu Bạch tức khắc tối sầm.

Mục Phù Sinh thì thiếu chút nữa cười thành tiếng.

"Tiểu Hắc sư huynh, ở phương diện này ngươi cũng cũng chỉ có thể trào phúng trào phúng đại sư huynh."

"Đến lúc đó ta đánh thắng ngươi hẳn là ngươi sẽ có hứng thú đi?"

Lâm Trí Nam cười nói:

"Không có hứng thú."

Tô Mộ U liếc mắt nhìn sang, thanh lãnh nói:

"Linh Tiên Cung, Lâm Trí Nam?"

Tuy rằng nho nhã nhưng lời nói ra lại không giống một người nho nhã chút nào. . . . . .

Mục Phù Sinh cùng Diệp Thu Bạch bắt đầu đánh giá người chung quanh.

Phía trước bọn họ, bên phải là một nữ tử dẫn đội.

Nữ tử thanh tú, mặc tịch váy trắng không dính bụi trần.

Giống như một đóa sen trắng thanh thoát trong nước bùn.

"Nàng chính là vị đại tiểu thư Tô gia kia, Tô Mộ U."

Diệp Thu Bạch ngưng trọng nói: "Ta nhìn không thấu."

Ở bên cạnh Tô gia.

Có một nam tử tay cầm quạt xếp đi tới bên cạnh Tô Mộ U, nho nhã nói:

"Tô tiểu thư, chúng ta có nên tìm một chỗ tán gẫu một chút vấn đề trên phương diện võ đạo hay không?"

Sau khi trò chuyện vui vẻ một lúc.

Nếu Lục Trường Sinh ở đây phỏng chừng sẽ giơ ngón cái lên và không ngớt lời khen ngợi!

Rất hợp khẩu vị!

Đúng!

"Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"

Tiểu Hắc nghiêng nghiêng đầu, nói:

Bởi vì khoảng cách rất gần nên Diệp Thu Bạch muốn không nghe thấy cũng khó, không khỏi cười thành tiếng.

Đây là phương pháp tán tỉnh gì thế này?

Phương pháp tán tỉnh của mãnh nam sao?

Nhưng mà hình như người này không được nha!

Nghe được động tĩnh bên này.

Lâm Trí Nam ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thu Bạch, cười nói:

"Thiên Kiếm Phong, Diệp Thu Bạch đi?"

Diệp Thu Bạch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Bọn họ có thể biết được tin tức về đối phương thì tự nhiên đối phương cũng có thể biết được tin tức về bọn họ.

"Ngươi như vậy có phải có chút không quá đạo đức hay không, lời Lâm mỗ nói đều xuất phát từ tận đáy lòng, há có thể cho ngươi cười nhạo?"

Diệp Thu Bạch đoan chính nói:

"Xin lỗi, quấy rầy đến ngươi, ngươi tiếp tục đi, cứ xem như ta không tồn tại."

Người này cũng là một kẻ thú vị.

Lúc này.

Trên luận đạo đài.

Lão giả làm trọng tài xuất hiện, nhìn quanh một vòng rồi cất cao giọng nói:

"Đã đến đông đủ rồi đi?"

Ngay sau đó lại nhìn một vòng, phát hiện chỉ có chín thế lực.

Lão giả không khỏi nhíu nhíu mày, nói:

"Còn có một phương thế lực đâu?"

Mọi người đều nhìn quanh, thiếu Vô Gian Luyện Ngục sao?

Giọng điệu lão giả không vui lắm, nói tiếp:

"Nếu như còn chưa có tới vậy trực tiếp hủy bỏ tư cách đi."

Đối với Vô Gian Luyện Ngục.

Hiển nhiên chỉ cần là người biết một ít mật tân đều sẽ có thái độ không mấy tốt lành.

Rốt cuộc chuyện Vô Gian Luyện Ngục từng làm quá mức ngoan độc!

Ngay cả bọn họ cũng không nhìn được.

Ngay lúc này.

Bỗng có một cỗ sát ý tà ác cực kỳ khổng lồ thổi quét đến!

Giống như mây mù tràn đến nháy mắt bao phủ quanh luận đạo đài.

Chỉ nghe một tiếng nói tràn ngập tà tính mang theo sát ý truyền khắp không gian.

"Loại bỏ tư cách sao? Lão gia hỏa, ngươi còn không xứng."

Tiếng nói vừa dứt thì trên luận đạo đài đã có thêm bốn tên nam tử mặc trường bào đỏ máu đứng đó!

Sắc mặt cuồng ngạo.

Trong mắt tràn ngập tà tính!

Móng tay cũng được một màu đỏ tươi bao trùm!

Huyết tinh chi khí trận huyết tinh chi khí lan ra cả khu vực.

Nam tử cao lớn dẫn đầu cuồng tiếu nói:

"Nếu không có gì khác thì đừng lãng phí thời gian nữa.

Dù sao thời điểm các ngươi đối mặt với Vô Gian Luyện Ngục chúng ta cũng không có khả năng thủ thắng."

"Hơn nữa các ngươi cũng nên biết tác phong của Vô Gian Luyện Ngục chúng ta, đánh không thắng chính là chết, tuyệt đối không có khả năng cho các ngươi nhận thua . . . . . Cho nên các ngươi có thể trực tiếp nhận thua?

Đừng làm lãng phí thời gian của chúng ta!"

"Còn có thể giữ được một cái mạng, cớ sao mà không làm?"

Lời này vừa ra tức khắc chọc giận các thế lực ở đây.

Người dẫn đội Tứ Tượng Môn chỉ tay lên đài cao, tức giận quát:

"Chỉ là một đám tà tu nho nhỏ mà thôi mà dám kiêu ngạo?!"

Tà tu nho nhỏ?

Người Vô Gian Luyện Ngục tức khắc cuồng tiếu!

"Ngươi là đệ tử Tứ Tượng Môn đi?"

"Nghe đến kết cục của Hiên Viên Hoàng tông sao?"

"Hình như bọn họ cũng là một trong bốn thế lực đứng đầu đi, lại còn mạnh hơn Tứ Tượng Môn các ngươi một ít."

"Ngươi cảm thấy Hiên Viên Hoàng tông gặp kết cục như vậy, các ngươi còn có cơ hội đánh thắng chúng ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận